Bod kiêu ngạo nói :
“Rất nhiều người đều chỉ nghe qua uy danh của ta. Hải Quân cũng vậy,
chúng không biết được tên thật của ta. Ngươi có biết vì sao không ? “.
“Vì sao ? “.
“Bởi vì những kẻ biết tên ta đều đã chết. Ngươi vẫn muốn biết sao ?
“.
Tokeru mặt đen lại, chỉ hỏi tên mà thôi có cần tự phụ như thế không
?
“Nói đi “.
“Can đảm lắm, nghe cho kỹ, tên của ta là Bod Dalton. Đây là em trai ta
Joe Dalton, nó là thuyền phó “.
Không có chữ ‘D’ trong tên ? Tokeru bắt đầu cảm thấy mọi chuyện đi
chệch quỹ đạo.
“Không phải là Bod.D.Dalton sao ? “.
“Ngươi có ý gì ? “.
Bod đen mặt trả lời, cơn giận dữ của hắn đang lên cao. Tokeru hết lần
này đến lần khác chọc giận hắn, trước thì nghi hắn mạo danh sau
thì gọi sai tên của hắn. Đây chính là trắng trợn khiêu khích a.
“Không có ý gì cả. Câu hỏi cuối cùng, chữ ‘ D’ trên lá cờ có ý
nghĩa là gì ? “.
“Chúng ta là băng hải tặc Dalton, chữ D là viết tắt của Dalton “.
Lần này Joe Dalton thuận miệng trả lời. Xem sắc mặt của Bod, lát
nữa nhóm người của Tokeru sẽ phải chết. Mà với người chết, cung
cấp chút thông tin cũng chẳng có gì đáng trách.
Một tia sáng lóe lên trong đầu Tokeru, hắn đã biết rõ sai lầm xuất
hiện ở đâu. Thật không ngờ một người thông minh như Tokeru lại phạm
phải sai lầm như thế này.
Tất cả chỉ vì hắn đã hiểu sai chữ ‘ D’ trên lá cờ mà thôi. Đây là
viết tắt của băng hải tặc Dalton chứ không phải chữ ‘D’ đại diện cho
ý chí gì cả. Chính vì hiểu sai, Tokeru mới đánh giá sức mạnh sai
lầm.
Đây chỉ là một băng hải tặc bình thường mà thôi. Có lẽ thuyền
trưởng của hắn cũng có thực lực đủ để giết chết hết những băng
hải tặc đối thủ. Chính vì vậy nên băng hải tặc này mới thần bí
như vậy.
Tokeru cảm thấy có lẽ Hải Quân cũng mắc sai lầm tương tự, phức tạp
hóa mọi chuyện.
“Thuyền trưởng, chúng ta có ba người. Nhất định phải để dành cho
chúng ta vài người “.
Shokan hưng phấn cười nói. Hắn thích đánh nhau, càng đánh càng hưng
phấn. Bây giờ chuẩn bị được đánh một trận với đám hải tặc chân
chính, quả thật quá kích động. Tuy nhiên phải nói với Tokeru trước,
nếu không thuyền trưởng có chút mạnh tay, lúc đó hắn lại không có
người chơi cùng.
“Được rồi “.
Tokeru bất đắc dĩ, tên Shokan này rất thích đánh nhau, chỉ cần thấy
đối thủ là Adrenaline tiết ra không kiểm soát được. Trên thuyền thì
Tokeru và Carmen quá đặc thù, hắn không giám khiêu chiến. Vì thế
dáng người khỏe mạnh Notis trở thành mục tiêu.
Notis ít nói lạnh lùng nhưng đánh nhau lại nhiệt tình như lửa. Cuối
cùng cả hai bên tình nguyện, cuộc chiến diễn ra thường xuyên như cơm
bữa. Rất ít khi thấy hai tên này lành lặn, cơ thể lúc nào cũng đỏ
tím vài chỗ.
Bây giờ nhìn thấy đám hải tặc này, kể cả Notis cũng đã máu nóng
dâng trào, chuẩn bị đại chiến một trận.
Bod Dalton nghe được ba người Tokeru nói chuyện với nhau, gân xanh không
ngừng nhảy lên. Hắn hướng về Tokeru gầm thét :
“Xem ra các ngươi đã chuẩn bị chết rồi. Tất cả những người khi đối
mặt với ta đều run rẩy, các ngươi cũng không ngoại lệ, run rẩy đi “.
Tokeru chửi thầm không ngớt. Kể cả Râu trắng đứng trước mặt thì hắn
cũng chỉ kinh hãi mà thôi. Tên điên này dựa vào cái gì để làm ta
sợ hãi đến phát run.
Lúc này chủ thấy Bod Dalton hai tay đan vào nhau, sau đó lắc mạnh liên
hồi.
Còn Tokeru thì đang - - run rẩy.
Đúng, chính là run rẩy. Kể cả Shokan và Notis cũng đang phát run
tương tự.
Tuy nhiên không phải ba người họ sợ hãi, mà là có một loại năng lực
kỳ là đang làm cơ bắp liên tục co rút với biên độ nhỏ. Từ đó khiến
cho cơ thể đang phát run, không thể khống chế được cơ bắp của mình.
Tokeru khó khăn mở miệng :
“Ngươi… ngươi ăn Trái Ác Quỷ ? “.
“Ha ha, có kiến thức. Ta đã ăn trái Furue Furue no mi ( trái run run ),
ta có thể làm cho các ngươi run rẩy, không thể tự không chế cơ thể
mình “.
Trong lúc nói chuyện, đám hải tặc khác đã lên cò súng. Có lẽ phạm
vi tác dụng của trái cây chỉ vào khoảng bán kính 20 mét. Những tên
hải tặc kia đã cố tình đứng ra xa, theo động tác của chúng thì chỉ
cần Tokeru tránh ra xa là có thể thoát khỏi tên này.
Tuy nhiên bây giờ những động tác đơn giản cũng làm khó Tokeru. Hành
động của hắn giống như một Zombie, rất chậm và thô thiển. Shokan và
Notis đứng cạnh còn không thể nhấc chân.
Chẳng lẽ hôm nay sẽ phải chết ? Tokeru chưa học Haki, cơ thể của hắn
không thể chống được đạn. Nếu dính phải hơn mười viên đạn có lẽ
cũng sẽ ra đi.
Tên này thuần túy chỉ sử dụng năng lực của Trái Ác Quỷ, không có
chút gì khác. Tuy nhiên Trái Ác Quỷ của hắn lại đang đẩy Tokeru vào
chỗ chết. Nếu thoát ra phạm vi, Tokeru chém ra kiếm khí hay sử dụng
năng lực Ball Ball để công kích tầm xa thì tên Bod này chắc chắn sẽ
thua cuộc.
“Ồ, có cơ hội “.
Tokeru đang tuyệt vọng nhưng cảm thấy gì đó, ánh mắt phát sáng lên.
Thì ra cơ thể của hắn đã bắt đầu thích ứng với sự run rẩy. Hoạt
động bắt đầu thuận lợi hơn đôi chút.
Tokeru bắt đầu điên cuồng không chế một số nhóm cơ bắp lớn. Chỉ cần
có thể phát lực, những cơ bắp này có thể ngắn ngủi phát ra chiêu
thức. Dựa vào đó, Tokeru có thể thoát ra hoặc thậm chí giết chết
kẻ thù.
Joe Dalton và ba tên hải tặc khác đã giơ súng lên, cười gằn. Lần nào
cũng đơn giản như vậy, chỉ cần ngắm bắn chính xác mục tiêu, bóp cò
và mọi chuyện kết thúc.
Nhanh, nhanh hơn.
Cơ vai.
Cơ cánh tay.
Cơ cổ tay.
…
Joe Dalton đã đưa tay vào cò súng, ngón tay chuẩn bị bóp cò.
Chính là lúc này.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, tay phải của Tokeru cầm chuôi
kiếm, sau đó rút kiếm và chém ra một nhát. Nhát chém quả thật rất
mượt, thẳng, rất tiêu chuẩn. Tuy nhiên tay trái và chân của hắn vẫn
còn đang run rẩy liên tục. Sự đối lập này làm người ta buồn cười
không ngớt.
Nhưng rất nhanh đám hải tặc không cười nổi. Một tiếng rít chói tai
truyền đến, sau đó là cảm giác không khí đang bị bóp méo.
Tia kiếm khí dài mười mấy mét nhanh như chớp chém thẳng đến Bod
Dalton đang đứng trước mặt. Không có một chút dừng lại tiếp tục
truyền thẳng đến Joe Dalton và mấy tay súng đằng sau.
Sau đó tia kiếm khí vô hình này tiếp tục thẳng tiến, bắn thẳng vào
cột buồm của tàu hải tặc.
Răng rắc… rắc.
Cột buồm bị chém đứt, cả một cột buồm lớn đổ thẳng xuống biến
trong ánh mắt ngu ngơ của đám hải tặc và cả ba người Tokeru nữa.
Lúc này, tất cả đều quay đầu lại nhìn Bod vẫn đang đứng sừng sững.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, một cột máu phun thẳng ra.
Mấy người Bod và tay súng đều bị chặt đôi, chết đến không thể chết
hơn.
Ba người Tokeru cũng đã khôi phục hành động.
Lúc này đám hải tặc kia không cần đến Trái Ác Quỷ cũng đã run rẩy
sợ hãi.
Không cần Tokeru ra lệnh, Shokan và Notis đã nhanh chóng kết liễu đối
thủ.
Hai người nhanh nhẹn giải quyết đối thủ rồi chạy lên thuyền hải tặc
thu chiến lợi phẩm. Tokeru thấy được, trợn mắt hốc mồm a. Đúng là
thế giới của hải tặc, mấy khoản giết người cướp của cơ bản là
không cần ai dạy cũng biết a.
Shokan và Notis chẳng hề có chút nào nôn mửa hay sợ hãi khi lần đầu
tiên giết người. Đúng là quái vật máu lạnh a.
Nhớ trước kia khi Tokeru lần đầu giết người … ừm… có vẻ cũng như
thế này a.
Thuyền hải tặc này không có nhiều tài nguyên, chiến lợi phẩm chủ
yếu là mấy cây súng và 5 khẩu pháo.
Loại pháo này tương đối cũ kỹ, tuy nhiên cũng có thể sử dụng. Ít
nhất sau này nếu gặp kẻ nào nã pháo thì còn có thứ để chống
lại. Khi mua thuyền, Tokeru cũng không có trang bị pháo, vì đủ loại
lí do.
Thứ nhất là khó mua, dù sao Hải Quân cũng tương đối thiết chặt loại
vũ khí sát thương lớn này. Thứ hai là lúc đó Tokeru cần giữ bí
mật với tên đầu trâu kia, mua pháo sẽ bại lộ hết tính toán của
mình.
Bây giờ lấy được mấy khẩu pháo này đích thật rất có ích.
Sau khi đốt sạch thi thể của mấy tên hải tặc, mấy người Tokeru cũng
chạy lên thuyền, chuẩn bị xuất phát.
Tokeru cầm trong tay thanh kiếm, cố gắng hồi tưởng lại cảm giác vừa
rồi. Kiếm khí mà hắn phát ra trong lúc nguy cấp có độ bao phủ và
độ sắc bén rất lớn. Khả năng xuyên thấu cũng không thể chê.
Khi Tokeru chiến đấu với tên CP-0. Kiếm khí mà hắn phát ra hoàn toàn
dựa vào sức mạnh nghiền ép không khí. Loại kiếm khí này không mạnh
mẽ như kiếm khí mà Stainless phát ra.
Hôm nay kiếm khí mà Tokeru phát ra rất gần với kiếm khí của
Stainless, đặc điểm rất giống nhau.