Tokeru cũng không có nói gì, lặng lẽ đứng cách Higuma không xa. Sức
chiến đấu của Belo không cao, tuy nhiên cũng hơn Shokan và Notis. Ở
biển Đông này nàng rất ít gặp được đối thủ, bảo vệ mình vẫn
được.
So với Shokan và Notis, Belo cũng có kinh nghiệm hơn, đi theo cùng cũng
không có gì gánh nặng.
“Tokeru-kun, ngươi quen biết hắn ? ta thấy tên này không giống người ở
đây “.
Belo Betty nhỏ giọng nói. Cho đến bây giờ, nàng không thấy tên Higum
này có chút nào đặc biệt.
“Coi như biết, hắn là sơn tặc “.
Tokeru thuận miệng trả lời, hắn cũng không thật sự đi theo mà thỉnh
thoảng dùng Haki giám sát mà thôi. Nếu đã bị Haki của Tokeru khóa
chặt thì rất khó thoát, người yếu như Higuma thì không thể trốn.
“Hắn rất mạnh sao ? “.
“Không, rất yếu “.
Belo chán nản xoa trán, theo nàng thấy thì Tokeru đang rảnh đến nhức
cả trứng. Sự thật cũng là như vậy, Tokeru đang giết thời gian.
Lúc này Higuma cùng với vài tên khác đang đứng trong một ngõ tối,
vài tên tiểu đệ đều mang theo một cái bao. Có 5 cái, bên trong đều
có giãy dụa, biên độ cũng không lớn.
Tokeru và Belo liếc nhau, hai người đều có thể đoán được bên trong
chứa gì. Là người, hơn nữa còn là trẻ con, rất nhỏ tuổi. Theo Belo
đoán, có lẽ mấy đứa trẻ này chỉ khoảng 2-3 tuổi, lớn hơn Luffy một
ít.
Mấy đứa trẻ này lọt vào tay của sơn tặc, không cần đoán cũng biết
sẽ không có kết quả tốt đẹp gì. Tokeru và Belo đều đã giận dữ,
Belo thậm chí đã muốn vọt lên. Tuy nhiên Tokeru lại giữ chặt, nói
thầm :
“Đợi xem chúng làm gì tiếp “.
Theo haki của Tokeru truyền lại, đám nhóc này tính mạng không lo. Đợi
thêm chút nữa xem có chuyển biến gì không, lúc đó cứu cũng được.
Lúc này đã có một kẻ áo đen bước đến, lặng lẽ ra hiệu cho Higuma
bước vào một căn phòng. Tokeru nhìn kỹ tên này một chút, hắn có
thể xác định tên áo đen này khá mạnh, ít nhất là Belo Betty hiện
nay không thể thắng được hắn. Có lẽ kẻ này có thực lực của một
thiếu tướng, ở Biển Đông cũng có thể đi ngang.
Vấn đề ở đây là một kẻ mạnh như vậy đến đây làm gì ? tại sao lại
liên hệ với tên sơn tặc quèn như Higuma, âm ưu gì ?
Vừa suy nghĩ, Tokeru cũng nắm chặt tay Belo, nhảy thẳng lên nóc nhà,
không phát ra một tiếng động gì.
Ở địa điểm này, Tokeru có thể chắc chắn mình sẽ nghe thấy cuộc
nói chuyện, Haki của hắn cho phép điều đó.
“Higuma, việc làm thế nào rồi “.
“Karius-sama, thời gian quá gấp, chúng ta chỉ tìm được ba đứa hàng
tốt. Còn có hai đứa khoảng ba tuổi “.
“Ba tuổi ? ngươi đang nói đùa sao ? “.
“Chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi, năm nay có ít trẻ con được sinh
ra, không thể tìm nhiều hơn “.
Trong phòng trầm tĩnh một lúc, vị áo đen kia mới mở miệng :
“Được rồi, hai đứa trên 3 tuổi kia có thể sẽ không được chấp nhận.
Hợp tác lần này không tốt, các ngươi sẽ chỉ nhận được 7 phần thù
lao “.
“Cái gì, sao có thể”.
“Ngươi có ý kiến sao ? “.
Higuma kìm chế cơn giận dữ của mình, cắn răng chấp nhận. Hắn cũng
không dám đối đầu hay cãi lại người trước mặt này, đơn giản vì hắn
quá mạnh.
Chỉ thấy tên áo đen ném ra một cái túi, bên trong chứa không ít súng
ống. Có súng kíp, súng ngắn, thậm chí có cả đạn bên trong. Đây
chính là loại súng mà binh sĩ Hải Quân hay dùng, uy lực cũng không
nhỏ.
Loại súng này ở vương quốc Goa rất khó mua nhưng hôm nay Higuma lại
chiến được hơn 10 khẩu. Tokeru có thể khẳng định, thời đại của băng
hải tặc Higuma sắp đến. Vũ khí nóng quả thật có quá nhiều ưu thế,
với người bình thường thì tác dụng không cần nói cũng biết. Ít
nhất băng sơn tặc Lewan sẽ không thể chống đỡ được nếu chỉ sử dụng
đao kiếm bình thường.
Đương nhiên hành vi này của Higuma đã chọc giận Tokeru, chưa chắc băng
sơn tặc của hắn sẽ tồn tại đến ngày mai.
Lúc này trong phòng chỉ có một người áo đen, hắn đang cười lạnh
nhìn Higuma đi xa. Nhiệm vụ của hắn sắp kết thúc, lúc rời đi có
thể hắn sẽ thủ tiêu băng sơn tặc này. Tất nhiên vẫn phải xem tâm
trạng của hắn lúc đó đã.
“Mau đến chuyển ‘ hàng ‘, nhanh lên “.
Mấy người áo đen khác được gọi vào, nhanh chóng đưa các túi đựng
trẻ em lên vai, mang đi. Lúc này Tokeru ánh mắt đã như nhìn người
chết, chắc chắn tất cả những người hôm nay tham dự vào sẽ phải
chết. Hắn nỗ lực bình phục tâm tình, đi theo mấy tên áo đen, đảm
báo không có cá lọt lưới.
“Bọn chúng nói gì ?”.
Belo nhỏ giọng hỏi Tokeru. Haki quan sát của nàng mới thức tỉnh,
nàng không nghe được âm thanh bên trong, đành quay sang hỏi Tokeru.
“Buôn bán trẻ em “.
Belo giật nảy mình, dù đã có sự chuẩn bị tâm lí trước nhưng khi
nghe đến đây nàng cũng thấy sợ hãi và phẫn nộ. Hơn ai hết, nàng
biết nơi đây là quê hương của ai, nếu cha con Garp biết được thì không
biết sẽ có bao nhiêu người phải chết.
Hơn nữa tội ác này không phải là đơn giản, một loại tội ác bị phỉ
nhổ cũng như căm hận nhất. Belo cảm thấy mình đã sắp không giữ được
bình tĩnh. So với buôn bán nô lệ thì buôn bán trẻ em hiển nhiên gây
bất bình hơn nhiều, dù sao thì trẻ em chính là tương lai, là tốt
đẹp…
“Chúng ta nên làm gì ? “.
Belo hít sâu một hơi, quay sang hỏi Tokeru. Không biết vì cái gì, nàng
thấy tin tưởng Tokeru hơn, có thể vì mị lực cá nhân, có thể vì sức
mạnh …
“Higuma thì sẽ xử lí sau, chúng ta sẽ theo dõi mấy tên áo đen kia
trước, đảm bảo nhổ tận gốc “.
“Được, ta nghe ngươi “.
Tên áo đen Karius đi đầu, hắn cũng có haki quan sát, tuy nhiên đẳng
cấp kém xa Tokeru. Do đó hai người Tokeru đứng cách đó hơn 500 mét
nhưng hắn cũng không mảy may phát hiện. Theo hắn cảm thấy, lần này
lại có thể trót lọt nhưng các lần trước.
Tokeru vẫn đang duy trì một khoảng cách an toàn, việc dùng haki có
thể giúp hắn dễ dàng theo dấu của Karius, thậm chí không cần trược
tiếp nhìn thấy cũng có thể.
Nếu không phải che dấu cho cả Belo Betty thì Tokeru thậm chí có thể
đi cách Karius mười mấy mét cũng không bị phát hiện.
Lúc này bọn áo đen đã bước vào trong khu vực phòng ở dành cho quý
tộc, cũng không có bị cản trở gì cả. Tokeru không nhịn được rùng
mình, một ý nghĩ đáng sợ nảy ra trong đầu của hắn. Nếu như quý
tộc đứng sau chuyện này thì quy mô của đường dây này sẽ không nhỏ,
thậm chí đây không phải lần giao dịch đầu tiên.
Vương quốc Goa trên biển Đông rất có địa vị, nếu như được quý tộc ở
đây chống lưng thì những đứa trẻ có thể đến từ nhiều nơi trên biển,
số lượng rất khổng lồ.
Tuy nhiên điểm không hợp lí là quý tộc cũng không thể xa xỉ đến mức
mời cao thủ cỡ này làm việc. Tokeru cũng chỉ có thể tiếp tục theo
dõi thêm, tuy nhiên hắn đã có nhất định phán đoán.
Belo Betty cũng đã đoán được gì đó, khuôn mặt càng thêm tái nhợt và
phẫn nộ.
Theo bước chân của đám áo đen vào sâu hơn, sắc mặt của nàng và
Tokeru càng chìm xuống. Càng vào sâu thì địa vị quý tộc càng cao,
quy mô của sự việc càng lớn hơn.
Nơi này mấy người Tokeru đã đến, tuy nhiên lần này là theo dõi, do
đó Tokeru cũng đồng thời tránh né cả binh lính đi tuần để đảm bảo
bí mật.
Tuy nhiên điều làm Tokeru khó chịu là binh lính thậm chí còn không
ngăn cản bọn người Karius, hiển nhiên đã quen thuộc.
“Belo, trèo lên lưng ta “.
Tokeru thình lình nói một câu làm Belo Betty đỏ cả mặt. Nàng xoắn
xuýt nửa ngày không nhúc ních, tim đạp nhanh như hươu chạy.
Tokeru không thấy Belo có phản ứng, quay sang nhìn, lập tức dở khóc
dở cười. Hắn thề là trong trường hợp này hắn không có ý gì khác,
đơn giản là muốn dùng Trái Ác Quỷ để chiếm giữ điểm cao mà thôi.
Tuy nhiên thái độ của cô nàng này lại làm Tokeru buồn bực. Hắn là
người như vậy sao ?
Thấy mấy người của Karius đã đi xa, Tokeru cũng không thèm nói đạo
lí, đưa Belo lên vai mình rồi biến thân.
Chỉ vài ba cái đệp cánh, Tokeru đã nhanh chóng bay thẳng lên, chiếm
giữ không trung, theo dõi đám người kia từ xa.
Belo Betty thì luống cuống ôm lấy cổ Tokeru, chân cũng quẩn quanh eo
của hắn. Lúc này nàng cũng hiểu rõ Tokeru muốn làm gì nhưng vẫn
không nhịn được đỏ mặt, đặc biệt tư thế này quả thật quá xấu hổ
rồi.
Dù biết thời điểm hiện tại không hợp nhưng nàng cũng không nhị được
suy nghĩ linh tinh, càng nghĩ càng đỏ mặt.
Lúc này Tokeru không có quan tâm đến thái độ của Belo, hắn đang kinh
hãi quét mắt qua một ngôi nhà. Haki của hắn không bắt được thân ảnh
của Karius nữa, cả đám người áo đen đều biến mất.