181 : Mời Chào Orihara.


Thời gian này Tokeru sẽ cố gắng chữa thương đồng thời bắt đầu tổng
hợp lại tất cả sức mạnh đang có. Hắn muốn lợi dụng cùng một lúc
năng lực đang sở hữu để sử dụng trong chiến đấu.

Hắn đã kết hợp được năng lực Ball ball vào kiếm khí, hắn sẽ hoàn
thiện kỹ năng này và kết hợp luôn cả năng lực Trái Ác Quỷ vào để
tăng cường sức mạnh. Con đường đã nghĩ ra, chỉ còn mất thời gian
hoàn thiện nữa thôi.

Vết thương da thịt của hắn cơ bản đã không có chướng ngại nhưng xương
cốt thì còn lâu mới khôi phục lại đỉnh cao. Người tu luyện xương cốt
cứng rắn hơn người thường rất nhiều, cho nên xương mới mọc ra căn bản
theo không nổi độ cứng đó.

Nếu không có kỹ thuật tập luyện bài bản và chữa trị hợp lí, chỗ
xương đó sau này sẽ thành điểm yếu, rất dễ gãy các lần sau. Cũng
may gã Orihara này năng lực y học rất tốt, tốt hơn tất cả bác sĩ
mà Tokeru từng gặp qua trước đó.

Băng của Tokeru đang thiếu bác sĩ, Tokeru đã đặt tầm mắt vào vị
‘bác sĩ nữa vời’ trước mắt này. Tuy nhiên muốn thuyết phục được
Orihara cũng không dễ, Tokeru đã thử mấy lần nhưng chưa thành công.

“Hắc hắc, ngươi không thoát khỏi tay ta “.

Tạm thời chưa thành công nhưng Tokeru lại biết rõ mình sẽ phải làm
gì tiếp theo. Doctor OA- không thoát nổi bàn tay hắn.

Trong lúc Tokeru đang có ‘ý đồ’ với một nam nhân thì ở cách xa nơi
đó, trên Tân thế giới, có mấy người cũng đang có ý đồ với hắn.

Một hòn đảo nhỏ của Tân thế giới.

Băng tóc đỏ hôm nay đón một vị khách quen.

Thế giới đệ nhất đại kiếm hào Mihawk, trực tiếp đến tìm gặp Shanks
tóc đỏ. Nguyên nhân cũng như mọi lần : đấu kiếm.

Cuộc đấu đã xong nhưng Mihawk chưa vội vàng đi, hắn ta hiếm thấy ở
lại uống rượu và nói về một người.

“Thế nào Mihawk, ngươi lại có hứng thú rồi ? “.

“Đúng, ta rất có hứng thú “.

Shanks khoa trương cười lớn tiếng :

“Ha ha ha, xem ra thời gian tới ta cũng nhàn hạ hơn nhiều a. Mihawk có
đối thủ mới, theo tập tục thì sau mấy tháng nữa ngươi sẽ biến mất,
thời gian này quả thật quý giá với ta”.

“Nói hay lắm thuyền trưởng “.

“Hy vọng hắn không đến nữa thì tốt “.

Các thuyền viên ồn ào náo động làm Mihawk khóe miệng hơi giật. Hắn
cầm trong tay lệnh truy nã Tokeru, nói với Shanks.

“655 triệu Belly, ngươi không thấy hào hứng sao ? “.

Shanks vỗ vai Mihawk, giáo huấn :

“Ta không giống ngươi, nhìn thấy nam nhân đẹp trai là thấy ‘hào hứng’
“.

“Nói tiếng người “.

“Được rồi Mihawk, ta hứng thú với hắn từ vụ ở vương quốc Goa. Hành
động đối kháng với chính phủ như vậy đã nói rõ hắn rất bất phàm.
Người như vậy, hoặc là danh chấn biển cả hoặc là chết. Mấy sự
việc gần đây cho thấy khả năng đầu lớn hơn “.

“Ngươi cảm giác hắn có phải đại kiếm hào không ? “.

“Có lẽ là không, hai chiêu cuối của hắn hình như không phải dựa vào
kiếm phát ra. Đại kiếm hào muốn đẩy lùi và trọng thương hai đô đốc
có chút khó tin. Đương nhiên nếu hắn làm được như vậy thì ngôi vị
của ngươi muốn đổi chủ a ”.

“Đổi chủ cũng không sao, nếu như vậy ta lại càng có mục tiêu mới,
sẽ rất thú vị “.

Mihawk cười lớn đứng dậy, bước thẳng ra bãi biển.

Băng Râu trắng.

Vista cầm trong tay lệnh truy nã, cảm thán nói :

“Đẩy lùi hai đại tướng, mạnh lên nhanh quá. Có lẽ ta đã không phải
là đối thủ của hắn “.

“Vista, tháng trước ngươi từng đấu với hắn thật sao ? “.

“Đúng vậy Thatch, khi đó ta cảm giác phần thắng của mình lớn hơn
một chút “.

“Một tháng thời gian không thể mạnh lên nhanh thế được a “.

“Marco, ta và hắn đều là kiếm hào đỉnh cao. Trong kiếm đạo, nếu
lĩnh ngộ ra kiếm ý thì tăng thục lực rất nhanh “.

Marco hoài nghi hỏi :

“Có kiếm ý là có thể đánh bại đô đốc sao ? “.

Vista hơi cứng họng, một lúc sau mới không chắc chắn lắm :

“Biết đâu hắn lĩnh ngộ ra hai loại kiếm ý ? dù sao cũng là thợ rèn
cao cấp, kiếm ý có lẽ không quá khó đi “.

“Ta không tin lắm, đại kiếm hào hiếm thật nhưng cũng không mạnh đến
mức đẩy lùi hai vị đô đốc. Trái lại điều ta quan tâm là không biết
Tokeru còn sống hay không, hắn còn có thể rèn ra kiếm không ? “.

Thatch phản bác Vista, đồng thời khuôn mặt hơi tiếc nuối. Có lẽ
những thanh kiếm của Tokeru vẫn làm hắn chờ mong canh cánh a.

Râu trắng cười to :

“Nam nhân như vậy làm sao có thể chết ? hắn sẽ trở lại. Đến cả ta
cũng không nhịn được hứng thú rồi “.

Trong một góc khuất trên thuyền, một gã hải tặc to béo cười âm
trầm. Hắn tương tự cũng hứng thú với Tokeru nhưng không phải vì
những việc đã làm hay thành tích kinh khủng của Tokeru. Hắn càng
hứng thú với những thanh kiếm chất lượng cao mà Tokeru làm ra có
thể tạo ra thế lực thế nào.

Kẻ này là Râu đen – Marshall D. Teach.

Lại thêm 5 ngày thời gian trôi qua, Tokeru đã có thể chính thức xuống
giường đi lại hoạt động nhẹ nhàng.

Hắn cũng giành thời gian thăm qua hòn đảo này, nơi mà Orihara được
sinh ra.

Hòn đảo này tên là Karakuri, một địa danh vô cùng có tiếng. Cả hòn
đảo là lãnh thổ của vương quốc Baldimore, vương quốc này cũng tồn
tại rất lâu rồi.

Đây chính là quê hương của Vegapunk và là nơi mà Franky được đưa đến
trong hai năm Time Skip.

Hòn đảo này được coi là vương quốc tương lai với nền công nghệ tiên
tiến nhất trên thế giới. Nơi này có rất nhiều nhà khoa học tài năng
và nền công nghiệp thịnh vượng.

Hải Quân bảo vệ nơi này kỹ càng nhưng sẽ không tùy tiện tiếp cận.
Hải vực xung quanh được tuần tra liên tục do đó hải tặc không dám xâm
phạm. Trên đảo cũng có một lượng thủy quân lục chiến chuyên bảo vệ
cho phòng thí nghiệm của Vegapunk. Vùng đất này vô cùng bình yên và
là điều kiện thích hợp nhất cho nghiên cứu khoa học.

Vùng mà Orihara sống là góc nhỏ của đảo, cách xa trung tâm và khá
cô lập. Một phần là hắn muốn yên tĩnh nghiên cứu còn đa phần là do
nhân duyên của hắn với người khác không được tốt lắm.

Đương nhiên cũng không thể sống hoàn toàn tách biệt, một tuần một
lần Orihara sẽ vào thành phố để mua chút đồ dùng và nhận làm công
việc kiếm tiền.

Công việc mà hắn nhận tương đối đa dạng, đa dạng đến mức Tokeru cũng
phải há hốc mồm. Đó là bào chế thuốc, chế sản phẩm hóa học, máy
móc cơ khí từ chi tiết nhỏ đến lớn, kể cả người máy, vũ khí hay
Cyborg hắn cũng có hiểu biết, tạo nghệ còn không tệ.

Nhìn Orihara, Tokeru cảm giác được thiên tài là như thế nào, kiến
thức của hắn căn bản xem không hiểu a. Cũng may là trên đảo Karakuri
này cũng chỉ có một mình Orihara là toàn năng như thế mà thôi.

Orihara rất giỏi nhưng tại sao nhân duyên lại kém như vậy ? Một phần
vì tính cách hơi lập dị, một phần vì hắn chủ đạo con đường nghiên
cứu không giống ai cả. Trên đảo Karakuri này, không có ai nghiên cứu cơ
thể con người trừ Orihara.

15 tuổi Orihara đã được xem là thiên tài kế cận nhất với Vegapunk,
hắn tốt nghiệp loại ưu về tất cả các môn học. Sau đó ra trường sớm
2 năm so với bạn cùng học và 5 năm liền hắn theo chân các nhà khoa
học có tiếng nhất của đảo này.

Ngã rẽ xảy ra vào lúc này khi hắn bắt đầu nghiên cứu người máy và
Cyborg. Trong quá trình nghiên cứu, những bí ẩn về thân thể con người
dần dần hấp dẫn hắn. So với người máy tự động và Cyborg, hắn càng
ưa thích tìm hiểu những bí ẩn về cơ thể con người hơn.

Từ 20 tuổi đến 27 tuổi, hắn bắt đầu thăm dò nghiên cứu sâu về cơ
thể người và y học. Sau đó dành tiếp hai năm để làm việc tại bệnh
viện, khả năng mổ và dùng thuốc của hắn vô cùng đáng tự hào.

Tuy nhiên người ở đảo Karakuri này lại coi hắn đi nhầm đường lạc
lối. So với nghiên cứu cơ thể người thì kết cấu cơ khí và Cyborg
mới là chủ lực ở đây. Tất cả các nhà khoa học đều hướng đến máy
móc hóa mọi vật và dựa vào ngoại lực để đề cao sức lao động và
chiến đấu.

Như vậy Orihara lại đi ngược lại toàn bộ chiều hướng ở đây, hơn nữa
hắn cần nghiên cứu mẫu vật là xác chết- hành vi như vậy bị cho là
không tốt.

Đương nhiên nếu hắn chỉ là một gã bình thường thì chẳng ai quan tâm
đến làm gì. Nhưng hắn lại là thiên tài, có trình độ cao về mọi
mặt cũng rước lấy nhiều người ganh tị khó chịu.

Thế là dần dần hắn tách biệt ra và dần bị cô lập.

Đương nhiên Tokeru không suy nghĩ như vậy, hắn rất ưa thích công nghệ
nhưng thủy chung cho rằng con người mới là trung tâm của mọi vật và
bản thân con người mới là cường đại nhất. Cho nên tư tưởng của
Orihara hắn hoàn toàn tán đồng và hắn càng quyết tâm mời vị này
vào băng.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #181