188 : Người Cá Tom.


Franky giận dữ, vứt pháo sang một bên rồi lao vào đánh nhau với
Iceburg. Hai thanh niên chớp mắt lao vào quyền đấm cước đá, đánh nhau
nhiệt tình như lửa a.

Tokeru và Orihara nhìn nhau, có chút không theo kịp tiết tấu. Không
phải hiện tại bọn hắn cùng phe sao ? đánh nhau như vậy là sao ?

Thấy hai người không có dấu hiệu dừng lại, Tokeru cũng bực mình.
Hắn đến tìm Tom chứ không phải đến xem đấu vật a.

Lóe một cái, mọi người còn chưa kịp biết chuyện gì xảy ra thì
Tokeru đã trở về chỗ cũ. Hai tên tóc xanh vừa nãy còn đang ‘giao
chiến’ hiện tại đang ngồi chồm hỗm, đau đến nước mắt chảy ròng
ròng. Trên đầu mỗi người đều bị đánh sưng lên, mắt thường cũng thấy
được.

Tokeru thổi thổi nắm đấm, cười nói :

“Đã lâu không sử dụng, ‘nắm đấm yêu thương’ quả nhiên dùng vẫn rất
tốt “.

Đúng lúc này, một bóng người to lớn đang đến nơi này, quần áo có
chút bẩn thỉu nhưng trên miệng luôn mỉm cười sang sảng. Đây chính là
Tom không nghi ngờ, phong cách này giống trong nguyên tác như đúc.

Từ xa Tom đã thấy hai đệ tử đắc ý nhất của mình đang ôm đầu, mặt
đầy nước mắt. Hơi nghi hoặc một cái mới đi sang, mọi người đều tự
tránh đường cho hắn.

“Sao vậy hai nhóc, là ai đánh các ngươi ? “.

Franky len lén chỉ Tokeru đang đứng cách đó không xa, Tom liếc mắt
nhìn sang, ánh mắt sáng lên một cái, mới nói :

“Ừm, đánh hay lắm “.

Iceburg ôm đầu, trợn mắt nhìn sư phụ của mình. Thấy đệ tử của mình
như vậy, việc của người su phụ là hăng hái trả thù mới đúng a.
Người khác không biết nhưng Iceburg biết rõ sư phụ của mình rất
mạnh, có thể dùng tay nâng cả thuyền nhỏ làm sao có thể yếu ?

Tất nhiên Iceburg cũng không thật sự muốn sư phụ tuổi cao phải ra tay
nhưng ít nhất thái độ bên ngoài cũng nên phù hợp một ít chứ ?

Tokeru đi lên, nhìn người cá trước mắt nói :

“Xin chào Tom, ta là … “.

Tom phất tay ngăn cản, cười nói :

“Không cần giới thiệu, ta biết ngươi. Nơi này nói chuyện không hợp,
về xưởng của ta đi “.

Tokeru hơi ngoài ý muốn, hắn là đại hải tặc nhưng không đến mức
người người đều biết a. Không nói đâu xa, ở bờ biển này rất ít thợ
đóng tàu nhận ra hắn. Hơn nữa trong ánh mắt của Tom, hắn thấy được
sự – thân thiết, rất khó hiểu.

Đè xuống nghi hoặc, Tokeru đi theo Tom về xưởng. Iceburg và Franky cũng
ôm đầu đi theo, hai tên này vẫn rất quan tâm đến Tom.

“Hai nhóc con, cốc đầu mà thôi, là đàn ông chịu chút đau đớn ấy
cũng chảy nước mắt, không có tiền đồ “.

Tom nhìn hai tên nhóc vẫn sụt sùi bên cạnh, vừa bực vừa buồn cười
nói. Iceburg và Franky trợn trắng cả mắt, ngài thử ăn một cốc xem
thế nào. Không biết gã kỳ lạ này làm thế nào mà ra đòn đau như
vậy, hơn nữa cơn đau còn dai dẳng kéo dài không sứt.

Tokeru bên cạnh cười đểu, ‘tuyệt kỹ thành danh’ của Garp làm sao có
thể bình thường ? đến cả người cứng cỏi như Dragon còn bị đánh ra
bóng ma tâm lý, Iceburg và Franky không khóc mới là chuyện lạ.

“Orihara, xem qua cho hai tên đó đi, có cách nào tiêu sưng nhanh một
chút “.

Có Tom ở đây, Tokeru dù sao cũng nên tỏ chút thái độ. Hơn nữa nhìn
mấy cục u như những cái sừng trên đầu hai tên này cũng cay mắt. Tóc
đã xanh còn mọc sừng, làm đàn ông cũng không nên thảm như vậy a.

Nghe được Orihara làm bác sĩ, lại thấy Orihara khá hiền lành, Franky
vội vàng hỏi :

“Bác sĩ, có bị chấn thương sọ não không ? tại sao đau lâu đến vậy ?
“.

Orihara cười hiền hậu :

“Không sao, không chết được “.

“Này, bác sĩ nói có trách nhiệm một chút chứ, lỡ có chuyện gì
thì sao ? “.

Orihara tiếp tục cười ‘hiền hậu’ :

“Có chuyện … thì càng hay chứ sao “.

“Ý gì đây ?”.

“Nói vậy là ý gì ? “.

Iceburg và Franky gầm thét, Tokeru không nhịn được vỗ vai hai tên này
giải thích :

“Doctor OA là chuyên gia về cơ thể người, ông ta thích nghiên cứu nhưng
cái xác. Hiện nay cũng chưa có mẫu vật thí nghiệm, cho nên thái độ
không tốt một chút đừng để ý “.

Nghiên cứu cái xác, mẫu vật ? ý là - - ông ta muốn nghiên cứu cơ thể
của chúng ta ? mà trước tiên ông ta sẽ biến chúng ta thành cái xác ?
Iceburg và Franky sau lưng mát lạnh, liếc mắt thấy vị Doctor OA này
vẫn đang cười ‘hiền hậu’, hai người rùng mình một cái tránh ra xa.

Bệnh hoạn… quá bệnh hoạn a.

Người cá Tom thấy hai đồ đề của mình mặt trắng bệch, không chút
phong độ cười to, vui trên nỗi đau người khác.

Xưởng của Tom không lớn, cũng không hẳn là địa điểm đóng tàu. Nó
giống như nơi thiết kế và làm vật mẫu trước. Tokeru có thể dễ dàng
bắt gặp các mô hình thuyền tại đây, từ nhỏ đến lớn, từ đơn giản
đến phức tạp…

Nhìn rất nhiều bản vẽ trên bàn, Tokeru không nhịn được giơ ngón cái
lên. Người cá Tom to lớn mạnh mẽ nhưng thiết kế xây dựng mọi thứ
vẫn có thừa sự khéo léo tỉ mỉ, không hổ danh là thợ đóng tàu
giỏi nhất trên thế giới.

Người cá rất có thiên phú về đóng tàu, không chỉ Tom mà cả em trai
Den cũng đều rất giỏi. Trên thuyền của Tokeru, Tiger trước kia cũng
thường đảm nhiệm vị trí thợ đóng tàu bất đắc dĩ. Lợi thế dưới
nước và sức khỏe phi phàm của người cá chính là điều tạo ra sự
khác biệt.

“Kokoro, chúng ta có khách “.

Kokoro đeo tạp dề chạy ra, nhìn thấy hai người Tokeru, hơi nghi hoặc
một chút rồi bừng tỉnh :

“Tokeru phải không ? hoan nghênh hoan nghênh. Đợi chút tôi đi pha trà “.

Tokeru chưa kịp nói một lời thì Kokoro đã nhanh như chớp chạy đi pha
trà, nhiệt tình quá đáng a. Chẳng lẽ trong lúc bất chợt, hắn đã
đánh thức loại haki thứ tư ?

“Tom, chúng ta chưa từng gặp nhau đúng không ? “.

“Ừm, chưa từng gặp mặt “.

“Vậy thì tại sao ... “.

Tom cười to phất tay, nhìn Tokeru nói :

“Ta không quen biết cậu nhưng lại quen biết Tiger. Ta không biết các
cậu đã trải qua cái gì nhưng ta biết rõ Tiger đã thay đổi. Không còn
căm ghét con người nữa, thậm chí còn gia nhập vào băng Mặt trời.
Làm thuyền trưởng băng Mặt trời, ta đã để ý đến cậu từ rất lâu.
Không ngờ hôm nay lại gặp mặt “.

Tokeru lúc này mới vỡ lẽ, thì ra là do Tiger. Thực tế lúc Tiger và
Tokeru kề vai chiến đấu ở G-8 thì vẫn chưa gia nhập nhưng cách đây
không lâu Tokeru đã thuyết phục thành công Tiger chính thức gia nhập
vào băng. Lời nói của Tom cũng hoàn toàn chính xác, chỉ có thời
gian hơi sai khác mà thôi.

Thấy hứng thú, Tokeru nhanh chóng hỏi xem quan hệ giữa hai người.

Thì ra Tiger và Den là bạn bè, cho nên Tiger cũng coi anh trai của Den
làm anh trai mình. Quan hệ của họ rất thân thiết mặc dù có nhiều
quan điểm sai biệt về con người. Tom không ghét con người còn Tiger
thì ngược lại, trong quá khứ Tom từng rất nhiều lần khuyên bảo
Tiger. Tất nhiên hiệu quả rất có hạn, sau này Tom đến Water 7 thì hai
người mới ít liên lạc.

Làm thợ đóng tàu, thường xuyên tiếp xúc với con người, nhận đồ đệ
cũng là con người, cái nhìn của Tom rộng rãi hơn nhiều. Ông ta chính
là người ủng hộ trung thành cho tư tưởng của vương phi Otohime.

Tom hiểu rõ nếu như người cá không có cái nhìn khác đi thì sẽ dẫn
đến diệt vong. Dù cho Râu trắng cũng không thể bảo hộ mãi được,
người cá phải tự thay đổi.

Tom đến Water 7 để thỏa mong muốn đóng tàu, cũng muốn phần nào đó
thay đổi suy nghĩ của con người vào người cá. Con về chiều ngược
lại, phải trông cậy vào vương phi Otohime.

Tiger có tiếng nói cực mạnh trong cộng đồng người cá, nếu Tiger thay
đổi suy nghĩ thì vương phi Otohime sẽ giảm đi nhiều lực cản. Đó là
lí do mà Tom cao hứng, đồng thời thái độ với Tokeru mới thân thiết
như vậy.

Tương tự như vậy Kokoro cũng có cùng lí do.

Tiger quả nhiên là huyền thoại của đảo người cá a. Không nói đến
Jinbei hay Arlong sau này, những người cá nổi tiếng hiện nay đều rất
tôn trọng Tiger. Đó là anh em Tom và Den, Kokoro, Hack của quân cách
mạng, Namur của băng Râu trắng, vua Neptune và vương phi Otohime, tả hửu
thừa tướng…

Có tầng quan hệ này, Tokeru và Tom nói chuyện với nhau cũng không có
ngăn cách.

Franky và Iceburg sau khi biết Tokeru và Tom có quan hệ cũng thả lỏng
tâm trí, bắt đầu tự chữa cho bản thân, quá mẹ nó đau a.

Cho dù Orihara là bác sĩ nhưng hai người căn bản không dám lại gần,
ai biết Orihara ‘thú tính’ nổi lên sẽ cắt hai người ra nghiên cứu. Nụ
cười ‘hiền hậu’ của Orihara chưa từng ngừng chút nào, ánh mắt nhìn
cũng không có ý tốt.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #188