Tâm tình vui vẻ, Tokeru bay một mạch về đảo Angel, trực tiếp ôm lấy
Belo Betty ngủ. Từ mai trở đi, hắn có thể thỏa sức chơi bời lêu
lổng, tự do thư dãn.
Mấy hôm liền sử dụng haki quan sát để theo dõi Enel, hắn quả thật
có chút mệt mỏi.
Belo cảm thấy có người nhảy lên giường, giật nảy mình, hai tay đã
giơ lên cao. Tuy nhiên thấy là Tokeru thì nàng mới thở dài, nhẹ giọng
hỏi :
“Xong việc rồi ? “.
“Ừm, ngủ đi “.
…
Mấy hôm nay làng Shandia không khí không được tốt lắm, hơn 200 chiến
binh tinh nhuệ nhất bị một người Blue Sea đánh bại, hơn nữa rất
triệt để. Người Shandia từ trước đến nay tôn sùng chiến binh mạnh mẽ
nhưng cũng phải xem người đó là ai đã. Nếu là người trong tộc, càng
mạnh mẽ họ càng tự hào, càng sùng bái. Còn nếu là người ngoại
tộc, họ cảm thấy xấu hổ và mất mặt nhiều hơn.
“Tù trưởng, Blue Sea là địa phương nào ? “.
“Wiper, Laki dưới đây 10 000 mét chính là biển xanh, cũng là quê hương
ngày xưa của chúng ta “.
“Dưới đó không biết là thế giới như thế nào, có đẹp và rộng không
? “.
Cô bé Laki khuôn mặt ước mơ nói, tù trưởng cười hiền lành :
“Laki, Blue Sea rộng lớn hơn ở đây rất nhiều, nó có đất và nhiều cây
cối. Quan trọng hơn, dưới đó chính là quê hương ban đầu của chúng ta
“.
“Khi dành lại được Upper Yard, ta nhất định sẽ xuống đó một chuyến
“.
Wiper ánh mắt nóng bỏng nói, đồng thời không tự chủ được nghĩ đến
nhân vật Blue Sea xuất hiện mấy ngày trước. Hắn có chút mông lung
hỏi tù trưởng :
“Tù trưởng, dưới đó có nhiều người mạnh như vị Tokeru đó không ? “.
Tù trưởng bắt đầu lúng túng, hắn chưa từng xuống đó, làm sao có
thể biết rõ a. Lúc này, một giọng nói sang sảng từ ngoài truyền
vào :
“Nhóc con, hỏi như vậy sẽ làm khó tù trưởng các ngươi “.
Tokeru đứng sừng sững ở của, nhìn thấy ánh mắt của mọi người có
tôn sùng, có căm ghét, có bài xích đang chăm chú vào hắn. Tokeru
nhìn vào Wiper nói nghiêm túc :
“Người mạnh hơn ta là có, nhưng không nhiều. Ta có thể một kiếm đồ
sát những ngươi Shandia ở đây, dưới kia cũng có những người như vậy.
Đừng nhìn ta như vậy, sức mạnh của con người ngươi sẽ không tưởng
tượng nổi đâu. Trong mắt ta, đảo trên trời này không có ai có thể đỡ
được một đòn. Những thứ Dial các ngươi tôn sùng đều chỉ dừng lại ở
mức thú vị mà thôi. Kể cả cuộc chiến của các ngươi và người
Skypiea, ta thấy đều vô nghĩa “.
Một chiến sĩ bất mãn quát :
“Ngươi rất mạnh, ta thừa nhận điều đó. Nhưng ngươi có quyền gì bình
xét về cuộc chiến của chúng ta với người Skypiea, chúng ta muốn
giành lại quê hương của mình có gì là sai ? “.
Tokeru lắc đầu nói :
“Ta không quan tâm đến ai đúng ai sai ở trong truyện này, ta chỉ biết
rằng số người phải chết cũng đã đủ nhiều rồi “.
Thấy ánh mắt mọi người vẫn cố chấp quật cường, Tokeru thở dài.
Hắn không thể dựa vào vài câu nói là có thể thay đổi ý thức, tư
tưởng của những người nơi đây.
Trên thực tế, nếu không có kẻ độc tài như Enel, tạo ra thảm họa hủy
diệt thì làm sao hai tộc người này có thể bắt tay nhau ? Gan Fall và
tộc trưởng của tộc Shandia đều có tầm nhìn không ngắn, đã nhìn ra
tính vô nghĩa của cuộc chiến. Tuy nhiên muốn dựa vào hai người họ
để kết thúc chiến tranh là điều không thể.
Đôi khi, nhân vật phản diện mới chính là kẻ đặt ra nền móng của sự
thay đổi.
“Thôi, ta đã nhiều lời rồi. Dẫn ta đi học một kỹ thuật rèn đi “.
“Được, theo ta “.
…
“Tokeru Kitetsu, ngươi biết ngài Noland đã ra sao không ? “.
Cô bé Laki này không có vẻ kiêng sợ Tokeru như người khác, làm người
duy nhất có thể nói chuyện thoải mái với Tokeru. Tù trưởng cũng
biết điều này nhưng lại không có ý ngăn cản, có lẽ cũng định nghe
chút thông tin từ Tokeru.
“Nhà thám hiểm Montblanc Noland sao ? ta biết ông ta, cũng biết những
gì mà ông ta đã trải qua “.
“Mau mau nói cho ta “.
“Đừng nói trống không, còn nữa gọi ta là Tokeru-kun “.
Laki cười tươi nói :
“Tokeru- kun, được chưa ? “.
Tokeru xoa xoa tóc Laki, sắp xếp ngôn từ rồi nói :
“Một nhà thám hiểm nổi tiếng, nhưng nhiều người gọi ông ta là
‘Noland dối trá ‘. Khi một phần đảo Jaya bị thổi bay lên trời không
lâu, ông ấy đã quay lại cùng với nhà vua vủa mình. Thành phố vàng
biến mất, tất cả những di tích còn sót lại không đủ để mọi người
tin tưởng Noland. Người ta xử tử ông ấy và cho rằng ông ấy là kẻ
nói dối. Kể từ đó, hình ảnh của ông ta bị méo mó đi trong mắt mọi
người. Khi đề cập đến ông ấy, nhiều người luôn nghĩ về một thằng
ngốc luôn mỉm cười “.
Tokeru thuận tay lấy ra cuốn sách đưa cho Laki, nó được bán rất nhiều
trên thị trấn Mock Town, Tokeru cũng có một quyển.
“Đáng ghét, bọn họ căn bản không hiểu ông ấy “.
Laki có chút thương cảm nói, tâm tình sa sút. Tokeru xoa nhẹ đầu Laki,
nói tiếp :
“Hậu nhân của Noland không từ bỏ việc minh oan cho tổ tiên, tuy nhiên
họ lại không nghĩ đến chuyện một phần của đảo Jaya căn bản không
chìm xuống, nó bay lên trời “.
Laki sụt sùi :
“Tại sao Tokeru- kun lại nghĩ ra, bọn họ ngốc như vậy sao ? “.
Tokeru đắc ý :
“Không phải ai cũng có được sự thông minh như ta đâu, họ sẽ mất rất
lâu mới nghĩ ra chuyện này “.
Liên minh Saruyama mất đến mười năm mới suy đoán ra được chuyện này,
hơn nữa Cricket cũng vì lặn nhiều quá mà phát bệnh, đủ thấy chuyện
này khó có thể tưởng tượng nổi a. Tokeru chỉ đơn giản biết trước
cốt truyện mà thôi.
“Tokeru-kun, ngươi có định minh oan cho ngài Noland không ? “.
Laki chờ mong hỏi. Noland là ân nhân của dân Shandia, nàng không muốn
ông ta bị tiếng xấu thêm nữa. Nếu Tokeru biết chuyện rồi, có thể
giúp Noland lấy lại danh dự hay không.
Tokeru trầm mặc nói :
“Các ngươi sẽ phải tự làm điều đó, bằng cách tìm ra và rung chuông
vàng “.
….
Mặc kệ Laki và Wiper liên tục hỏi thăm thậm chí là cầu xin, Tokeru
đều không tiết lộ vị trí của chuông vàng. Hắn có suy tính của riêng
mình, chiếc chuông đó, nói ra ở thời điểm bây giờ không tốt.
Người Shandia coi thành phố vàng và tháp chuông chính là tín ngưỡng
của mình. Tokeru có thể khẳng định, họ sẽ làm tất cả, thậm chí hy
sinh tính mạng cũng muốn lấy lại chuông vàng.
Khi biết rõ vị trí của chuông vàng trên Upper Yard, Tokeru tin rằng
người Shandia sẽ dốc toàn lực tấn công, giành lại tín ngưỡng của
mình. Trong tình cảnh đó, cho dù Gan Fall có muốn đình chiến cũng
không được, người Skypiea sẽ không chấp nhận như vậy.
Tiếng chuông vàng khi đó không mang ý nghĩa tốt đẹp nữa mà nó chính
là nguyên nhân và nguồn gốc của chiến tranh. Như vậy, người Shandia
biết thông tin về chuông vàng trong thời gian này là hoàn toàn không
hợp lí.
Cũng nên đi gặp Gan Fall một lần a.
Kỹ thuật rèn của người Shandia nổi bật nhất ở khả năng xử lí và
chế tác vàng, khả năng tạo hình họa tiết trang trí trên sản phẩm
của họ đã đạt đến đỉnh cao. Chính vì kỹ thuật quá tốt, họ khắc
phục được nhiều thiếu thốn công nghệ. Những phương pháp xử lí và
tạo hình cũng làm Tokeru sáng mắt lên, hắn có không ít dẫn dắt a.
Nhưng thứ làm hắn cảm thấy hào hứng hơn là kỹ thuật rèn kiếm của
người Shandia. Trên thực tế, chỉ xét riêng về chất lượng, độ cứng
và độ bền thì các thanh kiếm này cũng không nổi trội lắm, so với
gia tộc Maki ở dưới Jaya cũng kém hơn một chút. Kiếm của họ đặc
biệt ở chỗ : họ vận dụng cấu trúc của Dial vào thanh kiếm.
Cấu trúc của Dial cho phép nó thu và phát các loại năng lượng, âm
thanh, … người Shandia phát hiện ra điều này. Họ dùng các loại vật
chất đặc biệt để mô phỏng cấu trúc này. Tuy rằng hiệu quả kém xa
Dial chân chính nhưng nó cũng làm cho các thanh kiếm trở lên đặc sắc
hơn nhiều.
Một số thanh kiếm có khả năng thu bớt động năng tác động và giải
phóng ra ngoài dần dần. Như vậy khi giao tranh, thanh kiếm chịu tác
động cơ học nhỏ hơn một phần. Nếu như tác động vào 500 N thì chân
chính thanh kiếm chỉ phải gánh chịu 450 N mà thôi. Giá trị thực
dụng không hề nhỏ, hoàn toàn có cách dẫn dắt mới cho Tokeru.
Nghề nghiệp hộp quà đặt ở nơi này là hoàn toàn chính xác. Tokeru
sáng hôm nay định bụng nghỉ ngơi đôi chút, tuy nhiên khi đọc lướt qua
phần này, hắn không thể chờ đợi thêm nữa, mau chóng đến tìm hiểu
cụ thể.