173 : Gan Fall Trí Tưởng Tượng.


Ngày hôm sau, Gan Fall theo sau Tokeru, bước vào làng của người Shandia.
Gan Fall là thần ở Skypiea, đương nhiên cũng không ngốc đến mức lộ
mặt đi vào làng. Làng Shandia nhiều phần tử hiếu chiến, làm không
tốt thì chiến tranh xảy ra là điều đương nhiên.

Càng vào sâu, Gan Fall lại càng nghi hoặc. Không phải Tokeru nói là
quan hệ với người Shandia rất không tệ sao, nhìn có vẻ không đúng
lắm. Gan Fall tìm cơ hội lại gần hỏi :

“Cậu thật sự là bạn của người Shandia ?”.

“Đương nhiên, cách đây mấy hôm tôi còn đến đây giao lưu võ thuật “.

Tokeru chẳng biết xấu hổ nói, làm Gan Fall kinh hãi đến biến sắc.
Giao lưu võ thuật ? điều này cho thấy quan hệ không cạn. Nhưng nó chỉ
xảy ra khi hai bên cùng đẳng cấp sức mạnh. Sức mạnh của Tokeru là
dạng gì ? Gan Fall không có khái niệm cụ thể nhưng ít nhiều cũng có
phán đoán.

Rất lâu rồi Gan Fall không gặp được người nào cho ông ta áp lực lớn
như Tokeru . Lần gần nhất ông ta có cảm nhận như vậy đến từ những
nhân vật trong băng Roger lên đây khoảng mười năm trước. So sánh với
họ, Tokeru mang lại nguy hiểm nhỏ hơn nhưng cũng không phải Gan Fall có
thể chống lại.

Nhân vật mạnh như vậy tại sao có thể ‘giao lưu võ thuật’ với người
của làng Shandia ? chẳng lẽ làng Shandia có cao thủ tương tự ? Quan
hệ bây giờ giữa hai phe vẫn là đối lập, đối phương có cao thủ như
vậy làm Gan Fall vô cùng lo lắng.

Chiến tranh lâu năm, làng Shandia có cao thủ như vậy tại sao lại không
ra mặt ? Cách giải thích duy nhất là cao thủ đó mới xuất hiện hoặc
là người Shandia đạt được thứ gì đó biến chiến binh của mình thành
cao thủ. Gan Fall cảm giác khả năng thứ hai tương đối lớn.

Mà thứ gì có thể nhanh chóng tạo ra cao thủ như vậy ? Dial ? Một
trong 5 loại Dial huyền thoại ?

Người Shandia mới tìm ra Dial tổ truyền của mình ? trong khi người
Skypiea đã thất lạc Dial tổ truyền đã lâu. Chiếu theo suy đoán này,
hôm này đàm phán Gan Fall ở thế yếu. Trường hợp xấu nhất, người
Shandia sẽ dựa vào Dial tổ truyền đó, tấn công mạnh và đánh bật
người Skypiea ra ngoài và đồ sát họ.

Gan Fall thả chậm bước chân, điên cuồng phân tích xem lát nữa mình
làm thế nào? Sử dụng ngôn từ như thế nào cho hợp lí, làm thế nào
để ngăn cản cuộc chiến khủng khiếp sắp đến.

Tokeru huýt sáo đi đằng trước, hoàn toàn không biết lời nói dối của
mình đã làm cho Gan Fall sợ hãi suy nghĩ phía sau. Tokeru quay đầu
lại, thấy Gan Fall mồ hôi đầy đầu, lo lắng bồn chồn, không nhịn được
hỏi :

“Làm sao vậy ? ông bị ốm sao ?”.

“Tokeru, cậu cảm thấy Dial của người Shandia thế nào ?”.

Gì ? ông lão hỏi cái này làm gì ? chỉ có 5-6 loại Dial là sử dụng
trong chiến đấu, cả hai bên đều dùng để đánh nhau trong bao nhiêu năm,
có gì khác biệt đâu ?

Ừm, có vẻ như người Skypiea không có Reject Dial, loại này rất hiếm
và cũng rất mạnh. Chắc lão già này hỏi về nó đây, thông tin không
tệ a. Theo lời ông tù trưởng thì loại Dial này ảnh hưởng rất xấu
đến người dùng cho nên cũng không áp dụng trong chiến đấu. Nhiều tộc
nhân Shandia còn không biết là tộc mình có loại Dial này. Vậy mà Gan
Fall cũng có thể biết, không thể khinh thường.

“Rất mạnh “.

Tokeru thuận miệng đáp, cho dù Dial này không uy hiếp đến hắn nhưng
đối với chiến binh Skypiea thì nó không khác gì vũ khí hủy diệt, vô
cùng đáng sợ.

Gan Fall sắc mặt nặng nề, quả nhiên là một trong 5 loại Dial truyền
thuyết, không tầm thường. Được Tokeru xác nhận như vậy, Gan Fall càng
có lí do tin tưởng : người Shandia đã tìm ra Dial mà tổ tiên để lại.

Một hiểu lầm khổng lồ vô ý hình thành, trong lúc vô tình, Tokeru đã
đào một cái hố cực lớn cho Gan Fall và tù trưởng Shandia. Kết quả
hiểu lầm này là gì ? cuộc đàm phán của hai lão già đứng đầu hai
tộc sẽ đi đến đâu ?

Chỉ biết rằng, Tokeru về sau bị coi là nhân vật gây tranh cãi nhất
trên Skypiea này. Hơn mười năm sau, khi Luffy đến nơi này, dân chúng hai
tộc mới bị kéo ra khỏi cái hố khổng lồ. Đương nhiên sắc mặt hai
người đứng đầu lúc đó quả thật vô cùng đáng xem.

Tokeru trực tiếp đưa Gan Fall vào trong lều của tù trưởng, nói qua
với tù trưởng là mình bảo kê Gan Fall, đừng có ý đồ gì xấu. Sau
đó trực tiếp ra ngoài, để cho hai lão già mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Còn hắn thì đi tìm mấy tên thợ rèn của Shandia, tiếp tục học một
ít kỹ thuật rèn kiếm. Đồng thời cũng mượn tạm lò rèn của người
Shandia, thử lò nung mới mở được và thí nghiệm một số thứ.

Tiger và mọi người tiếp tục công việc khảo cổ và tìm vàng ở Upper
Yard.

“Tiger, ngươi khóc sao ? “.

Shokan mắt sắc, liếc thấy Tiger đang liên tục rơi nước mắt, kinh hô
hỏi. Đồng thời, mọi người cũng nhìn sang, không nhịn được phì cười.
Một nam nhân cứng cỏi như Tiger lại đứng khóc một mình, quả thật vô
cùng buồn cười.

Đương nhiên, cái quan trọng nhất là : vì sao lại khóc ?

Tiger lắc đầu như trống, bịt chặt mũi chạy đến. Lúc này mọi người
mới nhìn kỹ, hai mắt của Tiger đỏ bừng, sưng lên, nước mắt chảy mất
kiểm soát, hít thở dồn dập. Đây có chút giống với dị ứng hơn,
nhưng thứ gì làm một người cá mạnh mẽ chật vật như thế ?

“Cay mắt quá, ta chỉ hít một hơi mà thôi, mùi vị của nó giống như
ớt cay nhưng mạnh mẽ hơn cả vạn lần. Mắt, mũi, miệng và cả da đều
vô cùng khó chịu “.

Tiger nhảy ùm xuống nước, sau một hồi mới ngoi lên, khó khăn nói.
Mọi người lúc này ánh mắt đều tập trung đến vị trí mà Tiger đứng
hồi nãy. Xung quanh bán kính 20 mét không có một cọng cỏ. Chỗ này
là di tích cũ, cỏ cây xung quanh khá ít ỏi và đầy đá trắng.

Nếu không nhìn thật kỹ, căn bản không thấy gì lạ. Ở giữa chỗ đó
có một cây nhỏ với quả đỏ rực, vóc dáng cũng không cao. Khó có
thể tin, nó là nguyên nhân.

“Đây là quả gì ?”.

Yoichi nghi hoặc hỏi, đồng thời cũng muốn đi qua. Carmen nhìn một
lúc, vội nói :

“Đừng đi, đây là ớt Naga Viper, một loại gia vị đặc biệt “.

Thấy Carmen nói vậy, mọi người không nhịn được khinh bỉ Tiger một
thoáng. Ngươi cũng quá yếu gà đi, để mấy trái ớt dọa thành như
vậy.

Carmen ăn trái gia vị, nàng có thể biết rõ những loại gia vị nào,
vị thế nào, dùng làm gì, đồng thời cũng miễn nhiễm với tất cả
các tác dụng phụ của gia vị, ớt cay cũng không ngoại lệ.

Đứng cạnh cây ớt không đến 1 mét, Carmen cau mày nói :

“Vô lí, ớt Naga Viper không thể nào cay như vậy được. Hơn nữa không
thể cả mùi phát tán ra đã cay được, không có loại ớt nào như vậy
cả “.

Carmen cúi đầu ngửi qua, lại càng nghi hoặc hơn. Trái ớt này thậm
chí đến nàng còn thấy không thoải mái lắm, chẳng trách Tiger đại ca
khó chịu. Carmen vừa nghĩ ngợi vừa cảnh báo :

“Tạm thời đứng đến đây, cây này có chút kỳ quặc”.

“Đúng vậy “.

Carmen nghi hoặc ngẩng đầu lên đã thấy mấy người nước mắt nước mũi
đầy mặt đứng bên cạnh làm nàng dở khóc dở cười. Quay về Tiger nói
:

“Tiger đại ca, cho ta một cái xẻng và một cái bao da “.

Carmen nhanh chóng đào cây ớt này lên, đồng thời lấy chỗ đất phía
dưới lên cùng. Thấy mọi người vẫn nhìn chằm chằm mình, nàng cười
nói :

“Giống ớt này không thể cay như thế được, nhất định có yếu tố nào
đó từ dưới đất hoặc nước. Ta có thể lợi dụng để gây giống nó
hoặc lợi dụng chỗ đất này nếu được “.

“Gây giống cây ớt đó ? đừng đùa, nó cay như vậy thì đâu thể làm gia
vị, hơn nữa sợ Tiger hít vào sẽ chảy nước mắt, lúc đó khó xử “.

Notis kinh ngạc hỏi, mấy người khác cũng gật đầu phụ họa. Tiger
trợn trắng mắt : nói giống như mấy người không chảy nước mắt vậy.

“Ta sẽ chú ý kỹ, còn tác dụng của nó sao ? đâu nhất thiết phải
làm gia vị ? nếu có thể xay nhỏ và tóm gọn lại thành bom cay, đến
lúc đó ném cho đối thủ tuyệt đối là vũ khí không tệ “.

Carmen hưng phấn nắm tay, từ khi được Tokeru chỉ dẫn, nàng thường
xuyên liên hệ tìm cách ứng dụng trái ác quỷ của mình. Cây ớt siêu
cay này có thể lợi dụng a.

Mọi người thấy Carmen như vậy, không nhịn được rùng mình một cái.
Đâu chỉ là ‘vũ khí không tệ’ ? người không biết có thể bị hố đến
chết a.

Quả nhiên là gần mực thì đen, thiện lương như Carmen ở cạnh Tokeru
nhiều cũng bị truyền nhiễm tính xấu. Làm chuyện gì cũng muốn tính
kế đả kích đối thủ đầu tiên. Đương nhiên Tokeru còn thuận tiện đả
kích luôn cả đồng đội, làm không biết mệt.

Cây ớt bị bỏ vào bao da dày kín, hương vị cũng tản đi nhiều, mọi
người đều chạy đến hỗ trợ.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #173