105 : Sơn Tặc Lewan.


Trong phạm vi haki của Tokeru, đám sơn tặc đang tụ họp lại với nhau,
kẻ nào cũng lăm le vũ khí. Nhìn hướng đi của bọn chúng, đang hướng
thẳng về chỗ của Tokeru. Có lẽ đây là đám anh em bạn bè của tên
cầm đầu kia, chạy đến trả thù.

“Sơn tặc bây giờ quả thật quá - - nhiệt tình a “.

Tokeru lẩm bẩm một chút, quay sang phía ba người khác nói :

“Có người đến trả thù, hơn 50 người, chúng ta cũng nên đi đón tiếp
một chút “.

Quả nhiên vừa dứt lời, Shokan ngay lập tức nhiệt huyết sôi trào, hưng
phấn hẳn lên. Nghẹn một tháng trời trên đảo, Shokan khát khao chiến
đấu đã đến đói khát cấp độ.

Vừa mới được vung tay một cái đã bị thuyền trưởng cướp mất con
mồi, thật sự làm hắn bức bối không ngớt. Hoomon tiết ra mà không
được thỏa mãn quả thật vô cùng khó chịu a.

Bây giờ đám sơn tặc đến trả thù, có hơn 50 người. Nếu Tokeru không ra
tay, hắn và Notis chia nhau mỗi người 20-30 tên, đảm bảo đánh thoải
mái.

“Khục, thuyền trưởng, chúng ta thương lượng một chút “.

“Có chuyện gì sao ? “.

Tokeru quay sang hỏi. Notis và Carmen cũng đồng thời nhìn sang.

“Thế này, nếu lát nữa chiến đấu, có thể để cho ta vài tên không ?
ta mới nghĩ ra chiêu thức mới “.

“Được, lát nữa ngươi cứ đánh thoải mái, ta sẽ không can thiệp “.

“Hắc hắc, cảm ơn thuyền trưởng “.

Shokan cảm thấy hưng phấn hơn hẳn. Nếu như Tokeru không tham gia, hôm nay
hắn sẽ được thỏa thích vung nắm đấm. Loại cảm giác hưởng thụ này
làm hắn không nhịn được nữa, bước chân lại nhanh hơn mấy phần.

Lewan là người cầm đầu băng nhóm sơn tặc lớn nhất tại đảo Dawn này.
Băng nhóm của hắn chủ yếu hoạt động trong núi Corvo và vùng cực
xám. Ngẫu nhiên mới chạy đến làng Foosha ăn uống một chút.

Hôm nay hắn không đi, để cho một tiểu đệ thân cận đi đến làng Foosha,
để lấy vật tư, thức ăn và rượu.

Lúc đi không sao, lúc về thì đã nằm bẹp trên cáng, kêu đau liên hồi.

“Chẳng lẽ băng sơn tặc của tên điên Higuma dám thách thức sao ? “.

Theo suy nghĩ quán tính, Lewan nghĩ ngay đến băng sơn tặc đối thủ-
cầm đầu là Higuma. Trong vòng mấy tháng, số lượng các cuộc đánh
nhau xảy ra như cơm bữa. Dù Higuma mới nổi lên nhưng số người đi theo
không ít

Hai băng nhóm số 1 và số 2 ngứa mắt nhau, thường xuyên xung đột đánh
đấm. Các cuộc chiến có thắng có thua nhưng hôm nay người bị thương
là em họ hắn, vấn đề trở lên lớn dần.

Trước kia chỉ là mấy tên râu ria xung đột thì không sao, nhưng bây giờ
là cao tầng bị thương, thuần túy là trắng trợn khiêu khích a.

“Higuma ra tay sao, bọn hắn có bao nhiêu người ?”.

“Không phải đâu đại ca, một tên du khách ra tay. Có vẻ như bọn chúng
có bốn người “.

Lewan gật đầu, ít nhất địa vị bá chủ sơn tặc của mình vẫn chưa bị
khiêu khích. Đám sơn tặc Higuma vẫn có kiêng kỵ, bọn chúng biết mình
đang ở đâu.

“Bốn người bọn chúng đánh một mình tiểu đệ của ta, quả thật vô
liêm sỉ đến cực điểm. Loại ỷ đông hiếp yếu như vậy mà bọn chúng
cũng dám thực hiện, ta khinh thường những kẻ như vậy. Còn nữa, ta
không phải nói các ngươi không nên tách nhau ra sao ? cần phải cẩn
thận “.

“Cái kia,… đại ca, chúng ta không tách ra”.

Tên tiểu đệ xấu hổ nói, nếu xét về quân số, bọn họ mới là người
có ưu thế .

Lewan nghẹn một tiếng, hoài nghi nhìn đám tiểu đệ bên dưới. Ngoại
trừ em vợ mình bị đánh cho bùn đất dầy người, thì tất cả những
sơn tặc khác đều quần áo sạch sẽ, ăn uống no đủ, sĩ khí đắt đỏ a.
Chẳng lẽ bọn tiểu đệ này không biết đường bảo vệ người đứng đầu
sao ?

“Vậy sao các người không đánh trả, các ngươi đông người, xông lên quần
ẩu. Các ngươi có mười bốn người, ba bốn người đánh một người,
thắng chắc “.

Đám tiểu đệ :…

Đại ca vừa nói ỷ đông hiếp yếu là vô liêm sỉ a, đảo mắt đã thay
đổi lời kịch, hơn nữa lí lẽ hùng hồn, đầy kinh nghiệm. Quả nhiên
là người đứng đầu, nói ra không ai tin tưởng được.

“Đại… đại ca, chúng ta chưa kịp phản ứng gì thì Hector đã bị đạp
bắn ra xa 7-8 m, hơn nữa thương thế nghiệm trọng. Vì đại cục, chúng
ta đành phải chữa trị cho người anh em trước “.

Quả nhiên làm tiểu đệ cũng phải có kỹ thuật, phải biết ăn nói a.
Loại lời nói này thật sự không ai bắt bẻ được. Theo cách nói này,
bọn chúng không những không có tội, trái lại còn có công.

Lewan chăm chú nhìn tên này một chút, không ngờ trong đám tứ chi phát
triển sơn tặc còn có một gã thông minh. Đây là nhân tài a.

Sau đó Lewan tiếp tục quan sát vết thương của em vợ mình. Khi áo
được vạch lên, hắn cũng không nhịn được hít một hơn lạnh. Vết giày
vẫn còn in rõ trên người, chiếu theo lực tác dụng, lực ma sát và
gia tốc trọng trường… hắn kết luận : cú đạp này là đạp bằng 1
chân.

Lại dựa theo sinh lí học, giải phẫu học, nhân trắc học… hắn kết
luận : Hector bị đạp rất đau.

Tiếp tục dựa theo y học, hắn đưa ra quyết định : giao cho bác sĩ.

Cuối cùng sau một màn chẩn đoán kinh thiên động địa, Lewan mới giao
em vợ của mình cho bác sĩ. Đáng thương cho Hector, lúc này chỉ còn
chút hơi tàn.

“Tập trung anh em lại, chúng ta đi trả thù “.

“Cần bao nhiêu người, đại ca ? “.

“40 “.

Quả nhiên đại ca vẫn chơi rất quân tử a. Đối phương bốn người, chúng
ta cũng bốn người. Kèo đấu này quả thật đủ cân bằng, làm cho người
ta chờ mong không ngớt.

Sau một lát, Lewan nhìn bốn người đang đứng trước mặt, vẻ mặt mộng
bức. Có phải ta đến sai chỗ không, anh em đâu hết rồi ?

“Đại ca, tứ đại hộ pháp đã xuất hiện”.

Tên tiểu đệ chân chạy lấy lòng nói. Mời bốn người xuất trận đương
nhiên không thể mời mấy tên bình thường. Bốn vị hộ pháp hiển nhiên
là phù hợp nhất, ai cũng tràn đầy sức mạnh mỹ cảm, cam đoan đòi
lại công bằng cho Hector.

Không đợi tên này có phản ứng, Lewan đã bay người đạp cho hắn một
cái, cao giọng gầm thét :

“Cút, ta nói 40 người chứ không phải là 4. Con lợn này “.

Lewan kiêu ngạo nhưng ít nhất còn có chút trí khôn. Chỉ đạp một chân
đã làm người khác bay xa 7-8 mét, nếu đạp vào đầu thì quả thật
chết trong nháy mắt a. Loại người như vậy 1 vs 1 quả thật là muốn
chết. Tốt nhất vẫn là 10 vs 1 cho an toàn.

Cuối cùng quân số đã đầy đủ, Lewan nghĩ gì đó, lại kêu thêm mấy
người. Thế là gần 50 người xuất phát đi trả thù, thanh thế quả
thật đủ lớn. Đương nhiên vừa đi ra khỏi núi mấy phút thì đã bị
Tokeru phát hiện, chính Tokeru cũng đang chờ bọn chúng a.

Không chỉ bị Tokeru phát hiện, băng sơn tặc Higuma cũng đã biết điều
này, Higuma đang định đích thân đi dò xét. Nếu có thể lợi dụng gì
đó, băng của hắn sẽ vượt qua băng của Lewan, chính thức trở thành
băng sơn tặc lớn nhất tại đảo Dawn này.

Lúc này mấy người Tokeru đã đứng chờ sẵn trên con đường nhỏ gần
núi, bộ dạng quả thật trang bức mười phần.

“Làm sao còn chưa đến ?“.

Shokan khó chịu lẩm bẩm, trả thù không phải là càng nhanh càng tốt
sao ? Thời gian từ khi ra khỏi tiệm đến giờ có lẽ cũng đủ đển bốn
người bọ họ lên thuyền ra khơi. Hơn nữa vừa đi cừa hái hoa bắt bướm
cũng thoải mái thời gian a.

Buồn bực ngán ngẩm, Shokan bắt chuyện với Notis :

“Notis, lát nữa ngươi có dùng vũ khí không ? “.

“Có dùng “.

Notis lạnh lùng nói, hắn cũng không có thiên phú thể thuật như
Shokan, dùng vũ khí cũng nhanh gọn thuận tiện hơn.

“Dùng kiếm sao, ta thấy ngươi vẫn luyện tay không tốt hơn “.

Shokan thấm thía nói, Notis là thợ rèn kiếm nhưng thiên phú dùng
kiếm quả thật không đáng nhắc đến, thuần túy là chém loạn. So sánh
với kiếm hào như Tokeru thì càng thêm buồn cười.

“Ta không dùng kiếm mà dùng búa “.

Notis cười âm u, móc trong hành lí ra một cây búa lớn. Đầu búa to,
vuông vức, có hoa văn rất đẹp. Cán búa có họa tiết như vẩy cá, dài
và rất chắc tay.

“Mjolnir ? không giống nắm, ngươi mô phỏng lại ? “.

Shokan kinh ngạc nói. Tokeru có một cây búa rèn Mjolnir rất huyền bí.
Nó có thể quay trở lại sau khi Tokeru ném đi. Độ cứng quả thật là
rất khiếp người, Shokan từng tự tin dùng nắm đấm để thử nó. Sau đó
hắn quả thật suýt nữa thì khóc, tay như rời ra, đau đớn khó nhịn.

Tay của hắn thường xuyên ngâm thuốc, xương tay và da tay cứng đến mức
có thể đấm vỡ cả đá. Kể cả có đấm thẳng vào sắt thép thì cũng
không hề hấn gì, hắn đã quen với cách luyện tập như vậy.

Chỉ có hai thứ trên thuyền mà hắn không dám dùng nắm đấm để đỡ,
đó là kiếm của Tokeru và Mjolnir.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #105