Tokeru là đại sư rèn kiếm, cũng kế thừa nhiều kỹ thuật tạo hình,
vẽ, cho nên công việc vẽ cờ này hắn đích thân làm. Thực tế trong
băng Mặt trời, Shokan cũng có khả năng hội họa không kém. Đừng nhìn
tên này thích mạo hiểm đánh đấm, hắn cũng có kha khá tế bào nghệ
thuật.
Dù sao thì hắn có thể kế thừa tiệm kim hoàn lớn nhất Logue Town,
tế bào nghệ thuật, vẽ vời làm sao có thể kém.
Cờ hải tặc có nhiều loại, không nhất thiết phải là đầu lâu xương
chéo. Trong thế giới này, chỉ cần không treo cờ Hải Quân hay thế
giới chính phủ thì đa số đều quy nạp vào hải tặc rồi. Nhiều băng
hải tặc quá nhỏ bé hay mới thành lập không cần vẽ cờ, chỉ treo
tấm vải đen lên thuyền là mọi người đều biết đó là cờ hải tặc.
Không tốn nhiều thời gian, Tokeru đã vẽ xong lá cờ với nền đen, mặt
trời đỏ rực ở giữa. Chỉnh thế khá đơn giản nhưng lại có được nét
độc đáo riêng, rất bắt mắt.
“Thế nào, mọi người cảm thấy có được không ? “.
Thấy không ai có ý kiến gì, Tokeru trực tiếp treo lá cờ lên cột
buồm cao nhất và vẽ một biểu tượng tương tự trên buồm chính của
tàu.
Nhìn lá cờ đón gió bay phấp phới, một sự liên kết tự nhiên sinh ra
giữa các thành viên sinh ra. Tất cả mọi người hiện nay là thành viên
băng Mặt trời, gánh trên vai trọng trách bảo vệ băng, bảo vệ đồng
đội, bảo vệ lá cờ. Có lẽ ý nghĩa chân chính của một lá cờ chính
là như thế.
Với băng hải tặc gồm những thành viên không có quan hệ máu mủ như
băng Mặt trời, một lá cờ ý nghĩa càng quan trọng hơn.
“Được rồi, mở tiệc một chút rồi chuẩn bị xuất phát “.
…
Trên bầu trời, một con bạch tuộc khí cầu đang chậm rãi hạ xuống.
Lại là một sinh vật rất kỳ lạ nữa xuất hiện, thân thể to lớn,
chứa đầy hơi, có thể chậm rãi hạ xuống dưới.
Từ đảo trên trời hạ xuống độ cao cũng là 10 000 mét, với tốc độ
này, muốn xuống đến nơi cũng còn không ít thời gian.
Tokeru không có chuyện gì làm, đang bay lượn thí nghiệm Trái Ác Quỷ
của mình. Từ dưới biển xanh muốn bay lên 10 km trên trời rất khó, hao
phí thể lực lớn đến độ mà Tokeru cũng không muốn thử. Nhưng từ trên
trời bay xuống lại không có khó như vậy, lợi dụng trọng lực là có
thể xuống an toàn.
Từ khi lấy được dẫn dắt, Tokeru đã thử qua vài lần biến hình. Cách
biến hình này không quá khó, nó yêu cầu Tokeru phải tập trung dẫn
dắt. Khi Tokeru quen với cảm giác biến hình thì coi như thí nghiệm
thành công, quá trình này chỉ còn cách luyện chăm chỉ.
Sau khi biến hình mượt mà, Tokeru sẽ phải làm quen với cách chiến
đấu mới, đa dạng hơn và khác biệt hơn. Quá trình này cũng mất không
ít thời gian của hắn. Tuy nhiên nó hoàn toàn đáng giá, chỉ nghĩ
đến vài chiêu thức trong đầu thôi mà Tokeru đã hưng phấn không ngớt.
“Gay go, khí trời chuyển xấu, thuyền chúng ta đang đi lệch khỏi quỹ
đạo “.
Khí trời Grand Line vẫn khắc nghiệt như vậy, lần này gió to làm
thuyền của Tokeru lệch khá xa khỏi hướng ban đầu. Hiện đang ở trên
cao, muốn thay đổi hướng cũng không được a.
“Liệu có bị thổi ra khỏi Grand Line không ? “.
“Chỉ sợ hạ xuống đá hay đất liền, tàu sẽ bị hư hỏng “.
Shokan vê cằm, buồn phiền nói. Tiger nói góp vào :
“Tàu mà bị hư hỏng, chúng ta làm sao đi tiếp trên biển ? “.
Mọi người đồng loạt trợn trắng mắt nhìn Tiger. Chúng ta đương nhiên
không thể thiếu thuyền, nhưng ngươi là người cá, ngươi lo lắng cái gì
?
Tokeru trấn an mọi người :
“Yên tâm đi, sai hướng thì tìm lại là được. Còn nếu không may có gặp
phải đá, đến lúc đó có thể dùng lực để tác động từ ngoài vào.
Dù sao chúng ta hạ xuống cũng không nhanh, tình huống không ổn ta có
thể đẩy thuyền lệch ra vài chục mét, Yoichi dùng haki quan sát phía
dưới “.
Mọi người cũng cảm giác yên tâm hơn không ít, nhưng Belo Betty lại hơi
cau mày nói :
“Dùng lực tác động cũng không phải không được, nhưng ta cảm thấy
thuyền đang hạ xuống nhanh hơn một chút “.
Nghe được Belo nói, Tokeru giật nảy mình.
Mẹ… quên mất… con bạch tuộc khí cầu này không đáng tin cậy lắm a.
Giống như bóng bay, bạch tuộc khí cầu xịt hơi dần theo thời gian.
Nếu cách mặt nước vài chục mét thì không sao, nếu nó thả rơi
thuyền từ mấy trăn mét trở lên thì tám phần mười là thuyền sẽ nát
bét a.
Lúc này con bạch tuộc đã nhỏ đi thấy rõ, tốc độ rơi nhanh hơn. Mọi
người cũng không có tâm trạng quan tâm xem mình rơi xuống đâu, trước
tiên cứu thuyền đã a.
Tokeru cũng vội vội vàng vàng nghĩ cách xử lí, băng hải tặc chưa
đặt tên vẽ cờ đủ một ngày, nếu bị hỏng thuyền thì quả thật đen
đủi chưa từng thấy a. Dù thuyền đã cũ nhưng dù gì nó cũng đã treo
cờ lên, ít nhất cũng phải đánh một trận oanh liệt trước khi thay
mới.
“Shokan, Tiger, Yoichi, Notis, mau lấy tất cả các Breath Dial chúng ta
có ra đây. Belo, Carmen mau đem thuyền nhỏ cứu nạn lên sàn tàu “.
Cách dùng Breath Dial này Tokeru nhớ Usopp đã từng dùng, hiệu quả
cũng không tệ lắm. Đương nhiên cách này chỉ áp dụng cho thuyền cỡ
nhỏ và vừa thôi.
Thuyền rơi càng ngày càng nhanh, Tokeru và mọi người miễn cưỡng giảm
tốc độ. Tokeru cũng đã bay thẳng xuống dưới, cố gắng nâng tàu lên,
ít nhiều giảm lực tiếp nước.
Thuyền của hắn cỡ trung bình, bằng gỗ nhưng tuyệt đối không nhẹ.
Nặng đến mấy nghìn tấn, nâng lên là không thể nào, chỉ có thể làm
giảm tốc độ hạ xuống mà thôi.
Cũng may, phía dưới không phải là bãi đá hay đảo gì, nhìn qua nước
biển còn khá sâu, hạ xuống an toàn hơn nhiều.
G-8 chi bộ ở vào một vị trí không có gì nổi trội, không có cạnh
những nơi được cho là ‘điểm nóng’ trên thế giới. So với các chi bộ
khác, chi bộ này không có quá nhiều nhiệm vụ, lính Hải Quân cũng
đủ nhàn hạ.
Chính vì nhàn hạ, ít chiến đấu, sức mạnh của binh lính tại nơi
này yếu nhược hơn các chi bộ khác. Thậm chí có người còn nói đây
là chi bộ Hải Quân không chính thức.
Không có năng lực mạnh, không lập được công lao, cho nên sĩ quan chỉ
huy đứng đầu nơi này cũng không có bất kỳ tiếng nói trong Hải Quân.
Tình trạng của chi bộ này cũng không khá hơn trong nhiều năm qua, quân
lính tập luyện cũng thiếu đi nhiệt tình rất nhiều.
Tuy nhiên mấy hôm nay thì lại khác, lính Hải Quân giống như uống
thuốc kích thích, tập luyện hăng say cố gắng hơn nhiều. Vẻ mặt
những người lính này đầy hy vọng, giống như đã tìm thấy mục tiêu
ban đầu của mình.
Chỉ huy Jonathan đương nhiên không thể làm được chuyện này, người gây
ra hiệu ứng này cũng không phải ông ta.
Đó là người khác, hơn nữa không chỉ là một người.
Mấy hôm trước, một chiếc quân hạm cập bến G-8 trong sự kinh ngạc bất
ngờ của tất cả mọi người. Người trên quân hạm không tầm thường :
huấn luyện viên Zephyr- cựu đô đốc Hải Quân và đương nhiệm đô đốc
Aokiji.
Zephyr là ai ? một huyền thoại của Hải Quân, đã từng làm đô đốc
trong thời gian dài. Sức mạnh và mạng lưới quan hệ của ông ta không
ai có thể so sánh được. Nhiều sĩ quan Hải Quân đương thời đều đã
được ông chỉ bảo- bao gồm cả chỉ huy Jonathan.
Còn Aokiji thì không cần bàn, đô đốc đương thời, sức mạnh khó có
thể tưởng tượng được, trong Hải Quân cũng có nhiều người hâm mộ.
Đương nhiên đằng sau Zephyr và Aokiji là khóa tân binh tinh anh của bản
bộ. Tuy quân hàm không cao nhưng tương lai không phải mấy sĩ quan G-8 có
thể so được.
Một nơi ‘khỉ ho cò gáy’ như G-8 chi bộ lại đột nhiên có nhiều ‘khách
cấp cao’ như thế ghé thăm, làm sao có thể không gây chấn động.
Thế là binh sĩ, sĩ quan Hải Quân mang tâm tình háo hức, hưng phấn,
nhiệt tình khác hẳn thường ngày, cố gắng để lại ấn tượng tốt
nhất cho người mới đến, đặc biệt là Zephyr và Aokiji.
Zephyr và Aokiji gặp nhau ở đảo Jaya, thuận tiện đi cùng nhau đến chi
bộ G-8 không xa nơi đó.
Lần ra biển này, Zephyr coi như đã xong nhiệm vụ huấn luyện của
mình, bắt được không ít hải tặc có mức truy nã không nhỏ. Đồng
thời cũng thuận tiện nắn gân mấy tên tân binh kiêu ngạo của G-1, làm
cho họ biết mình đang ở đâu.
So với đó, Aokiji lại không được như vậy, hắn không bắt được Tokeru,
hơn nữa còn mất dấu luôn cả băng, hành động thất bại. Nhưng Aokiji
lại không có gì khó chịu bất mãn gì, trực tiếp lên quân hạm với
Zephyr, lấy cớ nghỉ ngơi mấy ngày.
Đương nhiên, hôm nay Aokiji sẽ kết thúc ‘kỳ nghỉ’ của mình, nguyên nhân
đến từ - - - trên trời !!