113 : Gặp Mặt.


Lần này Bello Betty đến thôn Foosha với mục đích thăm Luffy, đồng thời
cũng chuẩn bị nắm bắt truyền thông trong vương quốc Goa.

Với sự cố gắng của Dragon, tổ chức đã mua chuộc được không ít
truyền thông, các chủ tờ báo lớn. Trong đó vương quốc Goa đã có ba
chủ tờ báo thần phục, lần này nàng sẽ chính thức quản lí đồng
thời khống chế truyền thông.

Belo Betty đang nghi hoặc nhìn con tàu trước mặt, theo hiểu biết của
nàng thì không có thuyền hải tặc nào dạng như thế này. Hơn nữa
loại thuyền này cũng tương đối đặc biệt, nó đủ sức để chạy trong
Đại Hải Trình.

Woop Slap đã chạy đến trước mặt của Belo, mặt mũi khó chịu hỏi :

“Cô lại đến đây làm gì ? “.

Belo Betty cũng thu hồi sự chú ý với con tàu, xấu hổ cười :

“Thôn trưởng, đã lâu không gặp “.

“Ta hy vọng là sẽ không bao giờ gặp “.

“Thôn trưởng, ngài cũng nên rộng rãi một chút, dù gì cũng là người
cầm đầu của thôn Foosha. Nói gì đi nữa thì ta cũng là khách … “.

“Cô cũng biết ta là người đứng đầu ? Còn nữa, cô có tự coi mình là
khách sao ? “.

Woop Slap không chút nào nể mặt đả kích. Tuy nhiên vẫn không có đuổi
Belo đi, vừa lẩm bẩm vừa quay đầu về thôn.

Belo đi đằng sau, le lưỡi xấu hổ. Hiển nhiên giữa hai người này đã
xảy ra gì đó không hay.

Sau khi Woop Slap đi xa, Belo Betty hứng thú bừng bừng chạy đi nhìn
Luffy. Cũng đã nửa năm nàng không trông thấy Luffy, thật sự rất nhớ.

“Luffy, dì đến thăm “.

Mấy người Tokeru lúc này đã tỉnh, đang chuẩn bị săn bắt ít động
vật để làm thức ăn. Ngay lập tức Ace và Sabo xung phong dẫn đường,
trừ Tokeru thì mấy người đều đều đã đi hết.

Carmen cũng muốn vào rừng tìm chút gia vị, rau xanh, đồng thời chỉ
cho mấy người khác cách sơ chế con mồi.

Tokeru trở nên buồn bực ngán ngẩm, hắn cũng không đi theo vào rừng,
dù sao với thực lực của hắn thì đi săn thú quá vô vị.

Tổng cộng 5 người đi, có cả Shokan và Notis nên Tokeru cũng yên tâm.
Kể cả có gặp phải những quái thú cỡ con lợn rừng hôm qua thì cũng
có thể giết, đương nhiên hơi chật vật một chút.

“Đến chỗ của Makino một chút “.

Tokeru nhớ đến tình yêu hộp quà, cười hắc hắc dâm đãng, nhanh chóng
đến quán Bar.

Lúc này, cách đảo Dawn không xa.

Một con thuyền lớn trang trí diêm dúa đang đón gió chạy như bay.

Đây cũng không phải thuyền hải tặc, cũng chẳng phải quân hạm, lại
càng không giống như thương thuyền. Nó có điểm giống như một chiến du
thuyền cỡ lớn, bên trên có không ít người.

Một người đàn ông cao ráo đẹp trai đứng trên thuyền, hai tay đút túi,
đeo kính mắt trái tim. Xung quanh đứng nhiều bảo tiêu, đều đeo kính
và có súng.

“Hoa tiêu, sắp đến chưa ? “.

“Rất nhanh thôi quản lí, đêm nay chúng ta có thể cập bờ “.

“Quản lí, chúng ta sẽ ở đây bao nhiêu lâu ? “.

“Tính cả thời gian chuẩn bị nữa cũng mất 5 ngày “.

“Lâu như vậy ? đảo này thì có bao nhiêu người chứ ? “.

Gã đàn ông đẹp trai khó chịu hỏi, giọng nói rất bất mãn.

“Dù không có nhiều người nhưng vẫn phải làm đủ, vương quốc này có
ý nghĩa lớn. Chúng ta phải thâu tóm được nhiều người trước khi
Cindry đến đây “.

Quản lí khó xử nói, đây là sách lược đúng nhất bây giờ. Nhưng nghe
đến cái tên kia, gã đẹp trai xầm mặt lại, cắn răng :

“Lại là Cindry, tại sao chúng ta phải chạy khắp bốn biển. Nàng có
gì hơn người chứ, sớm muộn cũng có ngày ta sẽ dẫm lên cô ta “.

Quản lí không nói gì, chỉ thở dài. Khó, khó a.

Belo Betty mặt mũi bơ phờ đi đến quán rượu. Lần nào cũng vậy, nàng
hào hứng bừng bừng thăm Luffy, tuy nhiên sau đó chỉ chơi với tên nhóc
này một giờ đã cảm thấy khổ.

Tên nhóc con này tuy nhỏ nhưng cũng đã đủ hiếu động, làm cho nàng
chạy theo cũng đủ mệt mỏi.

“Không hiểu vú em chịu đựng kiểu gì nữa ? “.

Quán rượu hôm nay cũng có không ít khách, đều là dân làng Foosha. Tuy
nhiên, khi thấy Belo bước vào, tất cả đều đồng loạt im miệng, rụt
rụt cổ. Đồng thời không hẹn mà cùng lén nhìn về phía thôn trưởng
đang ngồi trong góc.

Quả nhiên Woop Slap đang nhìn Belo, mặt mũi khó đăm đăm.

Bầu không khí có chút gì đó rất xấu hổ, Belo cũng thấy thôn
trưởng, theo bản năng lùi lại một chút. Nàng quả thật thương đối
ngại khi gặp thôn trưởng, chuyện xưa nghĩ lại thật xấu hổ a.

Belo Betty ánh mắt cầu cứu nhìn về phía quầy rượu, hy vọng bạn thân
Makino cũng có thể nói đỡ một chút.

Tuy nhiên khi nàng thấy Makino, thiếu chút nữa giận đến gào thét. Cô
bạn này thậm chí còn không biết nàng đến, đang tít mắt cười với
một gã đàn ông nào đó. Hơn nữa vừa cười lại vừa lấy tay đập vào
người gã đó, rất thân mật.

“Hừ, mê trai đáng ghét “.

Thế là trong ánh mắt soi mói của mọi người, Belo bẽn lẽn đi đến
quầy rượu, gõ gõ bàn.

“Makino, tỉnh lại. Cho ta một chén rượu nho “.

Lúc này Makino mới tỉnh lại, kinh ngạc nhìn Belo :

“Belo, ngươi đến lúc nào ? “.

“Lúc ngươi đang mải mê với tình nhân của mình “.

Belo bất mãn nói. Makino nghe được, mặt đỏ bừng nói :

“Đừng trêu ta “.

Đồng thời nhanh chóng chạy đi lấy rượu, tránh xấu hổ. Lúc này Belo
Betty mới quay sang hỏi gã đàn ông :

“Ngươi là ai ? “.

Tokeru thấy có người gọi mình, quay sang.

Trong khoảng khắc, hai người đều kinh ngạc đến ngây người.

Belo Betty không tin vào mắt mình nữa, người trước mắt không phải là
người nàng và Dragon đang muốn tìm sao ? Kẻ đã đánh bại CP-0, đại sư
rèn kiếm, đồng thời cũng sở hữu Trái Ác Quỷ rất kì lạ. Giá trị
của người này không hề thua kém Vegapunk, cả chính phủ và Dragon đều
tò mò không ngớt.

Được rồi, chính bản thân nàng cũng tò mò, thậm chí dành cả tháng
trời để ‘ mò kim đáy bể’. Tuy nhiên lúc nàng từ bỏ thì lại ngẫu
nhiên gặp, đây quả thật quá trùng hợp a.

Tokeru kinh ngạc bởi vì sự xinh đẹp của cô gái trước mắt. Theo cách
nói chuyện thì đây là bạn của Makino, tuy nhiên không phải người ở
đây, rất có thể là từ biển tới.

Còn nữa là phản ứng của cô nàng này hơi thái quá. Chẳng lẽ do hắn
quá đẹp trai ? Tokeru không biết xấu hổ nghĩ đến.

“Xin chào, tôi là Tokeru “.

Là đàn ông, Tokeru cũng chủ động làm quen trước.

“Tôi là Belo Betty, rất hân hạnh “.

Belo cũng hào sảng bắt tay Tokeru, dù bất ngờ nhưng đây có thể cũng
là duyên phận. Nàng cũng không sợ lộ danh tính gì, bây giờ có lẽ
chẳng ai biết nàng, chẳng cần phải dùng tên giả.

Tuy nhiên Tokeru lại biết nàng, hắn đã nhớ ra đây là ai. Thủ lĩnh
lực lượng phía Đông của quân cách mạng, một thủ lĩnh cấp cao của
quân cách mạng. Đương nhiên bây giờ thì nàng chưa có danh tiếng gì,
quân cách mạng cũng chưa thành lập.

Việc nàng xuất hiện ở đây có nhiều ý nghĩa. Có thể đến thăm Luffy,
có thể đến làm nhiệm vụ, có thể đến vì hắn… tuy nhiên cuộc gặp
gỡ này Tokeru cho rằng đơn giản là tình cờ mà thôi.

Đơn giản bởi vì kể cả Hải Quân và chính phủ thế giới hiện nay còn
không nắm bắt được hành tung của hắn, dựa vào cái gì mà thế lực
nhỏ này có thể.

Dù sao thì trước tiên cũng phải kết bạn đã, mục đích gì thì nói
sau. Tokeru dâm đãng nghĩ đến, Belo Betty cũng có tình yêu hộp quà,
hắn không muốn bỏ lỡ.

Thế là Tokeru múa ba tấc lưỡi, Belo cũng tình nguyện bắt chuyện, hai
người rất nhanh thì trở thành bạn. Bắt đầu nói chuyện trên trời
dưới đất, hơn nữa cũng không có kiêng nể nhiều.

“Tokeru, ngươi thấy thôn Foosha này thế nào ? “.

“Ừm, rất tốt và an bình. Tuy nhiên kinh tế hơi có điểm trì trệ “.

“Đúng, người dân ở đây không có ưa thích mạo hiểm làm ăn, thích sống
an nhàn, do đó kinh tế không nóng không lạnh. Ngươi có biết tại sao
không ? “.

“Tại sao ? “.

Tokeru hứng thú hỏi, lúc này hai người đã uống không ít rượu, nói
chuyện rất tùy ý. Makino nghe được lời của Tokeru, bụm miệng cười
làm hắn không hiểu ra sao. Belo không có để ý đến Makino, hưng phấn
đáp :

“Người lãnh đạo, tất cả do người lãnh đạo mà ra. Thôn trưởng thôn
Foosha không phải được bầu mà được chỉ định, hơn nữa đã làm hơn 10
năm. Chỉ có thay đổi người … “.

“Câm miệng “.

Woop Slap gầm to, mặt đen như đáy nồi. Belo cũng nghe thấy tiếng quát,
lộp bộp một tiếng, ngay lập tức giả vờ say rượu. Woop Slap không
thèm quan tâm, chỉ tay vào Belo mắng hơn nửa giờ mới dừng lại mới
thở hổn hển ra khỏi quán.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #113