106 : Ta Sẽ Sớm Tìm Ngươi.


Kiếm của Tokeru thì đương nhiên là hắn không đỡ được, chỉ cần có
chất lượng đại bảo kiếm thì không thể dựa vào da thịt đơn giản để
chống đỡ. Điều này Shokan cũng hiểu, hắn cũng không buồn bực về
chuyện này.

Nhưng một cây búa rèn cũng làm khó hắn thì quả thật là mất mặt.
Từ đó đến này Shokan luôn kiên trì gia tăng luyện tập, hy vọng phục
thù. Tokeru biết điều này nhưng cũng mặc kệ, dù sao thì cũng cho
thuyền viên của mình chút mục tiêu trước mắt a.

“Đúng, dựa vào Mjolnir để tạo hình, dùng rất thuận tay “.

Notis cười vui vẻ trả lời. Hắn không thích dùng chân tay để chiến
đấu, hắn cũng chẳng có thiên phú về kiếm thuật hay bắn súng. Tuy
nhiên hắn lại rất giỏi dùng búa, dù sao cũng là thợ rèn.

Đương nhiên búa rèn bình thường thì không thuận tiện làm vũ khí
lắm, thế là hắn mô phỏng theo Mjolnir để làm vũ khí này.

“Độ cứng thế nào ? “.

“Thử là biết “.

Notis trêu tức nói, đồng thời đưa cây búa ra trước mặt của Shokan.
Thế là trong lúc ngứa tay, Shokan vung nắm đấm lên.

“Coong”.

“Tê”.

Shokan hít một hơi sâu, cứng như vậy ?

Rút kinh nghiệm, lần này Shokan cũng không dám đấm mạnh, thử một
chút sức mà thôi. Tuy nhiên độ cứng cũng quả thật làm hắn tê cả
tay. Tuy răng không bằng bản gốc nhưng hắn chắc chắn nó cứng hơn sắt
thép không ít.

Notis trong bụng đã cười toe toét, thuận miệng giải thích :

“Ta nhờ thuyền trưởng gia công ít hợp kim quý vào, độ cứng của nó
không kém gì đại bảo kiếm “.

“Nguyên liệu giống với thanh kiếm trắng bằng ngà đó sao ? “.

“Ừm “.

“Cũng lâu rồi không thấy thuyền trưởng rèn kiếm. Ngươi biết lí do
không ?”.

“Ta cũng không biết, rèn kiếm trên thuyền cũng có nhiều điều không
tiện lắm “.

Hai người cũng thôi không xoắn xuýt mấy chuyện này, bắt đầu nói
chuyện linh tinh.

Bên này Tokeru không quan tâm lắm hai tên kia nói gì, hắn còn đang trêu
chọc Carmen.

Khác với Notis và Shokan tiến bộ nhanh thì Carmen tốc độ tu luyện
rất chậm. Nàng không có thiên phú hơn nữa còn có giới tính hạn
chế. Con đường tu luyện thể thuật rõ ràng là không hợp với cô nàng
này.

Có lẽ Tokeru sẽ cố gắng để Carmen có đủ sức tự vệ hoặc kiếm một
Trái Ác Quỷ nào đó cho cô nàng này. Đương nhiên nếu cửa hàng hệ
thống có gì đó đặc biệt thì cũng hay hơn.

“Tokeru- kun, hai người họ có được không ? “.

Carmen lo lắng hỏi, dù sao hai người đối đầu với 50 người chênh lệch
rất lớn.

“Không có vấn đề gì, nếu có bất ngờ gì thì ta sẽ ra tay “.

Tokeru tự tin nói. Đám sơn tặc này đông nhưng không tạo ra uy hiếp gì
lớn với Shokan và Notis.

Sơn tặc chỉ hơn một người bình thường về độ hung dữ và máu liều
mà thôi. Một binh sĩ Hải Quân được đào tạo bài bản về kỹ năng
chiến đấu có thể quật ngã 5 tên như vậy. Đó là trong phạm vi sức
mạnh không có sự chênh lệch, vẫn trong phạm trù con người.

Còn với những kẻ đã đột phá phạm trù con người bình thường thì
còn chênh lệch lớn hơn. Shokan và Notis hiện tại còn yếu nhưng thật
sự đã đột phá phạm trù đó rồi. Đối đầu với số lượng lớn sơn tặc
bình thường cũng không có gì quá khó khăn.

Còn một điều nữa là đám người này không có súng, chỉ dùng đao
kiếm đánh cận chiến mà thôi.

“Sơn tặc hiện tại đều nghèo như thế này sao ? “.

Tokeru nhìn đám sơn tặc đang ùn ùn kéo đến, nghi hoặc lẩm bẩm. Mấy
thanh kiếm mẻ lên mể xuống, áo rách tung tóe, gần 50 người mà một
khẩu súng cũng không có.

Tokeru nhớ rằng về sau băng sơn tặc Higuma đều mặc thống nhất trang
phục, có không ít súng ống. Hơn nữa nhìn qua cũng rất có tinh thần,
khác hẳn đám ăn mày trước mặt.

Quả nhiên sơn tặc cũng phân hóa giàu nghèo a.

Đương nhiên dù giàu hay nghèo thì kết cục cũng giống nhau. Higuma về
sau trêu chọc một Yonko, hôm nay đám này trêu chọc Tokeru. Dù Tokeru
còn lâu mới mạnh bằng một Yonko nhưng cũng thừa đủ để đưa đám này
lên đường hết.

“Đại ca, chính là mấy kẻ trước mắt “.

Một tên tiểu đệ kích động nói, sơn tặc bây giờ có đông đảo quân số,
lá gan của hắn cũng phồng lên không ít.

“Chính là mấy tên thấp bé kia sao ? “.

Tiểu đệ :…

Đại ca, ngài quả thật là tự tin a. Mấy tiểu đệ đi cùng len lén so
sánh một chút, đồng loạt che mắt.

Đại ca cao hơn 1m7 một chút, so với người thường cũng chẳng có gì
nổi bật. Nhìn lại đối thủ xem, tên đầu sư tử kia ít nhất cũng 1m8,
tên cầm búa cũng tương tự. Càng đứng nói đến tên đang tán gái đằng
sau, to cao như con trâu nước a.

“Đúng rồi đại ca, chính là bọn hắn “.

Lewan nhìn tương quan lực lượng, nụ cười trên mặt lạnh hơn vài phần.
Chợt đứng lại, hắng giọng quát to :

“Đằng trước mấy tên kia, các ngươi biết tội chưa ?“.

‘Lời kịch này đặc biệt a’, Tokeru mặt giật giật liếc nhìn. Không
phải sơn tặc khi xuất hiện đều có một câu nói kinh điển sao : Đường
này do ta mở, cây nay do ta trồng …

“Tội gì ? “.

Tokeru trêu tức hỏi.

“Hừ, các ngươi dám hành hung người vô tội, hơn nữa ra tay rất nặng.
Chúng ta đến để lấy lại công bằng “.

Lewan mặt mũi chính khí nói, đám đàn em đứng sau tán dương không
ngớt. Có vẻ như loại vũ khí bằng ngôn ngữ này hắn đã dùng không
ít a.

Nhìn mấy tên điên đang tự biên tự diễn trước mắt, Tokeru phì cười :

“Sơn tặc mà cũng dám nhận là người vô tội ? Nếu muốn lấy lại công
bằng thì đến đi “.

“Xông lên “.

Lewan dẫn đầu xông lên, đám đàn em phía sau cũng không chịu yếu thế,
hô to gọi nhỏ lao lên theo.

Phe của Tokeru thì Shokan và Notis đã chờ sẵn, cũng lao thẳng đến,
đón tiếp.

Hai đám người trong nháy mắt quấn lấy nhau, bụi bốc lên mù mịt. Rất
thần kỳ là không có tên nào đi vòng qua để tấn công Tokeru, có lẽ
bọn chúng vẫn tương đối kiệng kỵ cú đạp của Tokeru trước đó a.

“Yên tâm đi, mấy tên này còn chưa làm gì được Shokan và Notis “.

Tokeru an ủi Carmen, vừa nói vừa liếc mắt về một phía, cười nghiền
ngẫm. Cuộc chiến không có gì đáng xem nhưng có vài người xuất hiện
làm hắn lưu ý hơn. Woop Slap đã quay lại, đang chạy đến nơi này, một
bóng người yểu điệu khác cũng núp sau thân cây nhìn về phía này,
đằng xa có vài tên khác đang theo dõi cuộc chiến.

Tokeru nhìn kỹ mấy tên núp phía xa theo dõi cuộc chiến kia, hắn nhận
ra một tên.

Sẹo dấu nhân trên trán, da ngăm đen, khuôn mặt kiêu căng ngạo mạn. Trên
eo còn đeo một thanh kiếm dày, dáng người dong dỏng cao. Đây chính là
Higuma, tên sơn tặc nổi tiếng xuất hiện rất sớm.

Kẻ này đã đóng góp rất lớn trong việc Shanks bị mất đi cánh tay.
Đương nhiên kết cục của hắn rất thảm, trở thàng thức ăn của một con
Seaking.

Tất nhiên đây là chuyện của vài năm sau, bây giờ có lẽ hắn vẫn chỉ
là một sơn tặc bình thường mà thôi. Tokeru cũng chưa từng thấy Higuma
bị truy nã, do đó có thể khẳng định hắn vẫn chưa nổi tiếng.

Woop Slap lão già này không tệ, hiển nhiên lão lo lắng cho Tokeru thì
mới chạy trở lại, theo sau cũng có không ít trai tráng. Với tư cách
trưởng làng, có lẽ chính lão đã vận động mọi người đến trợ giúp
Tokeru.

Đương nhiên bóng người yểu điệu nấp sau nhánh cây kia mới là điều
làm Tokeru hứng thú nhất.

“Xem ra cũng chẳng cần đến Tình yêu hộp quà a “.

Tokeru không biết xấu hổ nghĩ đến. Không biết Makino làm sao biết
được nhưng bây giờ cô nàng này xuất hiện ở đây hiển nhiên là lo lắng
cho Tokeru. Không thấy ánh mắt kia nhìn chăm chăm vào hắn hay sao ?

Trong lúc Tokeru suy nghĩ linh tinh thì trận đấu cũng đã xong. Không
ngoài dự đoán của Tokeru, đám sơn tặc kia cũng không làm gì được
Shokan và Notis. Nhìn hai tên này tuy bẩn thỉu một chút nhưng cũng
không bị chảy máu gì. Vài vết thương bầm tím quả thật không đáng
là gì, hai tên này luyện tập với nhau cũng thường xuyên như vậy.

Nhìn lại đám sơn tặc kia, chỉ có một chữ để hình dung, đó là “
thảm “. Mặt mũi sưng húp, máu me đầy miệng, răng cũng rơi đầy đất.
Gã cầm đầu kia cũng không khá hơn là bao, thần thái tự tin không còn
sót lại chút gì.

Trong ánh mắt sợ hãi của đám sơn tặc, Tokeru đi thẳng đến trước mặt
của Lewan, cúi xuống nói :

“Tên gì ? “.

“Le… lewan “.

“Có biết vùng đất cực xám và thủ đô vương quốc Goa không ? Ngươi quen
thuộc đường không ?”.

“Có biết, cũng biết đường “.

Lewan thành thật trả lời, kinh nghiệm nói cho hắn biết: hôm nay có
lẽ hắn không phải chết.

“Rất tốt, ta sẽ sớm đến tìm ngươi “.

Tokeru gật đầu, vẫy tay gọi ba người rồi nhanh chóng bước đi. Trên
đường đi, đám sơn tặc đều sợ hãi rụt đầu.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #106