109 : Nozomi Vị Tha.


Lúc này hai tên nhóc con vẫn khom lưng nấp đằng sau, rón rén tiến
lên. Trên đầu ngụy trang một mảnh lá cây, mông cong lên, nhìn rất tức
cười. Tokeru đứng đằng xa nhưng vẫn có thể cảm giác được nhịp tim
của hai nhóc con này đập liên hồi, thậm chí mồ hôi cũng chảy như
mưa.

Tiếng lá cây xào xạc, không khí tiêu điều, phần nào đó cũng làm
bầu không khí trở lên lặng lẽ. Trong không khí tràn ngập mùi thối,
mùi ẩm mốc, mùi thực vật và thức ăn lên men.

Loại mùi này làm Tokeru rất buồn nôn, hắn không muốn ở đây lâu.

Đương nhiên Tokeru vẫn sẽ quan sát cuộc săn mồi này, rất thú vị.

Trong nguyên tác không có đề cập đến chuyện này, chỉ biết là sau
khoảng 4 năm nữa, Luffy đến đây thì Ace và Sabo vẫn sống tốt. Thậm
chí còn tích lũy được lượng tài bảo kha khá, đủ làm nhiều kẻ dòm
ngó.

Lúc này Nozomi vẫn không hề hay biết mình đã trở thành con mồi, hắn
đang lăm lăm cây đao lớn nhìn về phía trước. Hắn thuộc băng của
Higuma, một băng đảng làm việc tương đối ngông cuồng. Do đó thường
xuyên bị nhiều người trả thù, đặc biệt là hôm này hắn còn chiếm
được chút đồ tốt.

Tuy nhiên chính vì sợ sệt, hắn bại lộ phía sau, sai lầm chí mạng.
Theo Tokeru sự đoán, với lực lượng của Ace và Sabo, đập ngất tên này
không khó, chỉ cần nhắm chuẩn là được.

Hiển nhiên Nozomi đã vào trong tầm ngắm, hắn đã trở thành con mồi
của hai đứa nhóc.

Tuy nhiên hai đứa nhóc cũng trở thàng con mồi cho mấy tên khác đứng
sau. Trên thực tế, chỉ cần mấy tên sơn tặc đi sau hô lên một tiếng,
ngay lập tức Ace và Sabo sẽ bị vây quanh. Khó lòng đào thoát.

Hai đứa bé sáu tuổi đối đầu với gần mười người đàn ông khỏe mạnh
hung ác, kết quả rất dễ đoán ra.

Ngay khi Ace và Sabo cầm ống nước giơ lên, mấy tên sơn tặc đằng sau
cũng vung gậy lên.

“Bốp”.

“Bốp”.

Hai tiếng vang thoát ra ngay sau Nozomi, làm hắn trong nháy mắt sợ ngây
người.

Chết tiệt… bị đánh lén.

Ồ… thế nào lại không đau ?

Nozomi run run quay đầu lại, nhìn thấy mấy tên đồng bọn đứng sau, thở
dài một hơi rồi khó chịu quát :

“Các ngươi làm trò quỷ gì ? “.

Mấy tên sơn tặc cười khinh bỉ, chỉ vào hai thân ảnh nằm bẹp xuống
đất không xa, khinh bỉ nói :

“Nozomi, nếu như không phải trùng hợp, ngươi đã bị đánh bất tỉnh
rồi. Không hiểu ngươi sẽ ăn nói thế nào khi bị hai tên nhóc con đánh
ngất ? Nhất định sẽ rất hài hước a “.

Vừa nói mấy người vừa cười to, tiếng cười đầy sự mỉa mai. Lúc này
hai tên sơn tặc đi phía trước cũng quay trở lại, nghi hoặc hỏi thăm.
Sau khi biết được mọi chuyện cũng cười to không ngớt, suýt chút nữa
thì vùi dập giữa chợ, mấu chốt còn bị hai tên nhóc đánh đập, đủ
xấu hổ.

Nozomi lúc này sắc mặt đen sì không ngớt, hắn cũng ngay lập tức
trút giận lên hai tên nhóc con đang nằm co ro dưới đất, vung chân liền
đạp.

Lúc này hai tên nhóc bị ăn một gậy, đau đớn không đứng lên được, vũ
khí cũng bị văng mất. Lại bị tên này đạp cho mấy nhát, ăn đủ đau
khổ.

Tuy nhiên cũng coi như là kiên cường, không rên một câu nào.

“Nói, ai bảo các ngươi đến ? “.

“Chúng ta chỉ đi dạo “.

Ace trầm mặt không nói, Sabo thì nhanh chóng lừa dối. Tuy nhiên loại
lí do này đến chính hắn còn thấy ngu ngốc, đám sơn tặc chắc chắn
sẽ không tin.

Tokeru nghe được cũng thiếu chút cười ra tiếng, ngươi thấy loại đi
dạo nào mà mang theo vũ khí, ngụy trang kín, thậm chí chuẩn bị tấn
công sao ?

Loại nói dối này quả thật không có chút nào kỹ thuật a.

Lúc này Tokeru đã cầm trong tay một quả cầu không khí, chuẩn bị cứu
viện. Hai tên nhóc nói dối không thành công rất có thể sẽ bị trực
tiếp giết chết, ít nhất theo Tokeru quan sát thì tỷ lệ trốn thoát
của hai tên nàygần như bằng không.

“Ồ, vậy thì nhanh chóng về nhà đi, chỗ này không hợp với các ngươi
“.

Nozomi hoàn toàn không theo kịch bản nói một câu.

Tất cả mọi người mặt nghệt ra nhìn tên này, kể cả Ace và Sabo cũng
vậy. Tokeru đang chuẩn bị cứu viện cũng thiếu chút nữa sặc nước
bọt. Hắn thậm chí còn cảm giác được khuôn mặt của tên Nozomi này
quả thật phát ra ánh sáng nhu hòa, thân thiết.

Loại khí chất này quả thật vô cùng hiền từ vị tha, đối với trẻ em
thì loại thái độ này rất phù hợp. Giống như một thầy giáo hiền
từ, tha thứ dạy bảo cho đám học sinh mắc sai lầm của mình.

Tuy nhiên, đây không phải trọng tâm.

Trọng tâm là, Nozomi hắn - - - vậy mà tin.

Loại khí thế hung ác của sơn tặc đâu ? Tên sơn tặc hung hăng giận dữ,
trút giận lên trẻ em đâu ?

Loại cốt truyện này quả thật không thể tưởng tượng được a.

Quả nhiên thế giới One Piece này, cái quái gì cũng có thể diễn ra.
Người hai nhân cách quả thật chỗ nào cũng xuất hiện .

“Nozomi ngươi có bị bệnh không ? Chúng đang nói dối “.

Mất chút thời gian, mấy tên sơn tặc đi cùng mới phát điên gào thét.
Bọn hắn quả thật không thể tưởng tượng được tình huống này. Loại
kỹ thuật nói dối này không có chút nào độ tin cậy, đến con lợn
cũng phân biệt được.

“Nhưng bọn nhỏ thật đáng thương, ta thấy chúng rất thành thật. Dù
gì cũng là trẻ con, ngươi không nên đánh mạnh như thế”.

Nozomi lời nói làm cho đám sơn tặc thêm xanh mặt. Chính ngươi mới là
kẻ vừa ra tay mạnh nhất, mấy chân kia đạp xuống quả thật nhanh,
chuẩn, dứt khoát. Vậy mà bây giờ còn dám lên án chúng ta ra tay ác
độc.

Mấy tên sơn tặc thở phì phò nhìn Nozomi, nếu không phải là điều
kiện không hợp lí, bọn hắn muốn hung hăng dạy dỗ tên điên này một
phen. Tất cả những kiến thức cần có về ‘sơn tặc tu dưỡng’, ‘ sơn
tặc tâm thái’, ‘ sơn tặc đồng bọn tín nhiệm nguyên tắc’… đều phải
hung hăng khắc sâu một lần.

Lúc này một sơn tặc khác đẩy Nozomi ra, hung ác nhìn hai tên nhóc
nói :

“Các ngươi nói dối quá kém cỏi, chỉ lừa được những tên ngu ngốc mà
thôi. Ta hỏi lại lần nữa, ai sai các người đến ? “.

Không thèm để ý đến Nozomi vẻ mặt u oán, mấy tên sơn tặc đã nhanh
chóng rút đao ra, lăm lăm sát khí.

Sabo đã bị dọa luống cuống, đích thật là không ai sai bọn hắn đến,
nhưng lí do cướp bóc quả thật còn nghiêm trọng hơn. Nếu hắn nói ra
lí do này thì vẫn phải chết như thường.

Ace cũng kinh hoảng không ngớt, hắn đã cảm nhận được lưỡi đao sắc
bén kia. Hương vị của tử vong đã rất gần bọn hắn rồi.

Dù thân phận trâu phát nổ thì cũng là trẻ con, tố chất thần kinh
có thể mạnh được sao ?

Lúc này tên cầm đao nhớ ra gì đó, hỏi :

“Các ngươi đến từ đâu ? “.

“Núi Corvo”.

“Vùng cực xám “.

Sabo không dám nói mình đến từ trung tâm thành phố, là một quý tộc.
Trong trí nhớ của hắn, mấy người sống ở vùng cực xám đều ghen tị,
căm hận quý tộc. Nói thân phận quý tộc ra không khác gì đổ dầu vào
lửa. Còn Ace thì nói thật mà thôi, hắn thấy cũng chẳng có gì che
dấu.

Tuy nhiên câu trả lời của hai người làm sơn tặc thoải mái không ít.
Nếu như hai người đến từ thôn Foosha hay miền thượng thì quả thật
bọn hắn không dám ra tay.

Bọn hắn rất hận và ghen tỵ với quý tộc nhưng đồng thời, bọn hắn
rất sợ quý tộc của vương quốc Goa. Nếu như hai nhóc con này mà là
con của quý tộc hay người giàu có ở trung tâm thành phố, bọn hắn
chỉ có thể cắn răng thả đi. Tuy nhiên trường hợp này rất nhỏ nhoi.
Mấy tên nhà giàu hay quý tộc chướng mắt chỗ này, cả năm cũng chẳng
thấy ai ló mặt đến đây.

Nếu như là người thôn Foosha thì cũng phải thả ra, uy danh của Garp
không phải nói chơi, không ai dám coi khinh.

Giết hay tên nhóc ở chỗ này quả thật là rất kín kẽ, che dấu tốt,
tỷ lệ điều tra ra rất nhỏ. Tuy nhiên bọn hắn không dám coi thường tỷ
lệ nhỏ đó, nếu như bị quý tộc hay Garp biết được, tất cả đều phải
chết.

Đương nhiên nếu hai nhóc này không phải từ các địa phương trên đi ra
thì dễ làm. Giết đi cũng không có chút nào lo lắng a. Loại chuyện
này bọn hắn làm không ít, kể cả trẻ con cũng không làm bọn chúng
lương tay.

Lúc này kể cả ‘thánh mẫu’ Nozomi cũng lộ ra hung ác ánh mắt. Chất
sơn tặc của hắn đã thức tỉnh, đầy điên cuồng khát máu.

“Nếu như các ngươi nhỏ đi mấy tuổi, có lẽ Higuma đại ca sẽ ưa thích.
Đáng tiếc, các ngươi tuổi quá lớn, không có chút lí do nào để giữ
lại “.

Vừa nói, thanh đao cũng đưa lên, lưỡi đao phản chiếu ánh sáng, lóe ra
những tia sáng làm người ta lạnh cả người.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #109