119 : Goa News.


Khu vực ngoại ô thành phố, trong một căn phòng nhỏ, Belo Betty đang
gặp mặt ba người lạ mặt. Trong đó có hai người đàn ông và một phụ
nữ, độ tuổi đều trên 40, đều đeo kính, dáng người dong dỏng cao, có
vẻ trí thức.

Nếu để ý kỹ, người cầm đầu trong số 3 người là vị nữ nhân kia.
Lúc này trên mặt người phụ nữ trung niên có vẻ mệt mỏi, tiều tụy.

“Anna Russo, có chuyện gì sao ? “.

Belo Betty nhíu mày nhìn vị phụ nữ trước mắt, từ khi gặp mặt đến
giờ, sắc mặt của Russo rất kém cỏi. Tuy rằng không ảnh hưởng đến
nói chuyện hợp tác nhưng để chắc chắn, nàng muốn biết một ít.

“Belo-sama, cháu trai của Russo đã mất tích cách đây 2 ngày “.

Vị đại thúc bên cạnh nói nhỏ, chuyện này quả thật không may mắn.
Balo cũng giật mình hỏi :

“Nó bao nhiêu tuổi, có phải đi lạc không ? Đã tìm kỹ chưa ? “.

“Khoảng 3 tuổi, không thể đi lạc. Có thể nó bị bắt mất, hai hôm nay
chúng tôi đã đi tìm nhưng không thấy. Thậm chí đã đăng tin lên báo
nhưng không có tin tức gì “.

Russo miễn cưỡng trả lời, nàng không có con nên rất thích chơi đùa
với cháu trai, tình cảm rất sâu đậm.

“Chúng ta đã nhắc không ít lần là nên chuyển nhà nhưng em trai của
Russo cứ lần nữa mãi. Khu vực ngoại ô thành phố rất hỗn loạn, rất
hay có vụ mất tích trẻ em. Không ngờ lần này lại rơi vào bản thân…
“.

Hai vị khác cũng thở ngắn than dài nói. Mấy người đều làm báo
chí, thông tin cập nhật liên tục nên cũng thống kê được số vụ mất
tích trẻ em ở khu vực ngoại ô và vùng cực xám rất nhiều.

Nhưng không ai ngờ là chuyện lại xảy ra với bản thân mình, hối hận
không kịp a.

“Hay là chúng ta để hôm khác bàn bạc đi ?”.

Belo khó xử nói, bàn chuyện công việc trong tình huống như thế này
không hợp lắm, nàng cũng ngại mở miệng.

“Không sao, dù sao cũng đã đến đây rồi, bàn việc thôi “.

Russo điều chỉnh cảm xúc rồi nói. Là ký giả, là phóng viên, là
biên tập nhiều năm nên tố chất tâm lý của nàng không yếu. Ít nhất
hiện tại nàng có thể sử dụng công việc để che dấu đi cảm xúc ngột
ngạt. Nếu cứ giữ cảm xúc tồi tệ thì sẽ không thể làm tốt việc
gì.

“Được rồi, chúng ta sẽ bàn bạc về hướng đi của Goa News trong thời
gian tới. Các vị chủ biên tập có sáng kiến gì không ? “.

Belo mở lời trước, nàng cũng không giỏi lắm trong chuyện này, chủ
yếu nàng đến đây để cung cấp vốn, đề bạt nhân sự quản lí mà thôi.
Về phần kỹ thuật vận hành tốt nhất để cho người chuyên nghiệp ý
kiến.

“Đầu tiên chúng ta nhìn lại quy mô của Goa News : năm vừa qua chúng tôi
đã bán được hơn 10 triệu bản báo, mỗi ngày bán được khoảng 30 000
bản. Doanh số đứng thứ hai tại biển Đông, xếp sau Marine News “.

“Nhiều như vậy ? “.

Belo Betty bất ngờ nói. Nàng không nghĩ là báo chí có lượng tiêu
thụ lớn như vậy, chỉ sau mỗi báo của Hải Quân mà thôi. Nàng càng
nghi hoặc hơn là Dragon đã làm thế nào để chủ một tờ báo lớn như
vậy đi theo mình ?

“Nếu như có nhiều vốn, chúng tôi có thể tăng doanh số thêm 20 phần
trăm nữa “.

Người đàn ông trung niên nói, giọng nói có chút tự hào. Tuy rằng
vẫn không so được với báo chí chính thống của Hải Quân nhưng vậy
cũng là cao cấp rồi.

“Vấn đề vốn sẽ bàn sau, hiện nay chúng ta muốn đả kích chính phủ
như thế nào ? Nếu như viết những nội dung như vậy, Hải Quân sẽ không
cho chúng ta sử dụng chim bán báo nữa. Sử dụng thuyền để vận
chuyển báo không khả thi “.

Russo nói thẳng vào điểm chính, mọi người cũng đã yên tĩnh lại.
Đối đầu với một thế lực như chính phủ thế giới, dù cho mấy người
có quyết tâm nhưng cũng không dám ăn nói tùy tiện.

Đây thật sự là vấn đề lớn, không thể qua quýt. Vì sao Goa News lại
có lượng tiêu thụ cao như thế ? bởi vì được Hải Quân cho phép sử
dụng chim bán báo. Điều này đảm bảo những bài báo sẽ được chuyển
đến các nơi trên biển một cách nhanh chóng, thuận tiện.

Một con chim bán báo bay hết tốc lực có thể lướt khắp biển đông
trong vòng một ngày, nhanh hơn tàu thuyền vô số lần. Chính vì thế
nó mới đảm bảo được thông tin nóng hổi cập nhật và nhiều người
đón đọc, kể cả hải tặc.

Chim bán báo được Hải Quân kiểm soát rất nghiêm, thông tin cũng phải
có thẩm định. Mấy loại thông tin nói xấu hay phỉ báng sẽ bị bỏ
ngay lập tức, tờ báo đó có thể sẽ bị cấm vĩnh viễn luôn.

Goa News nếu như ủng hộ cách mạng thì sẽ bị Hải Quân cấm đoán, lúc
đó thì số lượng người đọc sẽ không còn được một phần. Truyền thông
mà không có người đọc thì có tác dụng gì ?

“Trước tiên chúng ta chưa nên sử dụng lời lẽ gay gắt, chỉ động chạm
một chút, định hướng người đọc. Loại chuyện này phải khống chế
bút lực tốt, không qua giới hạn của Hải Quân “.

Belo mở miệng nói, đây là những điều mà Dragon nói với nàng trước
đó. Mấy người khác cũng gật đầu chấp nhận, trước mắt vẫn phải
khống chế một chút.

“Trước mắt cứ như vậy, nhưng về sau thì sao ? Báo chí không thể mãi
dựa vào Hải Quân để truyền phát được, chúng ta phải có con đường
riêng biệt “.

Russo nói đúng trọng tâm, giai đoạn sau sẽ đối đầu trực diện, lúc
đó bút lực phải thay đổi, không thể cầm giữ giới hạn mãi được.

“Chúng ta về sau cũng sẽ có chim bán báo “.

Belo cười cợt, Dragon đã nghĩ đến điều này và đang cho người thực
hiện. Người đó quả thật là chuyên gia thuần dưỡng chim, thậm chí bây
giờ đã không chế được cả vạn con rồi. Chỉ đợi Dragon chính thức
tuyên chiến, lúc đó sẽ có một cuộc cạnh tranh khốc liệt a.

“Nói đến chuyện cấp vốn đi “.

Belo Betty đã ra về, căn phòng chỉ còn lại ba người đang trầm ngâm.

“Russo, chúng ta có phải hơi điên rồ không ? “.

Vị đại thúc trung niên cười khổ, đối đầu với chính phủ quả thật
làm người ta vừa sợ vừa kích thích.

“Không phải hơi điên mà là quá điên rồ “.

Russo thẳng thừng trả lời, tuy nhiên ánh mắt lại rất kiên định. Trầm
lặng một chút, nàng nói tiếp :

“20 năm trước, khi chúng ta lập ra tờ báo này, chúng ta muốn gì hai
người còn nhớ không ?”.

“Chúng ta chỉ đơn giản là muốn kiếm chút tiền, sau đó không biết vì
sao lại yêu cái nghề này, không dứt ra nổi “.

Hai người bạn cười hiền lành, nhớ đến những ngày tháng tuổi trẻ
đã từng cố gắng. Đầu tiên là vì tiền, sau đó mới đam mê và giờ là
tôn thờ.

“Chúng ta muốn giới thiệu vẻ đẹp của vương quốc Goa ra ngoài, sau đó
lại phát hiện ra những mặt xấu xí của nó. Làm báo chí, sự thật
phải tôn trọng lên hàng đầu. trong 20 năm làm nghề, ta đã không ít
lần vi phạm điều này “.

Russo hồi ức lại, khuôn mặt âm u.

“Đừng tự trách, chúng ta không có cách nào “.

“Chúng ta cắn răng che dấu sự xấu xí của quý tộc, của hoàng tộc
và cả Thiên Long Nhân nữa, nếu không phải sự việc xảy ra cách đây
một năm thì chúng ta cũng không đi con đường này “.

“Là chúng ép chúng ta”.

Russo nhớ lại một năm trước, khi một vị Thiên Long Nhân thản nhiên nổ
súng bắn chồng nàng, cũng là một trong bốn người tạo ra tờ báo
này. Sau đó hắn tra tấn chồng nàng đến thoi thóp, bỏ ngoài tai mọi
lời cầu xin của mấy người trong tòa soạn.

Lí do cũng nực cười, vị quý tộc này không thích ánh đèn chụp ảnh.
Chồng nàng không hay biết, cũng chỉ cố chụp một tấm ảnh để đăng
báo mà thôi. Sau đó thì mọi người đã biết rồi, nếu như không phải
Dragon phó đô đốc ngăn cản thì có lẽ giờ chồng nàng đã chết rồi.

Lúc đó chồng của nàng bị liệt cả hai chân, trong cơn tuyệt vọng, căm
giận, khó chịu, thất vọng của mấy người, Dragon đến một lần nữa.
Chỉ cần một câu nói đã làm thay đổi suy nghĩ của mấy người :

“Các ngươi làm báo chí, nhiệm vụ của báo chí là tuân thủ sự thật,
làm cho xã hội tốt đẹp hơn, các ngươi đã làm sai rồi “.

Cũng chính câu nói đó mà có ngày hôm nay, ngày mà Goa News sắp làm
đúng lí tưởng của mình. Đương nhiên cái giá phải trả sẽ không ít,
thậm chí mất cả mạng sống. Khi quyết định đi theo Dragon thì mấy
người đã có chuẩn bị tâm lí rồi.

Belo Betty lúc này đã trở về, gặp được những người có cùng lí
tưởng thật sự rất thoải mái, nàng thích điều này.

Trên cơ bản thì nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, tuy nhiên muốn
thực hiện lí tưởng đó thì phải cố gắng nhiều hơn. Trước tiên là
phải có nhiều người tài giỏi, mà Tokeru chính là người như vậy.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #119