130 : Goa Lụi Tàn ?


Trong ánh mắt chăm chú của cá thế lực, Kaido không để yên, hắn đã
có hành động.

Tuy nhiên băng bách thú không toàn diện khai chiến với băng Râu trắng.
Kaido đến thẳng tàu Moby Dick, một mình đối đầu với Râu Trắng. Kết
quả không có gì đột biến, Kaido thất bại, bị đánh chìm xuống biển
không có tăm tích.

Đương nhiên tất cả mọi người đều hiểu rằng Kaido không có vấn đề
gì, có lẽ chỉ một hai tuần nữa là lại thấy hắn rong ruổi trên
biển. Sự việc Kaido bị đánh bại không phải hiếm có khó tìm, bây
giờ mọi người đều có nhận thức chung : Kaido thất bại nhưng không
thể chết.

Lúc này trên tàu Moby Dick.

“Bố già, Kaido khó giết như vậy sao ? “.

Marco buồn phiền hỏi Râu Trắng, đến cả bố già còn không thể nào
giết chết Kaido, chẳng lẽ hắn thật sự bất tử ? Hầu như không ai
nguyện ý đối đầu với địch nhân như vậy, ngươi rất mạnh nhưng lại
không thể đánh chết đối thủ, sau đó đối phương thường xuyên nhởn nhơ
trước mặt, quá khó chịu.

“Marco, hắn không hề bất tử. Trên biển cả cũng chẳng có ai bất tử
hết, chỉ có ngươi chưa đủ mạnh để giết hắn mà thôi “.

Râu Trắng cảm khái nói, trận chiến này hắn đã ra tay toàn lực. Tuy
nhiên vẫn thiếu một chút nữa mới có thể giết chết Kaido, chỉ một
chút mà thôi. Râu trắng hiện nay hơn 60 tuổi, thực lực đã trượt đi
một chút. Tuy rằng người khác không rõ ràng lắm nhưng Râu Trắng chắc
chắn điều này.

Bằng chứng đơn giản nhất là trận chiến này, nếu như lùi lại khoảng
5 năm thì Kaido chắc chắn sẽ chết chứ không chỉ bị thương nặng như
bây giờ.

“Dù sao bố già vẫn mạnh nhất, không chết thì sao, lần sau hắn dám
đến thì tiếp tục đánh bại hắn “.

Đội trưởng Thatch cười lớn nói, các thành viên khác cũng nhao nhao
đồng ý, không khí trên tàu tốt hơn rất nhiều. Kaido đã thành bại
tướng dưới tay Râu trắng thì lần sau cũng vậy mà thôi, chết hay không
cũng không sao.

“Đúng rồi bố già, lần này không biết Ngũ Lão Tinh sẽ làm gì ? “.

Râu trắng nhìn trong tay báo chí, ánh mắt dừng lại ở trên mặt Tokeru
rất lâu. Sau đó lão uống một ngụm rượu lớn rồi cười to :

“A ha ha ha, đoán chừng biển cả sẽ không yên bình, mấy lão già đó
có lẽ sẽ phải tranh cãi rất lâu. Có lẽ qua mấy ngày sẽ có biến
động, người cầm đầu sự việc lần này chắc chắn khó sống tốt “.

Vista cũng nhìn sâu vào Tokeru, ánh mắt có chút nóng cháy liếc qua
thanh kiếm bên cạnh, hắn nói :

“Đây là một nhân vật, không biết có thể gặp gỡ sau này không ? “.

“Ha ha, Vista, nam nhân như vậy chắc chắn sẽ trở thành nhân vật lớn,
chờ xem, hắn sẽ xuất hiện trở lại “.

Râu Trắng cởi mở trả lời, lâu lắm rồi lão mới có hứng thú với
một người trẻ tuổi như vậy.

Vương quốc Goa, trong một căn nhà lớn.

Tokeru không hề biết rằng đã có không ít nhân vật lớn để ý đến
mình, hiện nay hắn đang vô cùng phiền não.

Sự việc qua đi mấy ngày, Tokeru và Belo Betty đã qua quãng thời gian
ám ảnh ban đầu, lúc này đã có thể điều chỉnh cảm xúc ổn định.
Bọn họ có thần kinh cứng cỏi, khả năng điều chỉnh cảm xúc cũng
rất tốt. Chính vì vậy, bọn họ có thể làm mờ đi nỗi ám ảnh, để
cho sự việc này trở thành một ký ức buồn, không đến nổi ảnh hưởng
đến sinh hoạt.

Những người khác chậm hơn nhưng cũng đã dần ổn định tinh thần lại,
tiếp tục sống bình thường.

Tuy nhiên đa số dân thường thì không được như vậy, họ gần như không
thể thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực này. Tinh thần kinh hãi, sợ
sệt, đêm không ngủ được.. đều sẽ biến bọn họ trở thành những người
điên.

Tokeru biết rõ, người ám ảnh với cảm xúc không tốt sẽ tạo ra nhiều
hành động vô cùng đáng sợ. Không biết thời gian qua đi, sẽ có bao
nhiêu tội ác nữa sẽ nảy sinh, không thể cứu vãn .

“Belo, chúng ta phải làm gì đó, ta thấy thái độ của những dân
thường với những đứa trẻ còn sống có chút xa lánh, bài xích. Cứ
thế này thì những đứa trẻ đó khó có thể trải qua ngày tháng tốt
đẹp “.

Belo gật đầu, nàng cũng nhận ra thái độ không ổn đó. Có lẽ sự tồn
tại của những đứa trẻ chính là những hồi ức sống, gợi lên sự sợ
hãi, đau thương. Tuy nhiên chúng không có tội và không đáng bị đối xử
như vậy.

“Phải hành động ngay, nếu như cứ để như thế này thì vương quốc Goa
sẽ suy tàn rất nhanh, chính thức biến mất khỏi lịch sử. Tokeru-kun,
ngày mai ta sẽ sử dụng năng lực Trái Ác Quỷ thử xem “.

Tokeru vui mừng gật đầu, Trái Ác Quỷ của Belo tác động đến phương
diện tinh thần vô cùng hiếm có. Trong trường hợp này, có lẽ đây
chính là biện pháp tốt nhất.

Nếu như Belo Betty có thể kéo những người dân này dần dần thoát
khỏi bóng mà tâm lí thì sẽ vô cùng tốt. Lúc này chỉ cần những suy
nghĩ tích cực thì vương quốc Goa sẽ được cứu.

Hắn muốn làm hết sức trợ giúp vương quốc xinh đẹp này, còn về
những lò mổ khác thì hắn cũng không thể làm gì hơn. Sẽ có nhiều
nơi bị bóng ma đè nặng như vương quốc Goa nhưng hắn lực bất tòng tâm,
chỉ có thể trợ giúp trong khả năng mà thôi.

Tokeru nghĩ đến gì đó, đi gặp Carsley. Carsley là ngôi sao ca nhạc,
sức ảnh hưởng của hắn không nhỏ, chỉ hy vọng hắn có thể giúp gì
đó.

Xảy ra sự kiện lớn, buổi biểu diễn của Carsley đương nhiên đã hủy
bỏ, tuy nhiên hắn lại chưa rời khỏi vương quốc Goa.

Tokeru không tốn nhiều công sức đã gặp được Carsley, bắt đầu thuyết
phục hắn trợ giúp mình.

Điều đáng mừng là vị ca sĩ này không có chút bài xích nào, sẵn
sàng giúp đỡ. Thái độ của người này làm Tokeru rất có hảo cảm,
nhân phẩm của người này có thể tín nhiệm. Vương quốc Goa hiện nay
giống như vũng nước đục, để tránh ảnh hưởng không tốt thì Carsley
tốt nhất là chọn rời đi. Tuy nhiên Carsley vẫn ở lại, thậm chí muốn
giúp đỡ, có lẽ đây là mị lực cá nhân của hắn.

Tầm ảnh hưởng của ngôi sao thế giới cộng với Trái Ác Quỷ của Belo,
Tokeru cảm thấy vô cùng tự tin với hành động ngày mai.

Sáng hôm sau, quảng trường thế kỷ lúc này lưu lượng người không ít,
nhiều người cũng dừng chân tại đây.

Carsley đã đến từ sớm, hắn đang ra sức kêu gọi mọi người hãy đứng
dậy xây dựng lại vương quốc.

Lời lẽ rất thống thiết, cảm xúc. Tuy nhiên thái độ của người dân
không hề nóng nảy như khi trước, đại đa số người không có phản ứng
gì cả. Hiển nhiên hiệu quả không tốt đẹp lắm, Carsley cũng có chút
nhụt chí.

Cả buổi sáng, Carsley đã khàn cả giọng thuyết phục tuy nhiên hiệu
quả không lớn. Tokeru lắc đầu chán nản, hắn không thể trách Carsley
bởi vì hắn đã làm hết sức. Có lẽ bóng ma tâm lí rất khó để xua
tan, phải trông đợi vào Belo Betty thôi.

“Belo, trông cậy vào ngươi “.

Tokeru vỗ vai Belo, ủng hộ nàng lên sân khấu. Carsley đã ngán ngẩm
xuống đài, xấu hổ nhìn Tokeru :

“Tokeru-sama, ta bất lực “.

“Không sao, dù gì cũng cảm ơn ngươi “.

Carsley không trở về mà đứng ngay bên cạnh Tokeru, hắn đang trông đợi
vào điều kỳ diệu nào đó. Có lẽ vị ca sĩ này cũng không muốn
chứng kiến những fan hâm mộ của mình suy tàn như vậy, hắn không
thích chuyện này.

“Các bạn, ta biết rõ tội ác bị phanh phui mấy ngày trước gây ra hậu
quả to lớn như thế nào. Tuy nhiên việc chúng ta cần làm hiện nay
không phải là tiếp tục đau lòng mà phải gượng dậy, tự chữa lành
vết thương, đồng thời đưa tay ra bảo vệ những đứa trẻ còn sống. Hãy
đứng lên, hành động, làm việc, xây dựng lại vương quốc to đẹp hơn
đi…”.

So với Carsley thì Belo lời nói hiển nhiên càng có sức thuyết phục
hơn, càng có tác động tốt hơn. Trái Ác Quỷ của nàng cũng tạo ra
tác dụng bổ trợ không nhỏ làm cho những lời nàng nói ra rất có
sức hút.

Tokeru tin tưởng nàng sẽ thành công, Carsley đứng bên cạnh cũng đầy hy
vọng nhìn vào quảng trường.

Thời gian dần dần trôi qua, những hy vọng của Tokeru và Carsley dần
dần tan biến. Belo đã đổi mọi loại thuyết phục cổ động, thậm chí
kích tướng, tuy nhiên hiệu quả vẫn không khả quan. Lúc này nàng cũng
đã lạc cả giọng, ánh mắt lóng lánh, lần thứ hai, Tokeru thấy nàng
khóc.

Những người dân bên dưới giống như những cái xác không hồn, ánh mắt
không có tiêu cự, nhiều người còn lẩm bẩm linh tinh. Thấy cảnh này,
Tokeru trong lòng nguội lạnh rất nhiều, vừa thất vọng vừa bất lực
vừa chán trường. Thậm chí hắn đã hoài nghi, mình công khai tội ác
này chưa chắc đã đúng.

Ít nhất nếu lẳng lặng tiêu diệt lò mổ thì vương quốc Goa cũng không
đến nỗi lụi tàn như vậy.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #130