132 : Gói Cứu Trợ Khẩn Cấp.


Woop Slap cũng không phải lần đầu tiên đến đây, hồi trẻ lão già này
cũng coi như đi khắp vương quốc, chỉ trừ hoàng cung. Người dân thôn
Foosha cũng không xa lạ gì thủ đô, tuy ít đi nhưng cũng đã từng tới.

Lúc trước, dân làng không có nhiều tiền, đến đây cũng không thích
hợp, chủ yếu loanh quanh khu vực rìa ngoài thăm thú ngắm cảnh. Không
có tiền, những người giàu có ở thủ đô cũng không chào đón họ,
thái độ không nóng không lạnh.

Lần này dân làng Foosha đến, cũng vẫn không có tiền nhưng thái độ
người khác dành cho họ đã khác hẳn. Dân chúng miền thượng không
phản ứng gì, thậm chí cũng không tỏ thái độ gì. Người dân miền
thượng đã ‘chết lặng’, giống như những cái xác không hồn.

Trong thấy hoàn cảnh này, Woop Slap và Makino cũng nhíu mày không
ngớt, người dân ở thôn Foosha rất nhiều cũng trong tình trạng này.
Số lượng người ở quảng trường rất đông nhưng không khí lại giống như
một tòa thành chết.

“Makino, ngươi cũng đến “.

Tokeru thấy Makino, lại gần vỗ vai nàng. Makino cười yếu ớt :

“Ừm, trưởng thôn vận động người dân đến nơi này, ông ấy hy vọng các
ngươi sẽ có cách “.

Woop Slap cũng gật đầu với Tokeru. Nói thật, ông lão này không biết
nên nói gì với Tokeru lúc này. Lão biết ơn Tokeru vì đã tìm ra tội
ác và xóa bỏ nó, cứu được không ít đứa trẻ. Tuy nhiên cũng bởi
Tokeru tìm ra tội ác nên vương quốc Goa mới đến tình cảnh như thế
này.

Tokeru làm không sai nhưng hậu quả của chuyện này gây ra nhiều mâu
thuẫn.

“Thôn trưởng, tình hình trong làng thế nào ? “.

Tokeru hỏi Woop Slap, từ khi đến đây hắn chưa trở về thôn Foosha. Lão
thôn trưởng ánh mắt phức tạp nhìn Tokeru, mở miệng nói:

“ Tin tức truyền về, từ đó thôn dân vẫn chưa lấy lại tinh thần. Tinh
thần không có, lao động không nhiệt tình, không khí tồi tệ “.

Tokeru thở dài một tiếng, xem ra không có chút tin tức nào khả quan
a. Makino không thấy Belo đi cùng, tò mò hỏi :

“Belo đâu ? hôm nay nàng có đến không ? “.

“Đang ở trong kia, lát nữa nàng mới ra “.

Thấy ánh mắt hy vọng của Woop Slap và Makino, Tokeru không đành lòng
nói thêm. Trong lòng hắn đã không có nhiều lòng tin, có lẽ sự kết
quả sẽ giống hôm qua mà thôi.

Kết quả cũng không khác Tokeru đoán là bao, Belo không thể để cho tinh
thần mọi người tốt hơn. Lúc này Carsley đến nói nhỏ với Tokeru làm
ánh mắt Tokeru sáng lên.

“Được, cách này hay. Nhờ vào ngươi “.

Tokeru hưng phấn nói, Carsley rất nhanh đã chạy đi chuẩn bị.

“Tokeru-kun, cách gì hay ? “.

Makino ghé sát cạnh Tokeru hỏi, ánh mắt có chút mong đợi. Tokeru tâm
trạng tốt hơn, cười nhẹ nói :

“Carsley là ca sĩ, hắn muốn sử dụng âm nhạc để cỗ vũ mọi người “.

Sức mạnh của âm nhạc rất lớn, khả năng đánh động của nó thậm chí
còn hơn cả vô số lời nói. Khả năng tác động của âm nhạc thậm chí
còn hơn Trái Ác Quỷ của Belo Betty. Lúc này nàng chưa thức tỉnh
Trái Ác Quỷ, tác dụng không có mười mấy năm sau khủng như thế.

Đương nhiên kể cả thức tỉnh Trái Ác Quỷ thì Tokeru vẫn cho rằng âm
nhạc có ưu thế hơn.

Không biết Carsley có thể hay không, phải xem vào ngôi sao thế giới như
hắn rồi.

Nhóm của Carsley hiệu suất rất nhanh, các loại nhạc cụ đã được đưa
lên, dàn nhạc cũng đã lên sân khấu. Lúc này Belo Betty đã về bên
cạnh Tokeru, nàng cũng trông chờ vào Carsley có thể xoay chuyển mọi
chuyện.

Tiếng piano nhẹ nhàng vang lên, đồng thời tiếng hát của Carsley đúng
lúc vang lên.

“There are people dying”

“If you care enough for the living”

“Make a better place for you and for me”

“You and for me”.

Carsley hát rất dốc lòng, thanh âm cũng tràn đầy tình cảm.

Nốt cao.

Nốt trầm.

Giọng gió.

Các loại kỹ thuật liên tục được sử dụng nhuần nhuyễn.

Nhưng số người chăm chú nghe hắn hát không nhiều. Đương nhiên chỉ cần
có người chăm chú là đã coi như thành công, dù sao Carsley cũng không
tin tưởng rằng chỉ hát một bài là xong.

Cả buổi sáng, Carsley liên tục hát, không hề nghỉ ngơi. Đoàn đội và
quản lí của hắn cũng đã chọn lựa nhiều bài hát phù hợp, trên cơ
bản Carsley đã hát toàn bộ.

Có bài hát bằng ngôn ngữ chính thức.

Có bài hát là ngôn ngữ phổ thông.

Tất cả đều là những ca khúc liên quan đến nhiệt huyết, liên quan đến
tình yêu thương con người…

Hiệu quả tốt hơn ngày hôm qua, tuy nhiên vẫn chưa đủ. Tokeru cảm thấy
những người nghe không hoàn toàn bị đánh động, sẽ rất nhanh thôi nỗi
ám ảnh tâm lí sẽ chùm lấy họ.

Carsley cũng là người, hắn không thể ở đây hát mãi được. Cách sử
dụng âm nhạc này chưa thành công, vẫn thiếu một chút nữa.

Không chỉ Tokeru nhìn ra, Belo, Makino và Woop Slap cũng đã nhận ra
chuyện này, tuy nhiên họ cũng không có cách nào khác.

Carsley đã xuống sân khấu, giọng của hắn đã khản đi, cổ họng đau
rát, hắn không thể tiếp tục nữa.

Dân chúng bên dưới đã chuẩn bị rời đi, không vỗ tay cũng chẳng hò
hét, tất cả đều như những cái xác không hồn. Mấy người Tokeru lặng
người nhìn cảnh này, có thất vọng, có bất lực, có chán nản…

Người buồn phiền nhất là Tokeru, hắn đã làm đủ mọi thứ có thể
nhưng vẫn không ngăn nổi chuyện tồi tệ này. Từ khi có được hệ thống
đến nay, hắn chưa bao giờ cảm thấy bất lực như lúc này.

“Không phải nhân vật chính có ngón tay vàng đi đến đâu đều thuận lợi
sao ? “.

Tokeru than thở, hệ thống của hắn năng lực vô cùng lớn nhưng hắn
không thể một bước lên trời, muốn gì được lấy.

“Hệ thống, có cách nào không ? “.

Tokeru hỏi trong vô vọng, câu hỏi quả thật có chút buồn cười.

“Có cách “.

Như thường lệ, hệ thống máy móc âm thanh lại vang lên. Tuy nhiên làn
này âm thanh máy móc này không khác gì tiếng trời, Tokeru giật nảy
cả mình hỏi dồn dập :

“Cách gì ? ngươi có thể làm thay đổi tâm trí của người khác sao ? “.

Tokeru lúc này mới nhớ ra, hộp quà tình yêu có thể làm cho nữ nhân
của hắn yêu thương hắn đến độ không chết không thôi. Hiển nhiên hệ
thống cũng có khả năng tác động đến suy nghĩ của người khác, hơn
nữa mức độ rất lớn a.

“Hệ thống không thể nào thay đổi suy nghĩ hay tâm chí của nhiều
người như thế “.

“Vậy ngươi có cách gì ? “.

Tokeru bực bội hỏi. Hệ thống âm thanh vang lên lần nữa :

“Không phải chủ nhân vừa mới sử dụng đó sao ? “.

“Ý ngươi là âm nhạc ? “.

“Đúng”.

Tokeru gãi gãi đầu, đến ngôi sao thế giới như Carsley còn không được
thì ca sĩ nghiệp dư như hắn làm sao có thể. Hơn nữa hắn cũng chẳng
nhớ được mấy bài hát kinh điển, chỉ nhớ được vài câu mà thôi.

“Xét thấy chủ nhân gặp rắc rối lớn, hệ thống sẽ đưa ra gói cứu
trợ khẩn cấp. Hệ thống sẽ trợ giúp chủ nhân với hai mức cứu trợ :
gói thường và gói cao cấp. Gói thường tác dụng không quá lớn nhưng
có tỷ lệ 50 phần trăm thành công. Gói cao cấp 100 phần trăm thành
công, tác dụng vô cùng to lớn. Giá lần lượt là 500 000 PE và 1 000
000 PE “.

Tokeru trợn trắng mắt nghe hệ thống dụ dỗ, quá không biết xấu hổ.
Hắn có được PE còn chưa sử dụng chút nào mà hệ thống đã để ý
đến rồi. Giá gói cứu trợ quả thật vô cùng gian trá, chỉ cần Tokeru
nghe lời dụ dỗ thì số PE kia lập tức sẽ biến mất.

Cái chết người là Tokeru không chịu nỏi cám dỗ đó, hắn cắn răng :

“Mua gói cao cấp “.

1 000 000 PE lập tức bị trừ mất, số PE còn lại của hắn quả thật
không nỡ nhìn, thảm đến đáng thương.

Giống như trong chớp mắt về trước giải phóng, không có xu dính túi
a.

1 000 000 PE đủ để mua 4 Trái Ác Quỷ trung cấp, đủ để mua 7-8 bí
tịch màu vàng hỗ trợ chiến đấu, đủ để mua nhiều vật dụng đặc sắc
hiếm có khác.

Sáng nay Tokeru còn xoắn xuýt xem có nên mua phòng thủ đặc tính hay
không. Bây giờ không cần xoắn xuýt nữa, bởi vì hắn không còn chút
tiền trinh nào nữa a.

Tokeru không lựa chọn gói cứu trợ thường bởi vì tỷ lệ có chút
thấp, dựa vào độ vô liêm sỉ của hệ thống, nhiều khả năng hắn sẽ
mất trắng. Vẫn là chọn gói cao cấp an toàn hơn, hiệu quả tốt hơn.

Gói cứu trợ này như thường lệ trang trí rất cầu kỳ, trên thân còn
ghi chữ S.O.S lớn, sáng chói.

Tokeru mở gói này ra, ngay lập tức cảm thấy cổ họng vô cùng thoải
mái. Chỉ trong chớp mắt hắn có thể khẳng định chất giọng của mình
đã trở lên vô cùng êm tai, hơn nữa các kỹ năng thanh nhạc cũng đã
được ghi vào trong đầu. Đương nhiên cũng không chỉ có vậy, khi Tokeru
cất giọng thì mới nhận ra.

Bây giờ, việc cần làm là chọn bài hát.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #132