Các tiệm in ấn hoạt động hết công suất, những tờ báo nóng hổi
được in ra, lập tức được đóng gói vận chuyển đi. Số lượng không
nhiều lắm chim bán báo đã xuất phát, lúc này Hải Quân và chính
phủ thế giới chưa hề biết gì.
Tokeru mở Haki, lập tức ngăn chặn mấy tên gián điệp, đồng thời những
người có hành vi đáng nghi đều bị đánh ngất. Tin tức tại đây hiển
nhiên đã được tạm thời ngăn chặn, ít nhất Hải Quân và chính phủ sẽ
chỉ biết thông tin khi đọc báo.
Tin tức đã thẩm thấu đến núi Corvo và thôn Foosha, nối ám ảnh quá
lớn gần như không thể ngăn cản nổi. Cả vương quốc Goa gần như suy tàn
chỉ trong một buổi sáng.
Trong núi Corvo, Ace và Sabo đang ngơ ngẩn nhìn tờ báo trong tay. Dù
còn nhỏ nhưng chúng cũng hiểu được tội ác này kinh khủng đến thế
nào. Dường như trong gen của con người đã khắc sâu những tội ác cấm
kỵ đó, kể cả người xấu cũng ít ai phạm vào.
Hiển nhiên Thiên Long Nhân đã vượt qua giới hạn con người rồi. Trong
thâm tâm Ace và Sabo lúc này đều đã coi việc tiêu diệt Thiên Long Nhân
là lẽ hiển nhiên, là việc phải làm khi trưởng thành.
Sabo rất may mắn, dù cha mẹ của hắn rất tham lam, sĩ diện, vô tâm…
nhưng cũng không dính dáng gì đến sự việc lần này. Tokeru cũng không
có vơ đũa cả nắm, hắn chỉ giết những kẻ liên quan mà thôi.
Cha mẹ Sabo vẫn còn giữ được chút lương tri, do đó cũng không bị
Tokeru tiêu diệt.
“Ace, so với ra biển, ta càng muốn tiêu diệt Thiên Long Nhân hơn “.
“Ừm, ta hiểu. Nếu như ngươi muốn làm vậy, ta sẽ giúp ngươi. Khi đó
được một vua hải tặc giúp đỡ, ngươi sẽ thành công “.
Ace gật gù, đồng thời cũng muốn tiêu diệt Thiên Long Nhân cùng với
Sabo. Hai nhân vật chính đã nuôi dưỡng quyết tâm ngay từ nhỏ, không
biết mọi chuyện sau này sẽ đi đến đâu ?
Vài giờ sau, Logue Town.
Những con chim bán bão đã hạ cánh xuống đây, mỗi con mang theo hơn 20
tờ báo, chính thức được người dân Logue Town mua.
Yuba như thường lệ mua một tờ báo, vừa ăn sáng vừa đọc.
“Tokeru-sama. là ngài ấy “.
Lơ đãng quét qua tâm hình lớn, Yuba hưng phấn hét to. Tokeru là ân nhân
lớn nhất đời hắn, bây giờ có được thông tin, hiển nhiên làm hắn vui
sướng không thôi.
Tuy nhiên khi đọc thông tin, đồng thời lật xem các tấm hình sau đó.
Yuba không còn chút vui sướng nào nữa, thay vào đó là sợ hãi, phẫn
nộ. Thâm chí hắn không nhìn được đấm liên tục vào tường, cánh tay
chảy đầy máu cũng không quan tâm.
“Đám khốn kiếp này “.
Hành vi của Yuba không phải đơn lẻ, hầu như những người mua được báo
từ chim bán báo đều có hành động tương tự, rất nhanh thôi, thông tin
đã lan khắp Logue Town.
Hầu hết những hoạt động buôn bán đều đình chỉ, những nhóm người
tập trung lại với nhau, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng quát tháo
oán giận. Những người lính Hải Quân không hiểu sao rơi vào quần ẩu,
không ít bị đánh cho xây xẩm mặt mày.
Một binh lính Hải Quân cầm theo tờ báo nhàu nát chạy thẳng vào văn
phòng đại tá, vừa chạy vừa lau mồ hôi, ánh mắt sợ hãi. Thông tin
đã lan đến trụ sở Hải Quân, lúc này hoạt động của Hải Quân tại
Logue Town này đã đình trệ.
“Có chuyện gì mà hốt hoảng như thế ? “.
Cromwell bất mãn quát, thái độ của người dưới làm hắn rất không
hài lòng. Nếu như đại tá sắp đến mà thấy thái độ làm việc như
thế này, hiển nhiên sẽ đánh giá năng lực của hắn. Trước khi về bản
bộ, Cromwell cũng muốn để lại chút ấn tượng tốt đẹp.
“Đại tá, xảy ra chuyện lớn “.
“Mọi chuyện đều phải bình tĩnh đối mặt, đây là điều phải luôn ghi
nhớ “.
“Trụ sở Hải Quân đã ngừng hoạt động, dân chúng cũng đang bàn luận
xôn xao, thưa đại tá “.
Cromwell giật nảy cả mình, nhanh chóng hỏi thăm thông tin, đồng thời
tiếp nhận tờ báo cũ, mở ra xem xét. Chỉ lướt qua một chút, Cromwell
ánh mắt co rút lại, một luồng hơi lạnh chạy toàn thân. Hắn biết,
sắp có động đất.
Bản bộ Hải Quân G1, văn phòng nguyên soái.
Sengoku ánh mắt vô thần nhìn ra ngoài, den den Mushi vẫn đang nói liên
hồi :
“Nguyên soái, phải làm sao ? “.
“Nguyên soái, có cần phong tỏa thông tin khẩn cấp không ? “.
“Nguyên soái … “.
Cromwell biết được sự nghiên trọng của chuyện này, hắn không dám
chậm trễ, một cuộc gọi thẳng cho nguyên soái Hải Quân đã được diễn
ra.
Lúc này Sengoku đã không có tâm tình nghe tiếp nữa, hắn cần im lặng
một hồi. Chuyện lần này đã dao động đến niềm tin vào chính nghĩa
của Sengoku, đã rất lâu rồi, Sengoku mới chảy nước mắt.
Sengoku đã bỏ qua chuyện phong tỏa thông tin, rất nhanh thôi thì thế
giới sẽ nhận được nguồi tin này.
Văn phòng của Ngũ Lão Tinh hành động cực nhanh, các tổ chức Cipher
Pol được ra lệnh toàn bộ xuất động.
Nhiệm vụ lần này là toàn lực ngăn cản thông tin lưu truyền ra, cố
gắng ngăn chặn những con chim bán báo. Những người có tốc độ nhanh
nhất đã được cử đi làm chuyện này.
Trên người những con chim bán báo đều có gắn công cụ để định vị,
nếu toàn lực xuất động thì sẽ mất khoảng 2 ngày để bắt lại tất
cả. Đồng thời đã có quân hạm được lệnh đến vương quốc Goa, tuy nhiên
cũng phải mất mấy ngày mới đến nơi.
Hiển nhiên ngũ lão tinh cho rằng việc thiết yếu bây giờ là chặn
thông tin lại, vương quốc Goa chỉ có thể xếp thứ hai.
“Chết tiệt, Sengoku không nghe máy “.
“Gọi cho Kong đi, hành động phải nhanh “.
“Có thể hạn chế được không ? “.
“Nếu Hải Quân có thể phối hợp ngay thì bắt vài trăm con chim bán
báo không thành vấn đề “.
“Ta rất bất an, chỉ sợ chúng ta đã quá chậm rồi “.
Vị Ngũ Lão tinh râu dài mở mắt nói, hắn cảm giác vô cùng tồi tệ,
chuyện này thậm chí còn hơn cả khi mà Roger tìm ra Raftel và trở
thành Vua hải tặc. Lúc này mấy vị khác cũng đã bồn chồn, hy vọng
mọi chuyện không quá tồi tệ.
Hải Quân hành động chậm mất nửa giờ, người ra lệnh là Kong. Lúc
này những con chim bán báo gần như đã trải rộng toàn biển Đông,
nhiều hòn đảo và thuyền đều đã đọc được tin tức này.
Không chỉ có chim bán báo, những con quạ với kích thước lớn cũng
đã bay đến Calm Belt, đang nhanh chóng bay sang các vùng biển khác và
cả … Đại Hải Trình.
So với chim bán báo, những con quạ này bay nhanh hơn, mang được nhiều
báo hơn. Đây chính là sản phẩm đắc ý của Karasu, quạ – bán báo.
Đương nhiên hiện nay là cung cấp báo miễn phí mới đúng.
Biển Đông lúc này đã chết lặng, 80 phần trăm người dân đã biết
chuyện. Với chứng cứ, ảnh chụp xác thực như thế này, gần như không
ai thắc mắc gì về độ tin cậy của thông tin.
Chính vì tin cậy, người dân mới cảm thấy sợ hãi. Cho dù tội ác
không xảy ra đối với mình nhưng cũng đã đủ gây ra nỗi ám ảnh lớn.
Lực lượng Hải Quân nhiều nơi cũng tê liệt, đa số lính Hải Quân đều
xuất thân từ dân thường, nhập ngũ với hy vọng bảo vệ quê hương. Tuy
nhiên đến hôm nay, những người lính phát hiện ra, mình đang bảo vệ
cho đám phản nhân loại. Niềm tin vào chính nghĩa đa lung lay vô cùng
nghiêm trọng.
Sinh vật sống đều có bản năng bồi dưỡng thế hệ sau. Đó là lí do
mà chó mẹ có thể cho đàn lợn con bú, lợn mẹ có thể nuôi hổ con…
đây là bản năng sinh ra đã có.
Thiên Long Nhân đi ngược lại bản năng của tự nhiên, làm cho đa số
người không thể chấp nhận. Tuy không nói ra nhưng mầm mống chống lại
những kẻ thống trị độc ác đã nảy mầm, kể cả trong dân thường và
trong binh sĩ Hải Quân.
Nhiều trụ sở Hải Quân nhận được báo chí, những cuộc gọi liên tục
được đưa về chi bộ, đưa về tổng bộ. Những cuộc gọi về tổng bộ
không chỉ gọi cho Sengoku mà còn gọi đến cho cả các vị đô đốc, các
vị phó đô đốc… dù sao thì mấy vị thực lực mạnh cũng có nhất định
nguồn thông tin.
Không có bất ngờ gì xảy ra, nhiều người đã biết được thông tin.
Học viện Hải Quân, khu tập trung học viên lúc này đã vỡ tổ.
Zephyr không có ở đây, những vị sĩ quan giảng dạy cũng câm lặng.
Chính họ còn dao động thì làm sao có thể thuyết phục người khác.
Gion đứng đầu đám học viên, răng cắn chặt. Đằng sau nàng là các học
viên giỏi nhất của học viện, tất cả đều hoảng hốt.
“Chị Gion, chúng ta phục vụ cho Hải Quân… là đúng sao ? “.
Một cô gái tóc hồng xinh đẹp đứng đằng sau, mất mát hỏi Gion. Đây
là Hina, mới được đưa đến học viện, là học viên ưu tú và thân thiết
với Gion.
“Hina, chúng ta sẽ nói chuyện này sau “.
Gion không có trả lời ngay, từ khi nàng trở về từ Logue Town thì
nàng đã có câu trả lời rồi. Sự việc lần này chỉ làm nàng chắc
chắn hơn thôi, nếu đã quyết định thì nàng không ngại công khai chút
bí mật cho đám học viên thân thiết. Lựa chọn thế nào thì phải xem
họ mà thôi.