Pierre biến hóa thành ‘thiên mã’, làm Tokeru phì cười. Tuy nhiên trong
đầu hắn lại lóe ra cái gì đó, nhìn Pierre đến ngẩn người. Khi
Shokan đối đầu với tên Eric ‘xương nhọn’ thì Tokeru đã lóe ra chút
linh cảm nào đó, bây giờ linh cảm đó lại xuất hiện.
Thấy Tokeru ngẩn ngơ nhìn vào Pierre, Gan Fall có chút đắc ý nói :
“Nó rất thú vị chứ, ta đã làm bạn với nó được hơn mười năm rồi,
rừ khi nó còn nhỏ. Tuy nói nó là cộng sự nhưng ta luôn coi nó giống
như con cái “.
Tokeru chăm chú gật đầu :
“Đích thật rất thú vị, ta cũng vô cùng cảm thấy hứng thú, nếu
không … bán cho ta được không ? “.
“Cậu hứng thú là tốt, nếu như muốn ta có thể … bán ?... cậu nói
bán cho cậu “.
Gan Fall mắt trợn lồi lên nhìn Tokeru, thấy Tokeru gật đầu xác nhận,
lão già lập tức giận dữ. Ông ta túm lấy cổ áo Tokeru gầm thét :
“Im ngay, ta không đời nào bán đi nó, nó là con của ta… “.
Tokeru xoa xoa mặt, buồn bực nói :
“Ông lão, không muốn bán thì ông ‘chào hàng’ làm cái gì ?”.
Gan Fall mặt mộng bức :
“Chào hàng ? ta chào hàng cái gì ? “.
“Không phải hỏi tôi có thấy thú vị hay không sao ? sau giai đoạn đó
đương nhiên là trả giá và giao dịch rồi “.
Tokeru đương nhiên nói, đây không phải là kỹ thuật bán hàng thường
thấy của thương nhân hay sao ? khơi dậy sự tò mò và thích thú, sau
đó bán với giá cao.
“Nhóc con láo xược, ta tuyệt đối không chào hàng, đó là tự hào… tự
hào biết không ? “.
Gan Fall phát điên nắm tóc. Cũng lâu không thấy người Blue Sea, hắn
khoe khoang một chút cũng là chuyện bình thường a. Việc của Tokeru
chỉ là khâm phục và hâm mộ mà thôi, vậy là đủ. Vậy mà người thanh
niên này đem chuyện mua bán ra làm mất hết cả hứng thú, vô cùng
đáng giận.
“Vậy là ông không bán ? “.
Tokeru tiếc nuối hỏi, hắn không thật sự hứng thú với con chim này,
dù sao hắn cũng có thể tự bay lượn a. Điều làm hắn muốn mua nó là
để cố bắt lấy linh cảm vừa lóe ra, hắn cảm giác được mình đã
chạm đến cái gì đó vô cùng đặc biệt.
Tuy nhiên lần này cũng như lần trước, hắn đánh mất nó. Nếu mua con
chim này, tối ngày quan sát biết đâu có thể nghĩ ra thì sao ?
“Đã nói không bán, nó là con nuôi của ta “.
Gan Fall ‘thâm tình’ vuốt ve đầu của Pierre, làm Tokeru mắc ói, không
nhịn được nhỏ giọng :
“Con nào nuôi mà không để thịt ?“.
Cuối cùng, Gan Fall trực tiếp mặc xác băng của Tokeru, chạy mất dép.
Thực sự là ánh mắt của Tokeru nhìn vào Pierre vô cùng nóng cháy,
lão sợ nếu không chạy nhanh thì sẽ có chuyện..
Với sức mạnh của băng Tokeru thì khi ‘ thú tính’ nổi lên, Pierre có
lẽ sẽ bị cướp giật mất a.
Gan Fall đi, băng của Tokeru cũng có thể thoải mái tự do hơn nhiều,
bắt đầu không kiêng nể gì đánh giá xung quanh.
Tại sao Upper Yard lại có thể xưng là thánh địa trong mắt người
Skypiea ? bởi vì trên đây, có thể tùy ý thấy được bùn đất. So với
vàng hay Dial, bùn đất còn quý hơn, đơn giản vì trên này không tồn
tại thổ nhưỡng.
Chỉ có chân chính đi tại rừng rậm Upper Yard, Tokeru mới cảm thấy nơi
này thật sự hùng vĩ. Hoàn cảnh không khí độ ẩm ở đảo trên trời vô
cùng tuyệt vời, dưỡng dục nên cây cối vô cùng xanh tốt. Những cây
cối lớn như thế này kể cả ở dưới Blue Sea cũng rất hiếm có.
Bên cạnh đó, nơi này có chứa đựng hơi thở cổ xưa và bí ẩn, vô cùng
hấp dẫn ánh nhìn.
Đương nhiên động vật ở nơi này cũng không phải dạng hiền lành ngoan
ngoãn. Trên đường đi, băng của Tokeru đã gặp trên dưới mười loại động
vật ăn thịt khác nhau. Tuy nhiên dưới sức mạnh áp đảo của băng,
những mãnh thú này dần dần cũng có chút quy củ.
“Chúng ta đi đâu trước đây thuyền trưởng ? “.
“Trước tiên đến tế đàn đi “.
Tế đàn này của người Shandia, được làm bằng đá với những họa tiết
cổ xưa. Rất lâu rồi không có ai đến đây, phía trên tràn ngập rong rêu
và mùi vị không được tốt lắm. Xung quanh tế đàn là một mặt hồ với
đủ thứ cá ăn thịt, liên tục đảo xung quanh tế đàn.
Tiger say mê ngắm nhìn những di tích xung quanh mình, bút trên tay cũng
liên tục viết vào cuốn sổ nhỏ. Tuy rằng không biết những văn tự trên
đó nhưng không ảnh hưởng đến chuyện hắn ghi chép lại những điều
nhìn thấy. Dù sao, Tiger trước đó là nhà thám hiểm, máu thám hiểm
chưa bao giờ nguội.
“Một phần tế đàn bị ngập nước, mọi người tranh thủ thanh lí sạch
chỗ này đi, ta xuống dưới đó xem sao “.
Không đợi Tokeru ngăn cản, hắn đã tung mình vào trong nước.
“Tokeru-kun, dưới đó rất nguy hiểm, Tiger liệu có ổn không ? “.
“Không sao đâu, vài con cá dữ không ăn nhằm gì, bắt đầu dọn qua đi “
Tokeru cầm trong tay Visual Dial, nhanh chóng chụp ảnh. Những văn tự và
ký hiệu trên này rất giống với nơi thờ thần của người Birkan, đích
thật họ cùng một nguồn gốc. Điểm đáng ngạc nhiên là họ không thờ
cúng thiến sứ bốn cánh như người Birkan mà họ thờ phụng một con
rắn lớn và một người nam nhân thần bí.
Người Skypiea cũng thờ phụng một người đàn ông khác hẳn, Tokeru thấy
qua tượng ở một số khu vực.
Vì sao ba tộc người có cùng gốc từ mặt trăng lại tôn thờ ba thần
khác nhau ? chẳng lẽ trong đó có bí ẩn gì đó ? vì sao ngươi Shandia
lại xuống tận biển xanh sinh sống ?
Người mặt trăng xuống đây sinh sống trước cả thế kỷ trống, thành
phố vàng cũng được xây dựng trước đó. Thực tế thì thành phố vàng
này đã phát triển rực rỡ, người Shandia có số lượng vô cùng lớn.
Sau thế kỷ trống, một khối Poneglyph được đưa đến đây, sau đó vì nó
mà thành phố huyền thoại này bị hủy diệt. Do đó văn tự trên khối
Poneglyph và văn tự mà người Shandia dùng khác nhau.
Những chữ này xem ra phải đi hỏi Gan Fall và tù trưởng Shandia, chỉ
có họ mới có thể biết.
“Thuyền trưởng, Tiger đi hơi lâu, có nguy hiểm gì không ? “.
Tokeru cảm nhận một chút, cười nói :
“Không sao, vẫn sống tốt ”.
“Lên rồi kìa “.
Tiger lúc này mới ló đầu ra khỏi mặt nước, một mặt hưng phấn.
Tokeru ‘đau nhức’ nói :
“Da đỏ, nói sao cũng là một nhân vật, vậy mà có chút cám dỗ cũng
không nhịn được, quả thật là mất hết cả phong độ. Các ngươi sau này
nên chú ý chút hành vi cá nhân, đừng để người trong băng xấu mặt.
Đúng rồi, tay cầm túi gì vậy ? “.
“Dưới đó có không ít vàng, ta tiện tay …. “.
Tiger chưa kịp nói hết câu thì “ùm” một cái, Tokeru đã trực tiếp
nhảy vào trong nước. Tư thế vô cùng tiêu hồn, làm người ta không nhịn
được vỗ tay tán dương.
“Shokan, thuyền trưởng quả thật có phong độ a “.
Yoichi mặt đầy hắc tuyến nói, Shokan đồng cảm gật đầu rồi nói :
“Tìm mấy cái túi to, chúng ta xuống thôi. Tiger, dưới đó có nhiều
cá dữ không ? “.
“Có không ít, các ngươi cũng muốn xuống nước ? “.
“Ừ, dù so cũng đến tận đây, không tận mắt thấy toàn bộ tế đàn thì
làm sao cam tâm”.
Shokan mặt không đỏ, tim không đập nói làm Tiger vừa bực mình vừa
bất đắc dĩ. Lúc này một vài con cá không có mắt đã bị Tokeru đánh
sùi bọt mép, nổi lềnh bềnh
Tiger là người cá, Seaking hay quái vật biển rất ít khi tấn công
hắn, trên biển trắng cũng vậy do đó vừa rồi hắn không có bị tấn
công. Nhưng Tokeru lại là người thường, là ‘mồi ngon’ trong mắt lũ cá
dữ, chưa xuống được bao nhiêu thời gian đã bị vây đánh.
Ở dưới nước, Tokeru vừa thuận tay đánh chết mấy con cá, hắn đang
nhanh chóng thu hoạch đống vàng trước mặt. Dưới này đủ các loại
hài cốt của người và động vật, hiển nhiên không ít người đã bỏ
mạng tại đây.
Nhưng thứ Tokeru quan tâm nhất là dưới chỗ hài cốt đó có đủ loại
trang sức, vật phẩm bằng vàng. Tất cả đều vô cùng cổ kính và tươi
đẹp, tuy độ tinh khiết không được cao lắm nhưng cũng rất đáng tiền.
Nơi này là tế đàn, thường xuyên được những người Shandia sử dụng
trước kia. Những vật phẩm bằng vàng bình thường đương nhiên sẽ không
được sử dụng để tế bái. Tất cả những sản phẩm được dùng đều là
đồ cao cấp nhất, giá trị cũng không nhỏ.
Để đây cũng chỉ phí phạm, Tokeru đương nhiên sẽ ra tay ‘trợ giúp’ mang
về. Thấy tiền mà bỏ qua đương nhiên không phải phong cách của hắn.
Tiger nhanh chóng xuống trợ giúp, có Karate người cá, không mất bao
lâu thời gian thì những tạp vật xung quanh đã bị dạt ra hết, Tokeru
cũng nhanh chóng lấy hết vàng.
Một phiến đá phẳng hiện ra làm Tokeru chú ý đến. Nó là cái gì ?