Không tốn bao nhiêu thời gian, Tokeru đã đến trạm thứ nhất, thành phố
Whiskey Peak.
Thuyền của Tokeru chạy giữa kênh đào, hai bên là nhiều ngôi nhà thấp
với mái lợp sơ sài, qua loa. Xung quanh cũng chẳng có tiếng hò reo
chào mừng gì lớn, cũng chẳng có biểu ngữ chào đón. Đương nhiên số
người đứng trên bờ rất nhiều, đa số đều mang khuôn mặt niềm nở.
Đây là vẻ mặt của thợ săn nhìn thấy con mồi, khá trắng trợn.
Có lẽ hiện nay đám thợ săn hải tặc trên đây chưa có nhiều ‘kỹ thuật
diễn xuất’. Khi Luffy đến nơi này mười mấy năm sau, đám người này đã
có thể trợn mắt nói dối, đủ loại lừa lọc… nếu không phải Zoro
cảnh giác, có lẽ băng mũ rơm sẽ gục ở đây.
Whiskey Peak hiện nay rất hỗn loạn. Đây là hòn đảo đầu tiên của
Grandline, rất nhiều hải tặc xuất hiện ở nơi này.
Con mồi nhiều, thì thợ săn hải tặc cũng nhiều, một lẽ đương nhiên,
nơi này tập trung rất nhiều thợ săn hải tặc.
Hơn nữa ở trên đảo này, đại đa số hải tặc đều là người mới, chân
ướt chân ráo bước vào Grand Line. Đối với thợ săn hải tặc thì đám
‘con mồi’ này chính là thứ họ thích nhất.
Tuy răng tiền thưởng không cao nhưng số lượng lớn, dễ dàng ra tay, nguy
hiểm ít hơn. Bọn họ cũng không ngu xuẩn, làm thợ săn hải tặc chủ
yếu vì kiếm tiền mà thôi, cũng không cần phải nhìn chăm chăm vào
đám đại hải tặc làm gì.
Những ‘hàng cứng’ kia tốt nhất để cho Hải Quân nhức đầu đi.
Hải Quân và thợ săn tiền thưởng quan hệ không tốt đẹp gì. Đối với
Hải Quân thì thợ săn tiền thưởng cũng tiệm cận với hải tặc, một
đám dựa vào thực lực mà tùy ý làm bậy.
Cùng là bắt hải tặc nhưng thợ săn hải tặc vì tiền còn Hải Quân
lại vì chính nghĩa, có bản chất khác biệt.
Thợ săn hải tặc và hải tặc cũng chỉ cách nhau một bước ngắn, có
lẽ chỉ thiếu mỗi lá cờ hải tặc làm danh nghĩ mà thôi. Đa số thợ
săn hải tặc đều gây ra đủ thứ nhiễu loạn, tai và khắp nơi.
Do đó Hải Quân chán ghét thợ săn hải tặc, rất nhiều thợ săn hải
tặc bị truy nã, lập tức trở thành hải tặc, thay đổi cách kiếm
tiền từ săn thưởng sang cướp bóc.
Về sau Tashigi lập chí cứu vớt những danh đao rơi vào tay hải tặc và
thợ săn hải tặc, từ đó cũng thấy được Hải Quân thái độ. Loại chán
ghét này thể hiện luôn ngoài mặt, không có chút che dấu.
Tất nhiên ghét thì ghét nhưng Hải Quân vẫn cần đám người này làm
giảm bớt số lượng hải tặc.
Đa số thợ săn hải tặc sẽ hành động một mình hoặc cùng lắm là thêm
vài đồng bạn. Tuy nhiên có khi săn giết một hải tặc bị truy nã nhưng
lại phải chiến đấu với cả băng hải tặc mấy chục người, cách đi săn
đơn lẻ đã không phù hợp nữa.
Hơn nữa nếu đông người thì có thể săn giết được con mồi lớn hơn, hệ
số an toàn cũng cao hơn. Thế là nhiều đoàn đội được thành lập, có
hợp tác, có tranh chấp, từ đó gây ra rắc rối hỗn loạn.
Kể cả hải tặc cũng gia nhập vào đoàn đội này, được tiền thưởng
sẽ phân chia phù hợp. Hải tặc và thợ săn hải tặc hợp tác cũng
chẳng có gì khó hiểu, chỉ cần có lợi ích thì Hải Quân và hải
tặc hợp tác với nhau còn được.
“Tokeru-kun, những cây xương rồng đó lớn thật “.
Carmen bắt lấy tay của Tokeru, hào hứng nói. Đứng bên cạnh, Belo cười
nhẹ nói :
“Đó là nghĩa địa, nghĩa trang hải tặc “.
“Thật sao ? sao lại có nghĩa trang lớn như thế tại đây ? “.
“Thành phố này thực chất là cứ điểm của nhiều thợ săn hải tặc,
sau khi giết chết những hải tặc đó, đám người này đem họ chôn ở đó
đồng thời cắm các bia đá lên. Nhìn từ xa, sẽ giống như những cái
gai xương rồng “
“Thật đáng sợ “.
Carmen sợ hãi nói, nhìn những bụi ‘ xương rồng’ kia, không biết phải
có bao nhiều người chết nữa. Shokan ánh mắt híp lại, nhìn những
người trên bờ, hắn do dự hỏi :
“Nếu thế, chúng ta chẳng phải trở thành con mồi ? “.
Belo nhìn một chút Tokeru, nói tiếp :
“Chưa chắc, bọn hắn đa số đều ra tay với đám hải tặc giá dưới 100
triệu Belly. Với những đại hải tặc trên 100 triệu thì chúng ít khi
dám liều, dù sao thì mạng sống vẫn quan trọng hơn tiền nhiều “.
Tokeru cười nhẹ, không có nói gì.
Hắn đích thật không có hứng đánh nhau với đám người này, họ quá
yếu. Lần này hắn đến đây với mục đích khác, hơn nữa cũng sẽ nhân
cơ hội để cho Notis và Shokan thực chiến một chút.
Thuyền cách cảng rất gần, sương mù cũng dần tán loạn đi. Rất nhiều
người trên cảng nhìn thấy Tokeru đứng sừng sững ở đầu thuyền, nụ
cười trên mặt lập tức tắt hẳn.
Gặp hàng cứng a.
Làm thợ săn hải tặc, thông tin cập nhật phải đủ nhanh. Đặc biệt là
lệnh truy nã, hầu như hôm nào cũng phải xem xét, từ đó xác định rõ
con mồi.
Tokeru Kitetsu, 17 tuổi, truy nã 190 triệu Belly, đến từ biển Đông.
Là nhân vật chính của hàng loạt xáo trộn và phiền phức vừa qua.
Nhờ hồng phúc của Tokeru mà Hải Quân đã mất đi anh hùng Garp và vô
số tướng tá binh sĩ, chính phủ hiện tại uy tín giảm thấp, khốn
khổ bảo vệ thực quyền.
Nhân vật nguy hiểm như thế này, treo giải thưởng cao là tất nhiên. Tuy
nhiên chính vì thế mà nhiều người cho rằng thực lực của Tokeru không
đến mức đó, giống như Nico Robin nhiều năm trước.
Lại thêm Tokeru đến từ biển Đông, vùng biển yếu nhất, cũng chẳng có
chiến tích gì đáng kể.
Thực lực bị nhiều hoài nghi nhưng đám thợ săn hải tặc cũng không
dám thử. Dù sao thì 190 triệu cũng đủ sức nặng, có đủ uy hiếp. Vụ
mạo hiểm này không đáng, thất bại thì nhiều khả năng sẽ chết. Do
đó đám thợ săn hải tặc này đang đợi, đợi người thăm dò thực lực
của Tokeru.
Bao nhiêu thợ săn hải tặc ở đây, thế nào chẳng có vài tên liều
lĩnh. Lúc đó xem tình hình chiến đấu rồi tính tiếp, chuồn êm hoặc
lao lên giành một chén canh ?
Nhìn thấy đủ loại ánh mắt đặt trên người mình, Tokeru không nói gì,
cầm đầu đi trước. Notis và Shokan đầy đề phòng theo sát, bảo vệ ở
hai bên.
Bình yên vô sự đi đến một quán rượu, Tokeru đẩy cửa bước vào trong.
Sau khi tìm được một chỗ kín đáo, Tokeru bắt đầu ngồi nghe ngóng.
Tin tức những nơi như thế này rất đa dạng, rất nhiều trong số đó là
có ích.
“Thuyền trưởng, đám người đó … “.
Shokan mắt sắc, hắn chú ý đến một đám hơn 20 người đang hung hăng
lại gần. Có lẽ đám này đã uống không ít, mất đi nhiều tỉnh táo.
Xem điệu bộ này, chúng căn bản không cho rằng Tokeru có thực lực 190
triệu.
“Rầm”.
Tên đầu xỏ vỗ mạnh bàn của Tokeru, giọng nói ồm ồm :
“Tiểu quỷ, ngẩng đầu lên “.
“Ngươi là ai ? “.
Tokeru hăng hái hỏi, nhìn vẻ mặt của đám người xung quanh, tên này
có vẻ biết không ít thông tin, ở thành phố này không ngắn thời gian.
Đúng lúc Tokeru cần tìm người như vậy để hỏi thăm a.
“Ta là thợ săn khét tiếng của Đại Hải Trình : Archer, không vòng vo
với ngươi nhiều, số tiền 190 triệu của ngươi, ta phải lấy “.
Tokeru cau mày, không phải cái tên Archer này có cỡ nào uy danh mà là
miệng hắn - - quá hôi. Hơn nữa miệng đã hôi còn dí sát như thế làm
gì ? phải có chút tự giác a.
Thấy Tokeru mặt mũi ghét bỏ nhìn mình, Archer lập tức lên cơn giận
dữ, hắn vơ lấy cái ghế bên cạnh, đập xuống :
“Dám xem thường ta, khốn kiếp “.
Không cần Tokeru làm gì, Shokan đã đứng ra, đạp ngã tên này, sau đó
xông lên vật lộn. Lần này không giống như trước kia, Shokan không có
quá nhiều ưu thế, hai người đánh có qua có lại, chỉ trong chốc lát
đã có không ít vết thương.
“Còn đứng nhìn ? mau rút súng ra “.
Nhân lúc tách ra, Archer hô lớn. Tận lúc này, mấy tên đồng bạn mới
như tỉnh ngủ, đồng loạt rút súng ra, nhắm ngay về phía Tokeru. Tuy
nhiên không đợi bọn hắn đắc ý, Tokeru như quỷ mị lóe ra.
“A… tay của ta “.
“Súng của ta - - - bị chẻ đôi “.
“Không, tay của ta “.
…
Tokeru trang bức đút kiếm vào vỏ, lúc này những tên bên cạnh mới ôm
lấy tay gào thét. Những kẻ hung hăng nhất đều bị Tokeru lột bỏ cánh
tay cầm súng, máu tuôn như suối. Những tên đứng phía sau tốt đẹp hơn,
mất ngón tay bóp cò mà thôi.
Tokeru chỉ vào Archer đang táo mặt đứng chôn chân, ra lệnh :
“Ngươi, qua đây “.
“V.. Vâng “.
“Ta cần tìm một người tên là : Yoichi. Nếu trong một ngày ngươi tìm
ra hắn, ta sẽ cho ngươi sống “.
Thấy gã này khuôn mặt lóe lên chút vui mừng, Tokeru hỏi tiếp :
“Ngươi biết hắn “.
“Biết, ‘viên đạn cong’ Yoichi, ta sẽ đi tìm hắn “.