Càng đến gần núi Reverse, nhóm của Tokeru càng hưng phấn và bồn
chồn. Shokan hiện tại vừa gấp rút vừa lo lắng, vừa nắm chặt tay
vừa đi loanh quanh.
“Belo Betty, kênh đào có đủ rộng không ? thuyền của chúng ta có thể
lên được không ?“.
Shokan vừa nhìn bản đồ vừa do dự mở miệng hỏi. Thuyền của Tokeru
là thuyền cỡ trung bình, nếu kênh đào không đủ rộng rãi thì rất dễ
bih va chạm với Redline, sau đó có thể bị thủng.
“Không sao cả, thuyền cỡ trung bình có thể dễ dàng đi qua kênh đào,
nhưng phải điều khiển thuyền chạy đúng vào dòng hải lưu “.
“Để ta giúp điều khiển “.
Notis xung phong nhận việc chỉnh bánh lái, Tokeru cũng đã chuẩn bị
sẵn với tình huống không tốt.
Đại lục đất đỏ chia cắt Grand Line ở hai vị trí, cho nên có hai giao
lộ. Giao lộ đầu tiên chính là núi đảo nghịch Reverse Moutain !
Một tòa núi vô cùng quái dị và đầy nguy hiểm, nó là lối vào Đại
Hải Trình. Núi có 5 kênh đào hội tụ với nhau trên đỉnh núi.
Trong đó 4 kênh đào nối liền 4 hải vực : Đông Hải, Tây Hải, Nam Hải,
Bắc Hải. Kênh đào cuối cùng chạy thẳng xuống Đại Hải Trình.
Có hai cách để vào Đại Hải Trình, cách đầu tiên là băng qua vành
đai tĩnh lặng Calm Belt, cách thứ hai là đi qua núi Reverse.
Kênh đào ở núi Reverse độ rộng có hạn, do đó rất nhiều thuyền cỡ
lớn đều không thể thông qua, cho dù có chui vừa thì cũng rất dễ bị
va chạm vào đá của Red line. Hằng năm số lượng tàu bị đắm ở khu
vực này cũng rất nhiều.
Nếu tàu quá lớn hoặc quân hạm Hải Quân cỡ lớn muốn vào Grand Line
thì sẽ chọn đi qua Calm Belt, cách này rất mạo hiểm. Động lực của
thuyền là có giới hạn, do đó khi không sử dụng buồm thì thuyền sẽ
đi rất chậm và gây ra động tĩnh lớn. Mà hải quái thì vô cùng ưa
thích tấn công loại thuyền như vậy. Muốn chống lại hải quái như vậy
thì phải xem người trên thuyền có năng lực hay không.
Các phó đô đốc như Monmoga, Stainless, Onigumo… khi đi qua Calm Belt đều
cẩn thận hai trăm phần trăm, lúc nào cũng phải cảnh giác bảo vệ
thuyền. Do đó nếu không có chuyện gì gấp gáp thì quân hạm sẽ hạn
chế đi qua Calm Belt.
Về sau VegaPunk cải tiến quân hạm thì tình hình mới khá khẩm hơn,
hiện nay núi Reverse vẫn là nơi vào Grand Line chính.
….
“Tokeru-kun, nước biển.. nước biển chảy ngược lên núi ? “.
Carmen trợn mắt nhìn lên kênh đào, thần sắc vô cùng kinh ngạc. Tình
cảnh trước mắt quả thật phá vỡ nhận thức của nàng.
Notis cũng vô cùng kinh hãi, Shokan thì nước mắt đã chảy ra. Đại Hải
Trình, ước mơ của bao nhiêu người đàn ông trên thế giới, hiện nay bọn
họ sắp đi vào vùng biển mơ ước đó.
Belo Betty đứng cạnh Carmen, lên tiếng giải thích :
“Đại Hải Trình là một vùng biển vô cùng thần kỳ và nguy hiểm. Ở
trong vùng biển này, bất kỳ loại thời tiết nào đều có thể phát
sinh, tỷ như trước một giây vẫn còn ở cuồng phong gào thét, một giây kế tiếp
khả năng sẽ gió êm sóng lặng; bên trên phút chốc vẫn là tuyết lớn đầy trời,
chỉ một lúc khả năng chính là trời nắng chang chang...".
“Thật kỳ diệu”.
Carmen nghe được, lẩm bẩm nói. Đương nhiên nàng quan tâm hơn là ở một
nơi kỳ diệu như thế này, chắn chắn sẽ có đủ loại nguyên liệu nấu
ăn đặc biệt. Và điều quan trọng hơn, nàng đang đến gần vùng biển
trong truyền thuyết All Blue.
Tàu của Tokeru lúc này đã chạy thẳng xuống kênh đào dẫn đến Đại
Hải Trình, đại dương vĩ đại đang ở ngay phía dưới.
Con đường phía dưới rất bình thường, cũng không thấy bóng dáng của
con cá voi Laboon đâu. Tất nhiên ngọn hải đăng của Crocus đã xuất hiện
trong tầm mắt.
Hiện tại là ban ngày, do đó ngọn hải dăng cũng không có người nào
ở trong, tàu của Tokeru thuận thế dừng lại ở gần đó. Theo Tokeru
đoán, Crocus có lẽ đang nghỉ phép trong bụng của Laboon, đến tối mới
có thể xuất hiện.
“Đến rồi, các ngươi ở đâu ? “.
Belo cầm den den Mushi, gọi cho người của mình. Chỉ chốc lát sau, một
đám 5 người xuất hiện, tất cả đều mặc áo choàng đen, che đi phần
lớn gương mặt. Mấy người này đến gần, Tokeru mới để ý thấy rõ,
mỗi người đều cầm theo vài tấm bản đồ và cả một cái rương nhỏ.
“Belo Betty, Tokeru-sama “.
5 người này tuổi rất trẻ, một đám nhìn thấy Tokeru đều sáng mắt
lên, hiển nhiên hiện nay hắn có chút danh tiếng. Tokeru gật đầu cười
:
“Các ngươi vất vả, thời tiết không tệ, mặc như vậy có ổn lắm không
? “.
“Cảm ơn ngài quan tâm, chúng tôi phải đảm bảo an toàn bí mật, không
để ai chú ý, do đó cũng không thể ăn mặc lộ liễu “.
Tokeru trợn trắng mắt, trời thì nóng mặc áo đen che mặt, không gây
chú ý mới là lạ. Tokeru cũng thôi không nói gì nữa, để Belo giao
tiếp đi.
Mấy người này đều là hoa tiêu đã có kinh nghiệm đi biển ở Đại Hải
Trình nhiều năm, lời nói vẫn rất có tác dụng. Là hoa tiêu của
nhóm, Shokan rất nhanh bắt đầu hỏi thăm mọi chuyện và học cách sử
dụng kim nam châm tự ghi.
Loại kim nam châm tự ghi mà Dragon cung cấp là bộ ba Log Pose, có thể
xác định đảo nào yên bình dựa theo độ rung của ba cây kim.
5 người này cũng mang đến vài cây nam châm tự ghi vĩnh cửu, trợ giúp
Tokeru đi đến một hòn đảo cụ thể.
Hiển nhiên Dragon thành ý cũng rất đầy đủ a.
Buổi tối, Shokan vẫn đang nhiệt tình học hỏi tri thức từ 5 người
kia, nhóm của Tokeru cũng đốt lửa trại, ăn uống ngay gần ngọn hải
đăng.
Carmen lơ đãng quét mắt xung quanh, bỗng nhiên thấy một đóa hoa lớn.
Khu vực này đất đá đỏ rực, cứng rắn như sắt thép, cũng ít có cây
cối. Một đóa hoa lớn như vậy vô cùng dễ thấy.
“Tokeru-kun, nơi đó có một đóa hoa “.
Nghe như vậy, mọi người đều quay đầu lại nhìn kỹ, đích thật là một
đóa hoa nhưng nó đang - - di chuyển.
Ngay lập tức, mọi người đều vào tư thế chiến đấu, súng ống đều đã
nhắm thẳng vào đó. Chỉ có Tokeru nhớ ra gì đó, cười nhẹ tiếp tục
ăn uống.
Khoảng cách kéo dần lại, một khuôn mặt già nua, ăn mặc lòe loẹt
lững thững bước đến. Ánh lửa chiếu vào khuôn mặt ông ta, lập lòe
đầy đáng sợ. Gương mặt này quả thật đủ dọa người, những người
khác đều chăm chú nắm chặt lấy súng.
Tokeru lắc đầu cười, đây là Crocus, lão già này vẫn luôn thích tỏ
vẻ nguy hiểm.
Trong ánh nhìn soi mói của nhiều người, Crocus bước vào trong ngọn
hải đăng, lấy ra một chiếc ghế rồi ngổi thẳng xuống, khuôn mặt vẫn
âm trầm như trước.
“Lão già, nói gì đi, nếu không chúng ta sẽ tấn công “.
Chờ đợi mấy phút, không ai nói một lời nào, Shokan không nhịn được
đánh vỡ yên tĩnh, đồng thời uy hiếp.
Ánh mắt âm trầm của Crocus trợn to, đầy sắc bén và hoang dã, làm
những người xung quanh rùng cả mình. Lão cất giọng khàn khàn :
“Bỏ súng xuống, nếu không sẽ có người phải chết “.
Notis lạnh lùng hỏi :
“Vậy ai sẽ phải chết ? “.
“Ta chứ ai “.
Crocus tiếp tục âm trầm nói.
“Phốc.. khụ khụ “.
Dù đã chuẩn bị trước nhưng Tokeru cũng không nhịn được sặc một
tiếng, mấy người khác sắc mặt xanh thẫm, giống như vừa ăn một con
ruồi.
“Lão già quái gở này, ông là ai ? “.
Shokan khó chịu hỏi, tiếp tục như thế này, có lẽ hắn có thể bị
chọc đến phát điên. Crocus nhìn kỹ Shokan, sau đó- - tiếp tục trợn
mắt :
“Trước khi hỏi một ai đó, thì nên lịch sự giới thiệu mình trước “.
Shokan ngẩn người, đúng vậy hắn đã quá nhạy cảm và quên đi phép
lịch sự tối thiểu. Dù sao mới nghe đủ mọi chuyện và nguy hiểm từ
Đại Hải Trình, nên gặp nhân vật như vậy sẽ cảm giác nguy hiểm.
“Là lỗi của tôi, tên của tôi là … “.
“Ta là Crocus, người canh gác ngọn hải đăng, năm nay ta … “.
Crocus không thèm để ý chút nào, ngắt lời nói. Shokan ngây ra một
lúc, mới giận dữ :
“Ngươi… “.
Lúc này Tokeru mới đứng lên, ngăn lại Shokan như sắp phát cuồng. Hắn
quay sang Crocus nói :
“Không cần dọa bọn họ, ta có cuộc giao dịch muốn thực hiện, lão có
hứng thú không ? “.
Crocus nhìn kỹ Tokeru, ánh mắt có chút lóe lên, rất nhanh mới nhàn
nhạt nói :
“Cậu muốn cái gì ? “.
“Sách y thuật của ông “.
Tokeru thản nhiên nói, mấy người xung quanh đều không hiểu ra sao, kể
cả Belo Betty. Ông lão này không giống bác sĩ a, mà tại sao Tokeru
nói chuyện giống như thân quen như thế ?
“Ồ, vậy ta sẽ được cái gì ? “.
Crocus đầy hứng thú hỏi, chuyện ông ta từng ở trên tàu của vua hải
tặc rất ít người biết. Làm sao tên đại hải tặc trẻ tuổi này có
thể biết được ? hơn nữa quả thật Crocus chưa nghĩ ra thứ gì có thể
làm cho hắn muốn trao đổi ?