140 : Mua Một Khẩu Súng.


Tokeru nghiền ngẫm cười :

“Một băng hải tặc tin tức : băng Rumbar “.

Crocus suy nghĩ một lát mới nói :

“Đi theo ta, nếu tin tức hữu dụng thì ta sẽ cho ngươi thứ ngươi muốn
“.

“Được “.

Tokeru thoải mái cười, một mình theo lão vào ngọn hải đăng.

“Thuyền trưởng, chúng ta đi cùng “.

“Không cần “.

Rất nhanh chóng, Tokeru đã biến mất sau cánh cửa, để lại người bên
ngoài lo lắng. Belo Betty động viên :

“Yên tâm đi, nửa trước của Đại Hải Trình không có nguy hiểm như thế
“.

Trong ngọn hải đăng, Crocus hỏi trước :

“Tokeru Kitetsu, truy nã 190 triệu Belly. Nói thật, những hải tặc chưa
vào Đại Hải Trình đã có mức truy nã cao như thế ta chưa gặp được
mấy người “.

“Cảm ơn khích lệ, những người đó là ai ? “.

Tokeru tò mò hỏi một chút, chẳng lẽ là Kaido hay Râu trắng hoặc Sư
tử vàng ?

“Là ai không quan trọng, bởi vì họ đã chết “.

Crocus nhơn nhơn nói, Tokeru quả thật cảm giác lão già này vô cùng
muốn ăn đòn. Cách nói chuyện thế này mà vẫn sống lâu như vậy đúng
thật là kỳ tích.

“Crocus, chúng ta trao đổi đi. Băng hải tặc Rumbar không hề chạy trốn,
họ đã chết “.

Crocus ánh mắt lóe lên chút bi thương, nhưng cũng thở dài một hơi. So
với chạy trốn khỏi Đại Hải Trình thì hy sinh khi đi tìm lý tưởng
của mình tốt hơn rất nhiều. Ít nhất họ chính là dũng sĩ của biển
cả, không phải đám ham sống sợ chết.

Nhưng dù như thế nào thì Laboon cũng vô cùng đáng thương. Trước đó
thì nó còn có chút hy vọng mong manh, bây giờ không có hy vọng sống,
nó sẽ bị thương và chết rất nhanh.

“Cảm ơn cậu, nhưng tin tức này không đủ để đổi lấy sách y thuật của
ta “.

“Đừng nóng vội, băng Rumbar đã không còn nhưng có một người vẫn còn
sống. Đó là Brook, hắn đã ăn trái Yomi Yomi, hiện tại có lẽ đang
lang thang trên vùng tam giác Florian “.

Crocus mừng rỡ, ít nhất còn có hy vọng. Laboon cũng sẽ có hy vọng
sống tiếp.

“Làm sao tôi có thể tin cậu ? “.

“Tùy ông thôi, tôi cũng chẳng cần chứng minh cái gì “.

Tokeru nhún nhún vai, hắn bội phục Crocus và thương cảm Laboon do đó
hắn đã nói ra tin tức này. Nếu như Laboon có thể biết được tin tức
này mà ít đi nhiều đau đớn thì không thể tốt hơn.

Còn về sách y thuật của Crocus, cũng không phải nhất định phải
được. So với tự học y thuật thì Tokeru cảm thấy tìm kiếm một bác
sĩ nhanh gọn hơn nhiều.

Sáng hôm sau, tàu của Tokeru chính thức di chuyển trên Đại Hải Trình.

Sau khi tiệc tùng xong xuôi, Tokeru móc ra một quyển sách dày, bắt
đầu nghiên cứu. Đây là sách y thuật của Crocus, ông già này cuối
cùng chọn tin tưởng Tokeru, giao cho Tokeru cuốn sách ghi lại tích lũy
cả đời làm bác sĩ của mình.

Càng xem xét, Tokeru càng kinh động như gặp thiên nhân. Mà thiên nhân
thì viết ra thiên thư, người thường đọc không hiểu. Tokeru nhấp nhổm
mất nhiều ngày, không thể không từ bỏ loại chức nghiệp này.

Thứ duy nhất hắn học được là băng bó, tiêu sưng, hạ sốt, mấy kỹ
thuật cơ bản. Còn mấy thứ khác thì không có chút nào hiểu được.

Mấy người khác cũng chạy đến xem sách, tuy nhiên không ai khá hơn.
Quyển sách cũng bị Tokeru để xó, không động đến nữa.

“Thu buồm, thu buồm … “.

“Chèo thuyền ra khỏi đây …”.

“Căng buồm, mang quần áo ra phơi đi “.

Nửa tháng trời lênh đênh trên biển, nhóm của Tokeru đã biết cái gì
là thời tiết thất thường. Những ngày đặc biệt, thời tiết có thể
thay đổi 4-5 lần, không có chút nào báo trước.

Thuyền của Tokeru chỉ có kích cỡ trung bình, do đó ảnh hưởng thời
tiết rất nhiều. Thuyền cũng không có nhiều người, do đó làm việc
rất vất vả.

Mấy hôm nay, Tokeru vô cùng may mắn khi trước đó đã cho mọi người tập
luyện Tiên thiên công. Dù tiên thiên công chưa đến nơi đến chốn nhưng
tiên thiên chi khí đã giúp gia tăng sức đề kháng lên không ít. Tất cả
đều có sức đề kháng bệnh tật không kém, đến nay cũng chưa bị bệnh
gì quá nặng.

Thời tiết thay đổi với biên độ lớn như thế này, người bình thường
vô cùng dễ bị ốm, đề kháng kém cỏi. Nếu không có bác sĩ thì quả
thật vô cùng thảm họa.

Rất nhiều băng hải tặc đông thành viên nhưng không có bác sĩ, thuyền
viên đa số là người thường. Vào trong Đại Hải Trình chưa kịp làm lên
tên tuổi gì đã ốm chết gần một nửa số thành viên. Đây chính là sự
nghiệt ngã của vùng biển lớn nhất thế giới a.

“Oa thuyền trưởng, súng to thế “.

Shokan không biết chui từ đâu ra, gào gào hô lớn. Tokeru xạm mặt lại,
loại chuyện này nói to như thế làm cái gì ? hơn nữa một người đàn
ông nói như vậy quả thật vô cùng nhức tai a.

Hai tay Tokeru đích thật đang cầm súng, tuy nhiên hoàn toàn không giống
mọi người suy nghĩ đen tối như thế. Hắn đang cầm trong tay một khẩu
súng bắn tỉa chân chính vừa mua được ở cửa hàng, giá vừa đúng 100
000 PE.

Súng ống trong One Piece khá lạc hậu, hiện tại Hải Quân vẫn trang bị
cho lính Hải Quân những khẩu súng ngắn ổ quay hay cao cấp hơn một ít
là súng trường bán tự động. Nó có điểm giống như là những khẩu
súng cuối XVIII đầu XIX ở thế giới trước kia của Tokeru. Tầm bắn,
tốc độ đạn, sức công phá đều khá tầm thường.

Trong khi những thành tựu vè sinh học, hóa học đều vô cùng nổi trội
thì súng ống lại lạc hậu khá xa, điều này vô lí nhưng lại xảy ra
trong thế giới này.

Những xạ thủ nổi tiếng dùng súng đều đã phải sử dụng Haki vũ
trang để nâng sức mạnh của cây súng lên. Vì thế nên viên đạn bắn ra
mới đủ sự uy hiếp đến những kẻ mạnh hơn.

Trong tay của Tokeru bây giờ là một khẩu Anzio 20 mm do Mỹ sản xuất.
Nó bắn đạn 20 mm, động năng 51.500 J, gấp ba lần các loại súng bắn
tỉa 12 li 7 thông thường.

Chiều dài súng là 2.03 m, nếu lắp đủ đạn và phụ kiện thì nó nặng
hơn 50 kg. Chính vì quá nặng nề nên tính cơ động khá thấp, người
dùng gần như không thể nâng súng để bắn mà phải tỳ vào đất.

Đương nhiên với một thế giới nhiều ‘siêu nhân’ như One Piece thì 50 kg
quả thật ‘nhẹ như lông hồng’. Kể cả Shokan và Notis cũng có thể cầm
súng đứng cả ngày, nhẹ nhàng khoan khoái a.

Mức sát thương của nó là 5km, nếu kết hợp với haki vũ trang thì
không biết có thể đạt đến bao nhiêu a.

Hệ thống cung cấp sẵn 100 viên đạn 20 mm, Tokeru cũng lấy mấy viên
bắn thử, đúng lúc này thì Shokan nhìn thấy.

Nghe được tiếng gọi lớn tiếng của Shokan, tất cả mọi người đều ra
ngoài xem xét. Thấy khẩu súng lớn như thế cũng tấm tắc thấy lạ, so
với mấy khẩu súng khác thì khẩu Anzio 20 mm oai phong mạnh mẽ hơn
rất nhiều a.

Tokeru yêu thích vuốt ve khẩu súng này, là đàn ông đều khá là ưa
thích súng ống đao kiếm, đao kiếm thì Tokeru không thiếu nhưng súng
tốt thế này thì bây giờ mới được chạm đến a.

“Notis, lấy ít đá Red Line, tấm thép dày đến đây “.

Tokeru không có thiên phú bắn súng nhưng khoảng cách 30 m, dùng súng
bắn tỉa vẫn nắm chắc.

“Oành”.

Khẩu súng khai hỏa làm người đứng bên cạnh giật nảy cả mình, tiếng
vang lớn, đạn bay ra tạo ra sức gió cuốn bay cả bụi đất. Quan trọng
là miếng thép dày hơn 5 cm kia đã bị đục thủng, xung quanh vết thủng
là vô số vết rạn khác.

Belo kinh ngạc há to miệng, nàng là nữ nhân của Tokeru, cũng biết
được Tokeru hoàn toàn không có haki vũ trang. Do đó sức công phá này
hoàn toàn đến từ cây súng này.

“Oành”.

Tokeru không dừng lại, tiếp tục nã đạn vào miếng đá lớn Red Line.
Quả nhiên một viên đã lớn như quả dưa hấu đã chia năm xe bảy,hoàn
toàn mất đi hình dạng ban đầu.

Đá ở Red Line cứng hơn sắt thép nhưng lại rất giòn, do đó nó sẽ bị
gãy vỡ chứ không có biến dạng như tấm thép kia.

Tokeru hài lòng gật đầu, theo uy lực và tốc độ này, chỉ đơn giản
sức mạnh của khẩu súng cũng có thể tiễn một thiếu tướng đi gặp
diêm vương.

Nhưng thế không có nghĩa là một người thường cầm súng là có thể
giết thiếu tướng. Điều kiện cơ bản nhất là phải bắn trúng a, sẽ
không ai đứng im ăn đạn cả. Nếu như một xạ thủ đỉnh cấp cầm súng
này, như Yasopp chẳng hạn, rất có thể Đại tướng cũng sẽ ôm hận.

Dù sao một viên đạn 20 mm bọc Haki, bay với tốc độ gấp 3 lần vận
tốc âm thanh. Nếu bị bắn vào người thì không khác gì bị Đại Kiếm
hào đâm trúng, thương thế chí mạng a.

“Thuyền trưởng, chúng ta muốn thử “.

Thấy hai tên dở hơi Shokan và Notis nhao nhao muốn thử, Tokeru bĩu môi
đả kích :

“Hai người các ngươi đến 10 mét còn có thể bắn chệch mà cũng muốn
thử súng ? “.

Làm cho hai tên này u oán không thôi.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #140