Càng đào mọi người càng cảm thấy không đúng lắm. Tất cả chỗ đất
xung quanh đều rất khô cằn, thiếu ẩm. Hơn nữa còn có rất nhiều đá
xen kẽ, cát bẩn…
Loại đất này nhìn còn kém hơn cả đống đất màu mỡ xung quanh a.
Carmen cũng thấy không đúng lắm, nàng nghi hoặc xoa xoa chỗ đất trên
tay, mở miệng :
“Chẳng lẽ không phải do đất đai ? nhưng nơi này cũng không có nước
ngầm hay nguồn nước nà đáng kể a “.
Tiger băng mặt kín mít, nhìn qua hố đất sâu cả mét đã đào xuống,
thử mở miệng :
“Tiếp tục đào theo rễ cây ớt này xem sao ? nó rất sâu “.
Ớt là cây có rễ cọc phát triển mạnh với nhiều rễ phụ. Khi rễ phụ
đã đủ nhiều, rễ cọc thường đứt ra, làm người khác nhầm tưởng là
cây ớt có bộ rễ chùm. Khi đào cây ớt lên, Carmen thuận tay cắt bỏ
phần rễ cọc, điều này không có gì lạ.
Không còn cách nào khác, mọi người chăm chú đào sâu xuống, đến tận
phần cuối của rễ.
“Ồ, đây là Dial ? “.
“Tại sao rễ cây lại trực tiếp xuyên vào bên trong Dial này ? còn nữa,
Dial này đang hoạt động “.
Đến Skypiea cũng được nửa tháng, mọi người cũng đã biết cách sử
dụng Dial. Đơn giản chỉ là ấn vào nút trên vỏ Dial là được. Hiện
tại Dial này cũng đang hoạt động, một viên đá nhỏ trực tiếp đè lên
nút bấm, còn rễ cây ớt thì nằm ở vị trí phát ra của Dial.
Có lẽ Dial này đã không còn năng lượng bên trong, tạm thời không ai
đoán ra đó là Dial gì.
“Chẳng lẽ trồng cây trong Dial sẽ tạo ra biến dị hay sao ?”.
Shokan ngạc nhiên hỏi, hắn đang cầm trên tay Dial này, lật qua lật lại
hỏi. Hoa văn trên Dial này rất lạ, chưa từng gặp bao giờ.
“Không đúng, nếu như Flame Dial trong trạng thái hoạt động sẽ phun ra
lửa, cây nào có thể sống ? Các loại khác như sét, ánh sáng … cũng
tương tự như vậy “.
Yoichi phản bác làm mọi người gật đầu. Dial sẽ tích trữ và phát ra
nhiều loại năng lượng hay vật chất, trong số đó không có loại nào
có tác dụng với cây cối a.
“Trước tiên cứ cầm về, xác định xem nó thuộc loại Dial gì đã “.
“Nói đúng, đợi thuyền trưởng về xem xét “.
…
Buối tối, Tokeru cầm trong tay Dial mà Carmen mang về, gãi đầu gãi
tai.
Nghe được mọi người nói chuyện, lại nhìn hoa văn vô cùng đặc thù
trên Dial, hắn đã có suy đoán. Đây là một trong 5 loại Dial huyền
thoại, Dial mà tổ tiên người Shandia để lại. Suy đoán này làm hắn
mừng như điên, mạnh gấp 50 lần Dial thông thường, chế tạo tốt hoàn
toàn có thể tạo thành vũ khí mạnh mẽ.
Địa điểm tìm thấy Dial này cũng là một khu di tích cũ, rất có thể
trong lúc loạn lạc, Dial của tổ tiên người Shandia đã thất lạc tại
đây.
Trong 5 loại Dial mà Tokeru nghe được từ Gan Fall, 4 loại đã xác định
sức mạnh cụ thể. Đó là bài kích, sét, lửa, nước.
Hắn đã thử mấy kiểu nạp năng lượng như : đánh vào Dial, đốt lửa,
dìm xuống nước nhưng đều không thành công. Như vậy Dial này có thể
là sét hoặc Dial chưa rõ công dụng kia. Chính vì thế hắn mới xoắn
xuýt.
Nếu là Dial chưa rõ công dụng thì tạm thời chưa có đầu mối nào,
phải thử thêm. Còn là Dial sét thì dễ hơn, tìm chút tia sét đánh
vào là được. Tuy nhiên tìm sét đánh vào phải trông vào may mắn.
Hắn đã có trái Goro Goro no mi, nhưng cả hắn và thuyền viên đều không
sử dụng. Hắn đã ăn trái ác quỷ rồi, tạm thời chưa thể ăn thêm, Belo
và Carmen cũng như vậy. Tiger là người cá, sẽ không động đến trái
ác quỷ, Yoichi và Shokan là xạ thủ và thể thuật gia chân chính,
không hứng thú. Notis tên này lại chỉ ưa thích trái Gutsu Gutsu no mi (
trái luyện kim ), trái khác không ăn.
Cho dù Enel có thể dùng năng lực của trái Goro Goro no mi để luyện
vàng, nhưng ở khía cạnh luyện kim thì trái Gutsu Gutsu no mi vẫn là
số 1.
Một trái hệ Logia mạnh nhất trong tay Tokeru hiện nay lại không có ai
dùng, quả thật làm hắn không biết nói gì cho đúng. Chính vì vậy,
dù trong tay có trái sấm sét nhưng muốn nạp sét cho Dial này phải
dựa vào ông trời.
Tạm thời chưa thí nghiệm được, Tokeru cũng vứt luôn Dial này sang một
bên, trực tiếp ra ngoài.
Gan Fall và từ trưởng Shandia nói gì hắn không biết, tuy nhiên thái
độ của cả hai xem như không tệ.
Hai tộc người đánh nhau mấy trăm năm, nhìn có vẻ ngang nhau nhưng
người Skypiea lại là bên mạnh hơn. Người Shandia chỉ là một bộ tộc
nhỏ, dân số không nhiều, làm sao có thể so với người Skypiea đã sống
ở trên này cả nghìn năm, dân số đông đảo.
Cho nên người Shandia dù kiên cường cũng không thể bảo vệ được quê
hương, tù trưởng Shandia đương nhiên biết rõ sự thật này. Cho nên nói
chuyện với Gan Fall vẫn giữ thái độ không tồi.
Còn Gan Fall lại kiêng kỵ ‘cao thủ’ sở hữu Dial huyền thoại, tư thái
cũng không cao nổi, nói chuyện với tù trưởng rất khách khí.
Cuộc nói chuyện vô cùng vi diệu, hai người đều cảm thấy mình ở tư
thái thấp. Trong lòng Gan Fall và tù trưởng đều cảm thấy đối phương
tuy có lợi thế nhưng khiêm tốn dễ gần, có thành ý.
Hai người đứng đầu chỉ vì hiểu lầm mà Tokeru vô tình gây ra mà nói
chuyện êm đẹp, quả thật không thể tưởng tượng a.
Người ‘chủ mưu’ Tokeru lúc này đã thú hóa hoàn toàn, đang bay thẳng
lên trên cao. Chuyến đi lên Skypiea đã đến hồi kết, Tokeru muốn đến
một nơi cuối cùng : nơi đặt chuông vàng.
Chuông vàng là vật chết, do đó muốn dùng haki điều tra ra vị trí
rất khó. Nhưng Tokeru nắm được vị trí đại khái, muốn tìm ra cũng
không mất nhiều thời gian.
Tokeru đứng im, ngẩn người nhìn tháp chuông lớn trước mặt. Hắn không
mê tín, nhưng đứng cạnh tháp chuông này cũng không nhịn được muốn
quỳ bái. Thần thánh, trang nghiêm, cổ kính… tất cả đều tạo ra sức
hấp dẫn lớn cho chuông vàng này.
Dưới chuông vàng làm một tấm Poneglyph, khắc đầy văn tự cổ đại. Hắn
thật sự không có nhiều hứng thú với những thứ ghi trên Poneglyph
lắm, điều khiến hắn hiếu kỳ là thứ tạo ra Poneglyph.
Máy dò hợp kim không có bất kỳ phản ứng, do đó nguyên liệu tạo ra
Poneglyph không phải là kim loại. Nhưng tại sao nó lại cứng rắn đến
như vậy ? đến cả chính phủ thế giới cũng bất lực trong việc phá
hủy, đủ thấy sự bền bỉ của nó.
Bên cạnh chuông vàng là dòng chữ của Roger để lại, minh chứng xác
đáng cho việc ông ta đã lên đây. Tokeru gãi đầu :
“Hay là cũng lưu lại một dòng chữ”.
Nghĩ là làm, Tokeru cầm thanh kiếm ‘xoẹt xoẹt’ mấy nhát, trực tiếp
lưu lại ký tự :
“Tokeru Kitetsu đã tới nơi này “.
Đồng thời khắc luôn hình con quạ 4 móng- tiêu chí của mình.
Tokeru khắc chế xúc động muốn rung chuông, nhìn thật kỹ chuông vàng
hồi lâu mới trở về. Trong ánh trăng, chuông vàng giống như dát lên
ánh sáng huyền ảo, vừa thần thánh lại vừa trang trọng.
“Hy vọng khi ngươi vang lên, sẽ là ngày mà đảo trên trời chính thức
có được hòa bình. Có lẽ, lúc đó đây mới chính là thiên đường thật
sự “.
Tokeru trở về nơi ở của mình, trên đường đi thấy Pierre đang bay lượn,
hắn không nhịn được dừng lại quan sát. Hắn nhớ ý nguyên, con chim
này ăn trái ác quỷ cho phép nó biến hóa thành thiên mã, lúc đó
hắn lóe ra suy nghĩ gì đó. Tuy nhiên về sau suy nghĩ mãi không ra, vô
cùng khó chịu.
Lúc này Pierre kêu một tiếng, bắt đầu biến đỏi thành ‘thiên mã’. Hai
chân sau phát triển từ chân chim, cánh chim vẫn giữ nguyên, trực tiếp
trở thành một con ngựa có cánh-sinh vật trong thần thoại.
“Sai ở chỗ nào nhỉ, trái Uma Uma no mi không phải hệ Zoan thần thoại
mà chỉ là hệ Zoan bình thường mà thôi. Hơn nữa ngoài cánh ra thì
không có gì khác biệt với những trái ác quỷ Zoan khác. Cánh của
con ngựa thực chất là cánh chim, giữ nguyên mà thôi “.
Tokeru nghi hoặc lẩm bẩm. Hắn nhìn thật kỹ Pierre trong hình dạng
này, ánh mắt càng ngày càng lớn, kinh ngạc hô :
“Đúng rồi, chân trước của nó hoàn toàn mới, tự mọc ra !!!“.
Dựa theo tiến hóa thì bộ chim hình thành với chi trước biến đổi
tiến hóa thành cánh, phục vụ cho việc bay lượn. Thực tế thì chi
trước của chim cũng tương đương với cánh tay con người, chỉ có tiến
hóa khác thôi.
Cùng nguyên lí đó, cánh của Pierre hoàn toàn tương đương với chi
trước của ngựa. Khi biến hình thì cánh phải biển đổi về bộ phận
tương đương của ngựa- chân trước mới đúng. Khi đó thì Pierre không thể
là ‘thiên mã’ có cánh mà chỉ là ngựa thường mà thôi.
Như vậy, nó làm thế nào ?