175 : Băng Hải Tặc Mặt Trời.


Từ khi ăn Trái Ác Quỷ hệ Zoan đến nay, Tokeru luôn coi biến hình với
đôi tay thành đôi cánh và đôi chân thành chân chim là đương nhiên. Hơn
nữa các nhân vật ăn Trái Ác Quỷ hệ Zoan khác như Lucci, Kaku, Bell …
cũng đều như vậy, phù hợp với luật tiến hóa.

Hắn đã biết vì sao khi nhìn thấy Pierre biến hình thì lại ngạc
nhiên như vậy, bởi vì Pierre trực tiếp biến hóa ra đôi chân trước,
không theo một lẽ thường nào cả. Khi ở Mock Town, Shokan đánh nhau với
Eric ‘gai nhọn’ thì Tokeru đã thấy mình bắt được cái gì đó, bây giờ
mới biết đó là cách Eric điều khiên xương của mình.

Khi hắn choáng váng hoang tưởng do mất máu quá nhiều, việc biến đổi
xương cốt trên cơ thể đã không theo bất kỳ một quy tắc nào nữa.
Ngoài phần đầu không có sự sai biệt thì chân tay của hắn liên tục
biến hóa thành đủ loại thù hình khác biệt và vô lí.

Pierre và Eric có thể biến đổi bộ phận cơ thể một cách đặc biệt
như vậy, hắn có thể không ? Pierre giữ nguyên đôi cánh và biến thêm
một đôi chân, vậy hắn có thể giữ nguyên đôi tay và biến thêm đôi cánh
không ? Eric biến đối tay thành chi sau của động vật, vậy hắn có thể
biến đối đôi tay thành chân của chim quạ được không ?

Tokeru cảm nhận được mình đang chạm đến một tầng khác trong việc
vận dụng năng lực Trái Ác Quỷ. Thành công nắm bắt những suy đoán
hôm nay có thể trợ giúp hắn mạnh lên không ít.

“Thì ra từ trước đến nay, ta đều tư duy vào điểm mù “.

Tokeru tự giễu cười cười. Gần hai năm có được Trái Ác Quỷ, hắn cho
rằng mình đã khai phát năng lực Trái Ác Quỷ hoàn thiện và cố đi
thức tỉnh nó. Giờ hắn mới biết rõ đây là suy nghĩ cỡ nào ngây thơ,
những suy nghĩ kiến thức mà hắn công nhận chưa chắc đã đúng. Những
quán tính trong tư duy đến từ hơn hai mươi năm học kiếp trước sẽ làm
hắn khó phát triển.

Tokeru chân thành phất tay cảm ơn Pierre rồi mới bay trở về. Dẫn dắt
từ con chim này không nghi ngờ sẽ để hắn phát triển vượt bậc trong
thời gian sắp tới. Đôi khi con người cũng nên quan sát kỹ cách động
vật làm mọi chuyện, nó làm việc theo bản năng, theo thói quen. Nhiều
khi rất ngu ngốc nhưng cũng có khi làm cho con người sáng cả mắt lên
a.

Ngày hôm sau, Tokeru đi chào tạm biệt cha con Conis, người Shandia và
cả Gan Fall nữa. Hắn quyết định sẽ lên đường trong ngày tới.

“Conis, đừng khóc, chúng ta sẽ còn gặp lại “.

Tokeru dỗ dành thiên sứ Conis đang khóc oa oa trong ngực, mở miệng hứa
hẹn. Mọi người cũng không đành lòng, dù chỉ có mấy ngày nhưng tính
tình thiện lương của Conis đã làm mọi người rất ưa thích.

“Tokeru-sama, Tiger-sama, mọi người, khi nào thì chúng ta lại gặp mặt
“.

“Không lâu đâu, Conis phải nghe lời cha và lớn nhanh lên. Khi nào trở
lại, nếu muốn thì ta sẽ đưa Conis xuống Blue Sea du lịch, đến đảo
người cá và đủ các vùng biển đặc sắc khác “.

“Conis nghe lời ngài “.

Tokeru hài lòng xoa đầu Conis, bên cạnh Pagaya cười hiền lành, hình
ảnh vô cùng hài hòa. Đương nhiên nếu Pagaya biết Tokeru đang suy nghĩ
gì có lẽ sẽ xông đến liều mạng a.

Mấy người Tiger đang đổi lấy ít Dial hiếm có, định bụng mang về quê
hương trang bức. Người Skypiea quản lí Dial tấn công rất nghiêm túc
nhưng với sức mạnh của băng Tokeru thì bán hay không cũng không có gì
khác biệt. Được Gan Fall ngầm cho phép, mấy thương nhân và cả người
dân đều hào hứng mang Dial ra đổi.

“Tokeru, trên thuyền còn có cao su hay nhựa không ? “.

Tiger nhận thấy người trên Skypiea này khá có hứng thú với những
thứ như cao su, nhựa, bê tông… cho nên muốn dùng nó để trao đổi. Bê
tông thì đương nhiên không có, nhựa và cao su miễn cưỡng có một chút.

“Trong kho có một ít thì phải, Tiger ngươi đổi nhiều như vậy làm gì
? “.

Thấy trên vai Tiger đã có mấy túi Dial lớn, Tokeru buồn bực hỏi.
Trước đó họ cũng đã mua không ít, giờ lại đổi thêm không phải quá
nhiều hay sao ?

“Ta muốn mang về đảo người cá, ở đó không có món đồ này “.

“Quả nhiên ta không nhìn nhầm người, có lẽ huynh đệ ngươi sẽ rất vui
với món quà này”.

Tokeru cảm thán vỗ vai Tiger, tán thưởng không ngớt. Tiger mặt mũi
đầy khó hiểu hỏi :

“Ta có nói sẽ mang về làm quà sao ? “.

“Vậy ngươi mang về đảo người cá làm gì ? mở phòng trưng bày sao ? ý
tưởng cũng không tệ “.

“Không, đồ hiếm như thế đương nhiên phải bán kiếm chút tiền. Chắc
chắn đức vua Neptune sẽ rất thích thú “.

Tokeru nhìn thật sâu vào vị người cá to lớn mặt mê tiền trước mắt,
thở dài nói :

“Tiger, ngươi thay đổi “.

Tokeru đến bên cạnh Shokan, nhìn con thuyền đang sửa chữa hỏi :

“Có ổn không, cũng có nhiều vết vá rồi “.

“Thuyền trưởng, sửa qua thế này không ổn, tôi cũng không phải thợ
đóng tàu, chỉ đang cố sửa bên ngoài thôi “.

“Có thể chạy được khoảng bao lâu ? “.

“Nếu xuống Blue Sea êm đẹp thì có thể chạy thêm một tháng nữa “.

“Ừm, vậy đủ rồi. Khi đó sẽ có thuyền mới, con thuyền này đã làm
hết sức của nó rồi “.

Shokan thở dài một tiếng, thương cảm nói :

“Chúng ta khi rời khỏi Logue Town đã được hơn 1 năm, trải qua nhiều mưa
gió. Con thuyền này cũng coi như một người bạn, chia tay nó thật
không dễ chịu “.

Tokeru vỗ vai Shokan, miễn cưỡng cười :

“Sửa nó đi, để nó theo chúng ta một đoạn đường “.

“Được rồi thuyền trưởng “.

Tokeru hơi buồn nhưng cũng có chút chờ mong. Hắn đã cắn răng mua gỗ
và sử dụng thẻ công xưởng để tạo thuyền, tuy nhiên lượng công việc
lần này khá lớn, hệ thống yêu cầu nửa tháng thời gian. Đến nay đã
trôi qua mấy ngày rồi, chục ngày nữa là Tokeru sẽ có thuyền mới.

“Mọi người, chúng ta sắp ra khơi lần nữa. Ta cảm giác lần ra khơi
này sẽ không nhẹ nhàng đơn giản như các lần trước. Để cho thuận
tiện, chúng ta sẽ đặt tên băng hải tặc và vẽ cờ ngay bây giờ. Trước
đó ta có giao nhiệm vụ, mọi người suy nghĩ thế nào rồi ? “.

Tokeru nhớ đến việc chưa làm, lớn tiếng nói. Nghe thấy vậy, tất cả
thuyền viên đều chạy đến, rất hào hứng.

“Trước tiên đặt tên băng hải tặc, cho ý kiến đi mọi người “.

Notis giơ tay :

“Thuyền trưởng là thợ rèn, ta cũng vậy, hay là đặt là băng thợ rèn
đi ? “.

Thấy tất cả ánh mắt đều như nhìn gã ngốc, Notis hơi bối rối :

“Nếu không thì đặt là băng rèn kiếm ? băng đại sư ? “.

“Im miệng, ngươi không còn sáng ý nào sao ? “.

Tokeru bất mãn quát dừng, Notis tên này bị ám ảnh nặng quá rồi.
Quay sang Shokan nói :

“Đến lượt ngươi “.

“Băng sư tử thì sao ?”.

Tokeru nhìn chằm chằm mái tóc như bờm sư tử của Shoakn, âm trầm hỏi
:

“Có vẻ như ta mới là thuyền trưởng a “.

Shokan rụt rụt đầu, ánh mắt hơi sáng nói :

“Thuyền trưởng không phải có một cây Mjolnir sao ? đặt là băng đầu
búa cũng hay “.

Tokeru xoa xoa trán, bất đắc dĩ nghe các loại tên xuất phát từ thành
viên của mình. Hắn không cảm thấy tên nào được, tất cả đều không có
nội hàm, nội hàm a.

“Tiger, sao không nói gì ? “.

Tiger ánh mắt hơi cô đơn:

“Ta không phải thành viên trong băng, đâu cần nghe ý kiến của ta ?”.

“Nói gì vậy, ngươi chỉ cần gật đầu là sẽ thành thành viên của băng
luôn “.

Tokeru trừng mắt quát, hắn đã mời Tiger vào băng không dưới ba lần
nhưng vị người cá này e ngại điều gì đó, sợ thân phận của mình và
điều mình sắp làm sẽ ảnh hưởng đến băng.

“Mọi người, tạm thời ta không thể gia nhập được. Mọi người cứ bàn
tiếp đi “.

“Dù sao chúng ta đã coi ngươi là thành viên, mau nói ý kiến đi “.

Tokeru bực mình gắt giọng, mọi người sôi nổi gật đầu, giục Tiger
nhanh chóng mở lời. Tiger cảm động, ngẩng đầu nhìn bầu trời sáng
sủa trước mắt, cười rạng rỡ :

“Băng hải tặc Mặt Trời thế nào ?”.

“Băng mặt trời sao ? rất hay “.

Mọi người đồng loạt lẩm bẩm, ánh mắt càng ngày càng sáng. So với
băng đầu búa, băng thợ rèn thì băng Mặt trời nghe hay hơn cả vạn lần
a.

Tokeru khuôn mặt bất đắc dĩ. Đây là tên băng hải tặc người cá mà sau
này Tiger lập ra. Vị người cá này quả thật có duyên với băng mặt
trời, tên nghĩ ra đều lập tức nghĩ ra nó.

Băng mặt trời quả thật là tên hay, hơn nữa bây giờ Tiger còn chưa đi
đến Mariejois, chưa giải cứu nô lệ nên tên này cũng chưa có ai dùng.
Quan trọng nhất là nó quả thật vô cùng có ‘nội hàm’, phù hợp với
phong cách của Tokeru a.

“Được, băng của chúng ta gọi là băng mặt trời. Đi lấy tấm vải đen
lớn với mấy tờ giấy lại đây, chúng ta vẽ cờ “.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #175