Những đảo hoang kiểu này xuất hiện thường xuyên, liên tục. Đại đa số
đều là đảo nhỏ, không đủ nước ngọt cho người sinh sống. Tài nguyên
cũng có hạn, đôi khi những tàu đi ngang qua cũng không kiếm được gì
bổ sung.
Đương nhiên ít cũng hơn không, nếu không kiếm được nước ngọt hay thức
ăn thì cũng có thể thu ít gỗ, sửa chữa tàu.
Sau khi đã lựa được một vị trí đổ bộ, thành viên trên tàu xe nhẹ
đường quen tỏa ra thu hoạch vật tư, kể cả Carmen và Tokeru cũng không
ngoại lệ. Tokeru thuần túy là đi hóng gió, còn Carmen lại muốn kiểm
tra xem trên đảo có loại gia vị nào hay không.
Từ khi có được trái ác quỷ, Carmen vô cùng nhiệt tình khám phá,
Tokeru đương nhiên sẽ ủng hộ.
“Thuyền trưởng, nơi này có người … không… có cá … không đúng “.
Bất chợt, giọng nói của Notis vang lên trên bờ cát, Tokeru nhanh chóng
chạy đến xem xét.
Làn da màu đỏ, khăn chùm đầu ngụy trang của quân đội. Áo khoác rách
rưới, phanh ngực để lộ những múi cơ bắp nổ tung, tràn đầy lực
lượng. Phía sau lưng cũng có nhiều vây cá dễ thấy, hình thể to lớn
gấp ba lần người thường.
Người cá ? … hình thể này, còn có hình xăm nửa lộ trước ngực.
Đây chính là đảo người cá lãnh tụ đường phố, tay không leo lên Red
Line giải cứu nô lệ Fisher Tiger ?
Cũng là nhân vật nắm giữ kỷ lục bị treo giải thưởng lần đầu tiên
cao nhất 230 triệu Belly, tính toán còn hơn cả Tokeru a. So với chuyện
mà Tokeru làm ra thì việc của Fisher Tiger sắp thực hiện có mức độ
nghiêm trọng lớn hơn.
Vị này không chỉ thả ra nhiều nô lệ mà còn đánh vỡ hình tượng
không thể bị xâm phạm của Mariejois. Làm cho mọi người khi nghĩ đến
Mariejois sẽ tự động nghĩ tới người đã xâm phạm nó Tiger. Giống như
nghĩ đến Impel Down thì sẽ tự động nghĩ đến người đầu tiên trốn
thoát khỏi đó ‘Shiki sư tử vàng’.
Một nhân vật vĩ đại a.
Đương nhiên hiện trạng của Tiger cũng không có gì khá khẩm, vết
thương chồng chất, đao cắt đạn bắn… máu chảy đầm đìa. Có nhiều vết
thương vẫn đang chảy máu, làm cho làn da của hắn đã đỏ lại càng đỏ
hơn.
“Đi lấy chút cồn và băng lại đây “.
Tokeru tay cầm rượu cồn, trực tiếp tưới thẳng lên vết thương, sau đó
lấy vải bó lại. Thuyền không có bác sĩ, cho nên Tokeru đành phải sử
dụng khả năng chắp vá của mình để tiến hành sơ cứu.
Trong quá trình Tokeru băng bó, những người trên thuyền đã xúm lại
xem xét. Ngoại trừ Belo Betty thì tất cả đều vô cùng tò mò về
chủng tộc này, tộc người cá. Tất cả chỉ đơn thuần tò mò, không có
ý gì khác, cũng chẳng kỳ thị gì cả, làm Tokeru cũng yên tâm hơn.
Có lẽ tay nghề của Tokeru hơi tệ hoặc do vết thương quá sâu nên Fisher
Tiger thỉnh thoảng thống khổ kêu lên một câu, nhưng vẫn chưa thể tỉnh
lại.
“Được rồi, Shokan đến đây cùng ta đưa hắn lên thuyền, các ngươi tiếp
tục làm việc đi “.
Cảm thấy trình độ băng bó của mình quá khó coi, Tokeru chột dạ
giải tán mọi người.
Phí chút sức lực để đưa Tiger lên thuyền, Tokeru buồn bực phát hiện
ra thuyền của hắn không có phòng nào có thể chứa chấp nổi một
người cá to lớn gấp ba lần người thường như Tiger.
“Làm thế nào thuyền trưởng ? “.
“Để hắn nằm trên boong thuyền đi, lấy thêm mấy cái chăn cho hắn “.
“Được rồi “.
…
Fisher Tiger hôn mê cả ngày trời, thuyền không có bác sĩ nên Tokeru
cũng không có cách nào. Điều này càng thúc đẩy Tokeru tìm kiếm bác
sĩ cho băng, rất cần thiết rồi. Vết thương của Tiger nhìn thì dọa
người nhưng cũng chỉ cơ bản là ngoài da và mất máu, sát trùng và
băng bó cũng miễn cưỡng chấp nhận được. Nếu sau này các thuyền viên
bị thương nặng thì sao ? trơ mắt nhìn họ chết ?
Carmen sử dụng chút gia vị có tác dụng chữa bệnh, giảm đau tiêu sưng
… cho Tiger, rất có tác dụng. Theo Tokeru quan sát thì sắc mặt Tiger
đã ‘hồng hào’ hơn rất nhiều, hôm qua đỏ tươi còn hôm nay đỏ thẫm a.
Tiger mơ một giấc mộng rất dài, ở đảo người cá, nhờ mị lực cá
nhân và vẻ ngoài ‘nam thần’, hắn là người có tầm ảnh hưởng vô cùng
lớn đến hòn đảo này. Chính vì thế hắn có nhiều cơ hội tiếp xúc
với vua Neptune và vương phi Otohime. Qua đó cũng tiếp xúc với tư
tưởng và mong muốn của Otohime về quan hệ của người cá và con
người.
Hắn không mù quáng ủng hộ Otohime mà giữ thái độ trung lập, ra khơi
để thám hiểm, đồng thời xác định xem có nên ủng hộ vương phi hay
không ? nhưng hắn đã bị quý tộc thế giới bắt làm nô lệ, nhiều năm
liền. Những năm này làm Tiger thay đổi nhiều quan niệm, việc liên tục
tiếp xúc với những mặt tối khiến Tiger mất đi niềm tin vào con
người.
Năng lực cá nhân của hắn đủ mạnh để hắn bắt được cơ hội và trốn
thoát. Cuộc chiến với các gã bảo vệ Thiên Long Nhân và hải quân làm
hắn thương tích đầy mình, gần như sẽ gục xuống. Hắn làm mọi cách
mới nhảy xuống biển, sau đó bơi liên tục trong nửa ngày, mới mất đi
tri giác và bị sóng đẩy đi.
Sau đó là vô biên bóng tối, hắn có thể cảm giác được mình bị nhấc
lên nhưng lại không thể tỉnh lại hay phản kháng.
Tiger mơ mơ màng màng bừng tỉnh, mở mắt ra hắn thấy một gương mặt
tò mò đang dí sát vào mình, không chút nghĩ ngợi liền vung nắm
đấm.
Đùng.
Nằm đấm bị người trước mắt bắt chặt lấy, không mảy may di động,
người trước mắt này thực lực rất mạnh.
“Thật sự là thiếu thân thiện a, da đỏ “.
Người trước mặt lầm bầm một tiếng, đứng cách xa hắn một chút rồi
mới cầm lấy chai bia uống, không có so đo gì với hắn.
Lúc này những người khác cũng chạy đến, tò mò nhìn về phía Tiger.
Tokeru vừa uống bia vừa nói :
“Nhìn cái gì, đi mở tiệc đi, vì tên này nằm đây mà hai hôm rồi ăn
uống không tốt, hôm nay say sưa một chút “.
“Biết rồi thuyền trưởng “.
…
Lúc này Tiger mới bình tĩnh lại, hắn có thể phân tích ra mấy điều.
Thứ nhất là mình được cứu, thứ hai là hắn vừa ra tay với người
cứu mình, thứ ba là có thể mình lại vừa lên một con thuyền hải
tặc.
“Là ngươi cứu ta ? “.
Tokeru liếc mắt:
“Ngươi đoán xem ? “.
Tiger trù trừ một hồi lâu mới cắn răng nói :
“Cảm … cảm ơn “.
“Được rồi, nói đi, người tên gì ? người cá, hơn nữa còn là một … nô
lệ “.
Tokeru biết rồi còn cố hỏi, không thèm để ý đến Tiger đã trở lên vô
cùng đề phòng và cả … sợ hãi. Tiger cắn răng hỏi :
“Ngươi biết ta là nô lệ ? “.
“Dấu ấn Thiên Long trên ngực ngươi quá dễ thấy. Sao, muốn diệt khẩu ?
“.
Tiger thần sắc sợ hãi, căm hận, cuồng nộ lóe lên trong nháy mắt,
cuối cùng thở dài một hơi :
“Ta không giết người đã cứu mình “.
Tokeru cười xòa một tiếng, ánh mắt nhìn Tiger cũng trở nên hài
lòng. Cho dù bị bắt làm nô lệ, bị tra tấn nhiều năm nhưng vị người
cá này cũng không có để thù hận che mất nhân tính… không… nhân ngư
tính. Người này rất đáng kết giao.
“Ngươi không đánh lại ta “.
Tokeru thuận miệng châm biếm một câu, hắn đã có thể phán đoán sức
mạnh của Tiger trong một đấm vừa rồi, dù chi Tiger có ở trạng thái
toàn thịnh cũng sẽ không thể là đối thủ của Tokeru.
“Ngươi… “.
Tiger chán nản lắc đầu, đồng thời cũng lấy vải ra che lại Thiên Long
dấu ấn sau đó mới kiểm tra vết thương của mình. Xem ra vị người cá
này vô cùng quan tâm đến dấu ấn nô lệ kia.
“Tên của ngươi là gì ? “.
“Fisher Tiger, yên tâm lát nữa ta sẽ rời thuyền, sẽ không gây thêm
phiền toái cho ngươi “.
“Ta đâu có nói sẽ để ngươi rời thuyền ? Lần đầu tiên gặp người cá,
thuyền viên của ta và cả ta cũng rất tò mò a “.
“Ta là người cá, ngươi- - không sợ ta sao ? còn nữa ta là nô lệ,
chính phủ sẽ không bỏ qua cho ngươi nếu ngươi dám chứa chấp ta “.
Fisher Tiger giật mình hỏi, Tokeru có thể nhìn ra, giọng nói của hắn
hơi khác vừa rồi, lộ ra chút - - chờ mong. Tokeru không coi ai ra gì
cười to :
“Người cá có gì đáng sợ ? ngươi cũng không đánh lại ta. Còn nữa,
không ngại nói cho ngươi biết, quan hệ giữa ta và chính phủ thể giới
quả thật không được tốt lắm, nhiều thêm ngươi cũng không có ý nghĩa
gì. Cứ ở trên thuyền đi, ta tương đối có hứng thú với tiên cá xinh
đẹp, ngươi có thể dẫn mối một chút xem như báo đáp “.
Nếu như người khác dám có ý đồ với các tiên cá thì Tiger đã nổi
trận lôi đình nhưng không hiểu sao hắn cảm thấy Tokeru khác hẳn với
đám bắt và buôn bán nô lệ đáng giận đó. Lời của Tokeru làm hắn có
chút vui vẻ, không nhịn được nói :
“Dẫn mối cũng có thể, ngươi tên là gì ? “.
“Tokeru Kitetsu “.