143 : Xạ Thủ Của Băng.


Dưới sự uy hiếp của Tokeru, Archer không có bất kỳ sự kháng cự nào,
ngoan ngoãn đi tìm Yoichi. Gã Archer này tính tình nóng nảy nhưng
thương xuyên đến nơi này, quen biết không ít người.

Không mất bao nhiêu lâu, Tokeru đã đến sau núi, cũng nhìn thấy một gã
nam tử đang nằm dài trên tấm đá lớn, miệng ngậm cọng cỏ. Mũ cao
bồi, thắt lưng to bản, áo sơ mi vàng, khăn quấn cổ đỏ, giày cong vút
bằng da.

Người này tạo hình khá giống cao bồi, hơn nữa miệng ngậm cọng cỏ,
hông đeo súng, có chút giống với Lucky Luke. Làn da ngăm đen, râu quai
nón rậm rạp, mắt rất sáng.

Dáng nằm của hắn rất giống với nàng tiên cá, uốn éo cong cớn, đầy
‘dụ hoặc’.

Từ xa, Yoichi đã thấy nhón người của Tokeru, ánh mắt của hắn lóe
lên, đồng thời tay đã đặt sẵn vào súng, âm thầm đề phòng. Tuy rằng
hắn không có quá nhiều kẻ thù nhưng lăn lộn trên biển, lúc nào cũng
phải cẩn thận.

“Các ngươi là ai ? “.

“Viên đạn cong Yoichi, ta là Tokeru “.

Yoichi không có chút nào bớt cảnh giác, dù sao hắn là thợ săn hải
tặc, Tokeru có thể coi là hải tặc, hai bên hoàn toàn không có chút
chuyện để nói.

“Có chuyện gì ? “.

“Trước khi nói, ngươi có thể bỏ súng xuống trước, ta rất ghét bị
chĩa sũng vào người “.

Tokeru ánh mắt nghiêm túc nhìn Yoichi, hai người nhìn chằm chằm nhau
hồi lâu, Yoichi cụp mắt, giắt lại súng bên hông. Không khí lúc này
mới thả lỏng hơn, Shokan và Notis cũng bớt đề phòng.

“Ta rất tò mò, tại sao ngươi không bắn. Khoảng cách gần như vậy, nếu
bắn thì ngươi rất có thể sẽ có được 190 triệu Belly a “.

“Ta cảm giác được, nếu bóp cò thì ta sẽ chết. Hơn nữa ngươi không
có ác ý “.

“Ảm giác rất nhạy cảm, xạ thủ giỏi quả nhiên khác hẳn người
thường a “.

Tokeru tán thưởng một câu, khả năng cảm giác nguy hiểm thường chỉ
xuất hiện ở người mạnh mẽ và kinh nghiệm. Yoichi lăn lộn mấy năm,
kinh nghiệm cũng chỉ ở mức đủ dùng, hắn cũng chẳng phải kẻ mạnh
mẽ gì, do đó loại cảm giác này là bẩm sinh.

Loại cảm giác bẩm sinh này hiếm gặp, xuất hiện ở xạ thủ thì còn
hiếm hơn, dù sao công việc này đòi hỏi chính xác rất cao, ít người
tin tưởng vào cảm giác cá nhân.

Tất nhiên cảm giác này có mạnh có yếu, chỉ nói vài câu thì chưa
biết được.

“Được rồi, ngươi vẫn chưa nói là tìm ta có chuyện gì ? “.

Yoichi có chút không kiễn nhẫn hỏi. Tokeru nhìn kỹ tên này, nói :

“Ta muốn mời ngươi lên thuyền “.

Yoichi có chút bất ngờ, hắn hoài nghi mình đang nghe nhầm. Trước kia
cũng có nhiều kẻ mời hắn lên thuyền làm cướp biển, tuy rằng không
đồng ý nhưng sáo lộ cũng coi như quen thuộc. Không phải trước tiên
tiếp cận, nói chuyện gì đó mấy hôm, quen thuộc rồi mới mời lên
thuyền sao ?

Hắn có thể khẳng định hôm nay mới gặp trực tiếp Tokeru lần đầu,
nói vài ba câu, còn lâu mới coi là quen thuộc a. Chỉ gặp nhau chưa
đến 5 phút đã mời lên thuyền, nhanh chóng như vậy có ổn không ?

Hắn không có phản cảm gì về chuyện làm cướp biển, cũng không có
thù hằn gì to tát với cướp biển. Việc chuyển sang làm cướp biển
cũng chẳng có gì lực cản, hơn nữa cướp biển thậm chí phù hợp hơn
cho hắn khi thực hiện ước mơ của mình.

Yoichi là một xạ thủ có tiếng, năm nay mới 24 tuổi. Tương lai của
hắn vẫn còn dài, do đó rất nhiều băng hải tặc từng có ý mời hắn
lên thuyền. Tuy nhiên hắn cũng có điều kiện riêng : đầu tiên là
thuyền trưởng băng hải tặc đó phải mạnh hơn mình, hơn nữa có đủ
dũng khí để đến Tân thế giới.

Điều kiện này có vẻ như vị thuyền trưởng trẻ tuổi trước mắt này
có đủ a.

“Các ngươi sẽ đi Tân Thế Giới chứ ? “.

Tokeru phì cười nói :

“Đương nhiên rồi, trong vòng 1 năm, chắc chắn sẽ đến Tân thế giới “.

Yoichi trong lòng vui vẻ, quả nhiên nhân vật này chí hướng cao xa. Tân
thế giới là vùng đất thánh, tuy nhiên lại chẳng mấy ai dám vào đó.
Đa số băng hải tặc đều ở nửa trước của Đại Hải trình cướp bóc,
nhiễu loạn. Số ít băng hải tặc vào trong đó, nhưng chỉ sau một hai
tháng là xám xịt chạy ra, từ đó cũng không bao giờ trở lại nữa.

“Ta có một nguyên tắc nữa, đó là : súng “.

“Súng ? không phải ngươi đã có 2 khẩu súng rồi sao ? “.

Shokan không nhịn được hỏi lại. Trên thuyền không có nhiều súng, hơn
nữa súng trên thuyền cũng không có xịn như cây súng mà Yoichi đang
đeo. Như vậy thì Yoichi cần súng để làm gì ?

“Biết vì sao ta được gọi là ‘viên đạn cong’ không ? bởi vì ta có thể
bẻ cong đường đạn của mọi loại súng đã từng qua tay, như thế này “.

Nói dứt lời, Yoichi cầm cây súng ngắn, cổ tay vặn nhanh như chớp,
viên đạn bay ra trúng vào một con chim đang bay.

Xạ thủ bắn chết chim đang bay không có gì đáng nói nhưng con chim đó
không nằm trong đường đạn. Ở giữa khẩu súng và con chim là một cây
lớn, đạn bay thẳng phải xuyên qua cây mới bắn trúng chim. Tuy nhiên
viên đạn của Yoichi lại vòng qua thân cây, cực kỳ vô lí.

Shokan và Notis ánh mắt trợn lên, vô cùng khó tin nhìn cảnh này. Tuy
hai người ít đọc sách nhưng viên đạn bay thẳng không phải là đương
nhiên sao ?

Tokeru cũng giật mình nhìn cảnh này, hắn có haki quan sát nên có
thể nhìn rõ quỹ đạo của đường đạn. Độ xoáy của đạn vô cùng kì
lạ, làm cho viên đạn vòng qua thân cây, hơn nữa độ cong cũng rất lớn.

Chẳng lẽ anh em xuyên qua Wanted rồi ?

Trong Wanted, viên đạn có thể bị bẻ cong, bắn chết người kể cả khi
có chướng ngại phía trước. Cuối phim, Fox bắn ra một viên đạn vòng
tròn, giết chết rất nhiều người, kể cả chính cô ta.

Ngoài đời, đã có thì nghiệm xem có thể bẻ cong đường đạn hay không,
và sự thật là không thể có chuyện đó. Nhưng hiện nay Tokeru chứng
kiến trực tiếp viên đạn như vậy a.

Tất nhiên, khi Tokeru xuyên qua thế giới này thì thế giới quan của
hắn đã sụp đổ. Bây giờ thêm một định luật vật lí bị phá hủy cũng
không phải khó tiếp nhận như vậy.

“Trước khi đến hòn đảo mơ ước, ta muốn bẻ cong đường đạn của mọi
loại súng trên thế giới. Nếu các người có thể cung cấp một khẩu
súng mà ta không thể bẻ cong đường đạn ngay lập tức thì ta sẽ lên
thuyền “.

Yoichi lúc này mới nói tiếp, mười năm trước, khi hắn bất ngờ làm
được chuyện này thì cuộc đời hắn đã sang một trang khác. Hắn mê
luyến đường cong của viên đạn phát ra, từ đó cũng làm thử trên mọi
khẩu súng có được. Hiện nay từ súng ngắn đến súng ngắm đều đã bị
hắn chinh phục.

Hai năm trở lại đây, Yoichi không thể tìm ra thách thức nào mới.
Trước khi đến hòn đảo Curve của Tân thế giới, hắn muốn tiếp tục
chinh phục các khẩu súng khó hơn. Đây cũng trở thành yêu cầu của
hắn khi lên thuyền làm cướp biển. Đương nhiên tất cả các thuyền
trưởng trước kia đều không thể làm được.

“Thử cây súng này xem “.

Tokeru cười nhẹ, móc khẩu Anzio 20 ra, ném cho Yoichi. Khi Yoichi bẻ
cong đường đạn, Tokeru đã phát hiện ra nhiều mánh khóe. Yoichi sử
dụng dao động tay, cổ tay, vai để tác động đến viên đạn. Vì động
lực của viên đạn lớn, bay nhanh, do đó cơ bắp sức mạnh của hắn phải
vô cùng tốt.

Súng càng mạnh thì cơ thể của hắn phải càng mạnh mẽ hơn thì mới
có thể làm điều đó. Với khẩu Anzio 20 khủng nhất này, nếu muốn
tác động vào quỹ đạo thì Yoichi phải có thân thể vô cùng mạnh mẽ.
Sau này buff haki vũ trang vào thì thân thể cũng phải tăng lên tiếp.

Với tố chất thân thể của Yoichi bây giờ thì còn lâu mới có thể
khống chế được khẩu Anzio 20 này.

Quả nhiên cây súng này khiến cho Yoichi vô cùng bất lực. Cánh tay của
hắn không đủ mạnh, không thể bẻ cong đường đạn được.

“Thế nào, ngươi quyết định đi “.

“Ta đồng ý, thuyền trưởng “.

Tokeru hưng phấn nắm tay, xạ thủ của băng đã có.

Từ khi thăm dò tên Giemon đó, Tokeru đã có hứng thú với ‘viên đạn
cong’ Yoichi rồi. Giemon bị truy nã 70 triệu Belly, mới học được haki
quan sát. Theo lí thì hắn không sợ súng đạn mới đúng, hơn nữa Trái
Ác Quỷ của hắn có khả năng phòng thủ súng đạn không tệ.

Nhưng Giemon lại phải xám xịt chạy khỏi Whiskey Peak, lí do là bởi
vì Yoichi.

Xạ thủ bình thường sẽ không làm gì được hắn, nhưng Yoichi khác
biệt. Quỹ đạo đường đạn quá quái dị, với haki quan sát hạng xoàng
như Giemon thì vô cùng vất vả mới né tránh được. Nhưng thuyền viên
của hắn thì không thể, sau khi chết mất hơn mười thuyền viên và
trúng không ít vết thương, Giemon buộc phải chạy trốn.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #143