152 : Ngươi Muốn Mua Không ?


Một thanh đại bảo kiểm hiếm có, thậm chí cả đời cũng khó gặp cơ
hội chiếm được lại bị cả Vista và Tokeru chê này chê nọ. Crocodile
cầm thanh kiếm trong tay, vẻ mặt mộng bức.

Cả ngày hôm nay tâm lí hắn chịu đủ chà đạp, từ thất bại trước hoa
kiếm Vista. Sau đó là thua trước ‘người vô danh’ Fisher Tiger, tiếp đó
hắn nhận ra tên tiểu quỷ mà mình coi thường có thể dễ dàng chiến
thắng hắn.

Thất bại đồng nghĩa với cái chết, Crocodile cũng chuẩn bị đủ tâm
lí. Nhưng cả Vista và Tiger đều không có ý định giết chết hắn, đây
cũng coi như may mắn. Tuy nhiên khi Crocodile giật mình phát hiện ra,
từ đầu đến cuối hắn là người bị hại a.

Thanh kiếm không mất, lơ ngơ bị người đánh đập hai lần, thuyền cũng
gần như bị hủy. Hắn tạo cái gì nghiệt a ?

Hoa kiếm Vista là người khiêm tốn nhưng cũng rất hào sảng, là một
nhân vật rất đáng kết giao. Trên thuyền của hắn cũng có vài người,
tất cả đều rất dễ gần, chỉ vài chén rượu cũng trở nên quen thuộc.

“Vista, hai thanh kiếm này của ngươi khá tệ a “.

Tokeru có chút men say, cầm lấy thanh kiếm của Vista, nhìn qua một
chút rồi chê bai. Hai thanh Saber bản dày, khá to và nặng, được làm
khá kỹ càng và hiện đại. Chất lượng lưỡi kiếm không quá tốt, tiệm
cận với bảo kiếm mà thôi.

Nếu Tokeru nhớ không lầm thì mười bốn năm sau Vista vẫn dùng hai thanh
kiếm này, kể cả trong trận chiến với Mihawk cũng như vậy.

“Đương nhiên là không thể so với thanh kiếm của ngươi, ta quả thật có
chút đen đủi. Trong băng, mấy kiếm sĩ mạnh đều chiếm được các thanh
bảo kiếm, còn ta thì hơn mười năm nay vẫn không tìm ra thanh nào a”.

Vista có chút buồn bực kể lể, trong băng Râu Trắng, những người sử
dụng kiếm giỏi như Thatch, Blenheim, Fossa đều đã sở hữu được mỗi
người một thanh bảo kiếm. Nhưng kiếm sĩ giỏi nhất là hắn lại không
có may mắn đó. Chính vì thế, hôm nay hắn lặn lội tìm Crocodile với
hy vọng tìm được một thanh kiếm khá một chút.

Nhưng kết quả không như ý muốn, thanh đại bảo kiếm này quá nhẹ và
mỏng. Với một kiếm hào đã định hình phong cách như hắn, đổi kiếm
không hợp sẽ lợi bất cập hại.

“Vista, Namur mấy năm nay thế nào ? “.

Tiger uống chén rượu, quay sang hỏi chút thông tin. Namur là một tiểu
đệ của hắn, thiên phú rất cao. Trước kia thường xuyên xin hắn chỉ
dạy võ, quan hệ thân thiết.

“Hắn à, đã lên làm đội trưởng của một đội, năng lực rất cao “.

“Vậy thì tốt, còn có… đảo người cá có bị xâm phạm không ? “.

Vista ánh mắt hổ thẹn, uống cạn chén mới nói :

“Chúng ta có lỗi với ngươi, những người cá nhỏ lẻ bị bắt làm nô
lệ thường xảy ra, không ngăn chặn hết được “.

Tiger nghe được hai chữ ‘nô lệ’, miệng run lên, ánh mắt đầy hận ý.

“Không cần tự trách, nếu băng Râu Trắng không bảo hộ thì có lẽ
chúng ta đã triệt để trở thành nô lệ rồi “.

Băng Râu Trắng mạnh mẽ, Râu Trắng quyết định che chở đảo người cá
làm cho hoạt động đánh bắt nô lệ giảm thiểu đi nhiều. Tuy nhiên Râu
Trắng cũng không thể ở đảo người cá thường xuyên, những kẻ máu
liều vẫn nhăm nhe gây án.

Những người cá cường tráng là hàng hot ở giác đấu trường, còn
những tiên cá xinh đẹp có thể cung cấp quý tộc giải trí, giá trị
cực cao. Do đó những kẻ liều lĩnh không nhịn được tiền tài sức
hút, khiêu chiến sự nhẫn lại của Râu Trắng.

Nhiều kẻ chết nhưng cũng có cá lọt lưới, Râu Trắng không thể quản
nối.

“Được rồi, không nói đến vấn đề này. Ta có chuyện muốn thương lượng
với Vista “.

Thấy không khí không đúng lắm, Tokeru nhanh chóng chuyển sự chú ý.

“Có chuyện gì sao ? “.

“Hắc hắc, chuyện làm ăn thôi. Ngươi không phải muốn có những thanh
kiếm tốt sao, trong tay ta vừa hay có vài thanh không tệ lắm “.

Vista ánh mắt sáng lên, hỏi nhanh :

“Là Đại Bảo Kiếm… không… bảo kiếm cũng được ? mau lấy ra xem “.

Tokeru cao thâm cười :

“Không phải danh kiếm, thú thật ta là một thợ rèn, có chút sản
phẩm muốn buôn bán “.

“Thợ rèn ? ngươi ? “.

Vista tâm tình có chút hạ, hắn không cho rằng Tokeru có thể rèn ra
thanh kiếm nào tốt. Chính phủ thế giới bảo mật không tệ, việc
Tokeru là đại sư rèn kiếm rất ít người biết, Vista không ngoại lệ.

“Không dấu gì ngươi, Series 1 của ta có 7 thanh kiếm, trong đó 5 thanh
đang tìm nguồn tiêu thụ “.

Tokeru phất tay lấy ra mấy thanh kiếm, thả trên boong tàu. Hắn làm ra
7 thanh kiếm bằng thép tốt, trong đó thanh màu đỏ trong tay của Gion,
thanh màu tím hắn có tình cảm đặc biệt nên giữ lại dùng.

Còn lại 5 thanh kiếm khác vô chủ, Tokeru cũng không sử dụng : 1 thanh
trường kiếm Âu to nặng, hai thanh Tachi, một thanh Saber có vành chắn,
một thanh katana cổ điển.

Vista chỉ thấy hoa mắt một cái, 5 thanh kiếm đã bày ra trước mặt.
Hắn không có bất kỳ bất ngờ gì về khả năng của Tokeru , thứ thu
hút hắn chính là những thanh kiếm trước mắt.

Vốn đang có chút men say, Vista lập tức tỉnh rượu, nhìn chăm chăm vào
những thanh kiếm trước mặt.

Ấn tượng đầu tiên của hắn là mấy thanh kiếm này ngoại hình rất
đẹp, đủ màu sắc sặc sỡ.

Thứ hai là chất lượng của kiếm, nếu Vista không phán đoán sai lầm,
các thanh kiếm trước mắt hoàn toàn không hề thua kém thanh Gacho no
Hane của Crocodile, thậm chí còn hơi vượt qua.

“Ngươi, thật sự rèn ra những thanh kiếm này ? “.

Vista mắt trợn tròn nhìn Tokeru, ngay trước đó một phút, hắn còn
cảm thấy thất vọng với trò đùa của Tokeru . Nhưng giờ thì hắn lại
không tin vào mắt mình nữa, Tokeru thật sự có kiếm, hoàn toàn không
nằm trong số đại bảo kiếm, cũng không phải là danh kiếm khác.

Nói cách khác, rất có thể Tokeru thật sự rèn ra chúng.

“Hắc hắc, trình độ còn chưa tới, để Vista chê cười “.

Tokeru hiếm thấy khiêm tốn một câu, làm cho Notis đứng cạnh suýt sặc
chết. Vista thật sự cười nhưng hắn lại cười ngây ngô, thậm chí trên
miệng còn có chút nước.

“Kiếm tốt, kiếm tốt “.

Vista hai tay ôm chặt lấy thanh Saber màu xanh đậm, liên tục thì thào
lẩm bẩm. Hoàn toàn khác biệt với hình tượng khiêm tốn thân sĩ
thường ngày. Vị kiếm hào này mê luyến vuốt ve lưỡi kiếm, không
ngừng suýt xoa.

Lưỡi kiếm màu xanh đậm, vân hamon thẳng, không chút nhấp nhô. Sống
kiếm có độ cong khá lớn, dày và chắc. Lưỡi kiếm sắc bén, to bản,
cảm giác chém rất tốt. Chuôi kiếm có bảo vệ tay bằng kim loại,
đường cong vô cùng tinh tế.

Chỉnh thể thah kiếm vừa toát ra nét cổ kính nghệ thuật lại vừa
hung tàn đáng sợ. Hai khí chất vô cùng khác biệt lại tụ hợp khăng
khít trong một cá thể, vô cùng đặc biệt. Nó hoàn toàn giống với
kiếm đạo của Vista, vừa xung đột lại vừa hòa hợp.

Thanh kiếm này còn to và nặng hơn cả thanh mà Vista đang sử dụng
nhưng chỉnh thể nó vẫn phù hợp với phong cách của hắn. Không giống
thanh Gacho no Hane kia hoàn toàn trái ngược. Vista tự tin rằng chỉ
mất chút thời gian là hắn hoàn toàn có thể khống chế thanh kiếm
này và phát huy ra sức mạnh lớn nhất.

Cơ hội ngàn năm có một, Vista chắc chắn phải có được nó, cho dù
giá có cao như thế nào đi nữa.

“Tokeru -san, nói giá đi “.

Vista tầm thần bất định nói, lần này hắn cầm theo tiền để mua thanh
kiếm của Crocodile nhưng không thành công, do đó số tiền hiện tại vẫn
còn nguyên. Tuy nhiên đây là đại bảo kiếm, chút tiền hắn mang đi chỉ
sợ không đủ a.

Chuyện liên quan đến kiếm đạo và thực lực, Vista cảm thấy vô cùng
bồn chồn.

Tokeru cân nhắc một chút, thử mở miệng :

“250 triệu Belly thế nào ? “.

“Thành giao”.

Vista lập tức đồng ý hét to, giống như sợ Tokeru đổi ý. Hắn cũng ôm
chặt lấy thanh kiếm, lao vào trong thuyền của mình lấy tiền. Nhìn
thần thái này, nếu như ai cùng hắn đoạt kiếm, hắn sẽ liều mạng
với người đó a.

Tokeru khóe mắt giật giật nhìn thân ảnh của Vista biến mất trên
thuyền.

Mẹ nó, bị hải quân lừa.

Trước đó hải quân chỉ trả cho Tokeru có 100 triệu cho một thanh đại
bảo kiếm. Tuy nói mát là cung cấp hợp kim cao cấp cho Tokeru nhưng
nghĩ lại thì hợp kim đó trong mắt hải quân lại không có giá như
thế.

Dù sao cả đống hợp kim không rèn nổi, không nung nổi, thì có khác
gì để thờ ? hơn nữa kể cả hải quân có bán đi thì cũng chẳng có
mấy người mua, dù sao không phải đại sư rèn kiếm thì không mua nổi a.
Đại đa số thợ rèn đều tương đối nghèo, mua không nổi.

Đem chút đồ thờ đi để đổi được 11 thanh kiếm tốt, tiết kiệm cả tỷ
Belly, hải quân quá có lời a.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #152