Shokan đã lên thuyền, bắt đầu giương buồm.
“Thuyền trưởng, chúng ta vẫn tiếp tục đi đến đảo Dawn chứ ? “.
“Đúng, chúng ta có việc phải làm “.
Tokeru nhìn Shokan nói, một tháng trên đảo hoang cũng rất nhàm chán.
Mấy người họ không thể tu luyện liên tục cả ngày lẫn đêm được, vẫn
cần thiết nghỉ ngơi giải trí. Mà trên đảo này thật sự không có
chút gì có thể giải trí được.
Đặc biệt là Tokeru, tu luyện kiếm khí cực kỳ mệt mỏi. Loại kiếm
khí chuẩn mạnh hơn bình thường nhưng cơ bắp cũng phải hoạt động rất
nhiều. Với sức mạnh của Tokeru thì chém ra liên tục mười mấy kiếm
khí cũng mệt đến nằm xuống.
Xem ra vẫn cần phải gia tăng thể thuật lên càng nhiều càng tốt.
Shokan, Carmen và Notis cũng luyện tập thể thuật theo kiểu của Hải
Quân, tiến triển cũng đáng khích lệ. Ít nhất bây giờ ba người cũng
có thể tham gia chiến đấu, tiêu diệt mấy tên hải tặc hạng xoàng.
Shokan là người có tiến bộ nhất, cũng dần dần trở lên mạnh mẽ hơn
nhiều. Tokeru cũng mang loại thuốc ngâm của Thiết Đầu Công ra cho ba
người sử dụng. Notis và Carmen cũng chỉ càm thấy ngứa ngáy nhức
mỏi khi ngâm trong thuốc, phản ứng này khá giống với Tokeru.
Tuy nhiên khi Shokan ngâm thuốc, trong khoảng thời gian ngắn, màu đen
của thuốc rút đi. Sau đó tiếng xương của Shokan vang lên đôm đốp, tiếp
đó trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, tên này đau đến ngất đi.
Loại phản ứng kịch liệt này làm Tokeru cũng lo lắng không ngớt.
Biết đâu có thành phần nào trong thuốc mà Shokan không chịu nổi, dẫn
đên ngộ độc. Cơ thể con người rất huyền bí, không thể đánh đồng mọi
người với nhau được.
Hơn nữa trên thuyền lại không có người nào thật sự giỏi về y học.
Nếu có vấn đề gì quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
Cũng may tên này không có dấu hiệu trúng độc, chỉ ngất đi nửa ngày
đã tỉnh lại. Hơn nữa không thấy dấu hiệu gì mệt mỏi, trái lại sinh
long hoạt hổ lên.
Về sau trong vòng một tháng, tên này quả thật như bật hack. Xương ở
tay cứng chắc như sắt thép, độ cứng tuy chưa bằng Tokeru nhưng so với
Notis thì hơn rất nhiều. Hậu quả là Notis ngày nào cũng nước sôi
lửa bỏng, bầm tím khắp người.
Chẳng lẽ cơ địa của tên này khác biệt hay sao ? loại cơ địa này ở
trong thế giới võ hiệp chính là thiên tài chân chính. Nếu đi theo con
đường luyện thể thì quả thật là quá hợp lí.
Một tháng trời, cửa hàng đổi mới ra vài bộ võ công màu vàng. Tuy
nhiên do Tokeru không đủ tiền nên cũng đành phải ngậm ngùi nhìn nó
biến mất. Hơn nữa nó còn đổi mới ra một vật phẩm trong thế giới
cao cấp. Đó là một quả lựu đạn ‘hố đen’, vũ khí của chủng tộc
Dark Elves, khi phát nổ sẽ tạo ra hố đen vũ trụ mini, có thể xóa sổ
bất kì ai dính phải.
Mạnh như vậy, giá của nó cũng làm Tokeru tuyệt vọng 4.000.000 PE.
Giá cả này quả thật làm Tokeru muốn khóc, hắn chỉ có mấy chục
nghìn PE mà thôi.
Lúc này Tokeru dã nằm dày trên boong tàu để tắm nắng, Carmen cũng
đang nằm cạnh. Thỉnh thoảng Tokeru lại xoa bóp cho Carmen một chút,
làm cho cô nàng này thẹn thùng không ngớt.
…
Mười ngày sau, trên một bến cảng nhỏ của thôn Foosha, một con tàu có
mũi nhọn như hàm cá mập đang neo đậu.
Tokeru đứng sững trên boong tàu, tay cầm thanh kiếm dài, đang thoải
mái hít thở không khí trong lành.
Ở đằng xa kia, Tokeru có thể thấy rõ rất nhiều cối xay gió đang quay
nhẹ nhàng. Rất rõ ràng, đây là một hòn đảo yên bình, không có bóng
dáng của chiến tranh. Có lẽ chính vì nơi đây là quê hương của Garp
nên những hải tặc cũng chẳng dám ngông cuồng.
Đợi Shokan neo đậu thuyền xong, bốn người Tokeru cũng bước thẳng
xuống thuyền, bắt đầu đi bộ trên bến cảng.
Chỉ vừa đi được mấy bước, đã thấy một người đàn ông trung niên đứng
trước mặt. Người này tóc hoa râm, trên đầu đội mũ với đường viền
màu đỏ. Vóc dáng thấp lùn, đeo kính, áo sơ mi tay ngắn, màu sắc
sặc sỡ.
“Các ngươi là ai ? “.
Vị trung niên đại thúc này nghiêm túc mở miệng, ánh mắt nhanh chóng
đánh giá mấy người Tokeru.
“Chúng ta đến để du lịch vương quốc đẹp nhất trên biển Đông “.
Tokeru cười cười trả lời, nếu như Tokeru không lầm thì người đàn ông
trước mặt chính là thôn trưởng Woop Slap. Trong nguyên tác cũng đã
xuất hiện vài lần, có thái độ tương đối nghiêm khắc với hải tặc a.
Woop Slap nhìn nụ cười của Tokeru, khuôn mặt cũng dãn ra không ít. Ít
nhất ngoại hình của Tokeru cũng không hề gióng với đám hải tặc thô
lỗ, nụ cười chân thành sáng chói cũng rất có lực cảm nhiễm.
Hơn nữa thyền của Tokeru cũng không có cờ cướp biển, đây là khách du
lịch.
“Chào mừng cậu đến với thôn Foosha, hy vọng cậu sẽ có một chuyến du
lịch thoải mái. Đúng rồi, ngoài thủ đô của vương quốc Goa ra thì
làng Foosha này cũng rất đẹp. Cậu có thể tham quan thoải mái, tuy
nhiên cũng nên tránh đám sơn tặc “.
Woop Slap nhanh chóng chào mời Tokeru, đồng thời cũng không quên giới
thiệu thôn làng của mình.
“Được, chúng tôi sẽ ở thôn này mấy hôm “.
“Không có vấn đề, ta là thôn trưởng ở đây, ta sẽ giới thiệu cho mọi
người “.
Woop Slap cười nói. Tuy rằng nghiêm túc nhưng vị này vẫn rất hiếu
khách a.
Theo chỉ dẫn của Woop Slap, Tokeru đã nhanh chóng tìm được Partys Bar.
Đây chính là quán rượu nổi tiếng trong truyện. Shanks và Luffy đã
từng ở đây, Makino cũng làm việc ở đây.
Chính vì Makino nên Tokeru mới đến nơi này, dù sao bây giờ Luffy mới
một hai tuổi, cũng không có gì đáng xem. So với một tên nhóc con thì
Makino tuổi trẻ xinh đẹp hiển nhiên có hấp dẫn hơn rất nhiều.
Quầy rượu này nhỏ nhưng bên trong rất náo nhiệt, có đủ các loại
thanh âm mời rượu vang lên, làm ăn không tệ.
Tokeru đẩy cảnh cửa, ngay lập tức thấy một thiếu nữ sinh đẹp tóc
xanh sẫm đang bận rộn pha chế rượu. Khoảng 18-19 tuổi, cả người hiện
ra khí chất ôn nhu nhẹ nhàng, cho người ta cảm giác rất thoải mái.
Cô nàng này trong cốt truyện thường được gán ghép với Shanks tóc
đỏ. Nhiều fan One Piece đã suy đoán rằng đây là vợ của Shanks. Tuy
nhiên bây giờ Shanks chưa hề đến đây, tình yêu hộp quà đã xuất hiện.
Đây chính là cơ hội của Tokeru a.
“Các vị khách nhân dùng gì ? “.
“Cho chúng ta mấy cốc bia”.
Bốn người Tokeru nhanh chóng kiếm được chỗ ngồi, Tokeru cũng tùy ý
chọn chút đồ uống. Trong lúc lơ đãng Tokeru đã lấy được tình yêu
hộp quà của Makino.
“Điều kiện mở ra : thử hết tất cả các loại rượu bia trong quán “.
Quán này nhỏ nhưng trong tủ cũng trưng bày mấy chục loại rượu bia.
Hơn nữa cũng có không ít loại rượu bình dân không được trưng bày.
Hiển nhiên đây là một nhiệm vụ dài hơi a.
Người đi biển ưa chuộng rượu Rum và Sake. Tuy nhiên thế giới One Piece
cũng có đủ thứ rượu, để kể hết cũng mất mấy ngày.
Tạm thời không cần vội vàng, ít nhất hắn cũng sẽ ở lại đảo này
trong vòng vài tuần, cứ từ từ uống cũng được.
“Thuyền trưởng, có sơn tặc đến “.
Shokan tinh ý thấy mấy tên sơn tặc đang bước đến, nhỏ giọng nói với
Tokeru. Tokeru thu hồi ánh mắt nóng bỏng nhìn Makino, liếc mắt nhìn
đám người cầm đao kiếm đang hùng hổ đi đến.
“Có vẻ như có ý đồ không tốt đây “.
Nhìn trang phục kiểu này, không phải là sơn tặc của nhà Dadan. Theo
Tokeru quan sát, rất có thể đám người này chính là bọn người trêu
chọc Shanks. Một đám truy nã rẻ mạt nhưng thừa đủ ngông cuồng.
“Các ngươi lại đến đây làm gì ? “.
Woop Slap không biết ở đâu chạy đến, khó chịu chất vấn. Theo điệu bộ
này thì có lẽ đám người này làm không ít chuyện xấu a.
“Làm gì thế lão già, chúng ta đến uống rượu thôi mà “.
Tên cầm đầu ngả ngớn nói, ánh mắt kiêu căng nhìn vào trong quán.
Quả nhiên không ai dám đối mặt với bọn chúng, bọn hắn ưa thích cảm
giác này.
“Ta cảnh cáo ngươi, Garp trung tướng đã nói sẽ xử đẹp những tên nào
dám gây rối loạn. Uống rượu thì được nhưng phải trả tiền “.
Rất rõ ràng, đám hải tặc nghe đến tên Garp cũng kiêng kỵ không ngớt.
Tên cầm đầu thấy vậy, thẹn quá hóa giận nói :
“Đương nhiên sẽ trả, dài dòng “.
“Chủ quán, cho một bình rượu Rum “.
“Được “.
Makino không tình nguyện lắm trả lời, hiển nhiên nàng không thích đám
người gây rối này.
Trong quán rượu không còn vui vẻ thoái mái như trước, chỉ có những
tiếng cười cợt thô bỉ của đám sơn tặc. Woop Slap cũng khó chịu ngồi
giám sát, hiển nhiên ông ta không tin tưởng đám người này sẽ làm
đúng quy tắc.