100 : Chữ “d” Trên Lá Cờ.


Trên thuyền của Tokeru, Shokan đang tích cực lái thuyền đồng thời ra
lệnh cho mọi người nhanh chóng thu buồm.

Kể cả Tokeru cũng đang gắng sức kéo buồm lại, đề phòng gió sẽ
thổi gãy buồm. Thuyền ít thành viên, việc thu cuốn buồm thật sự
rất khó khăn. Cả bốn người đều phải gắng sức bảo vệ con tàu.

Cũng may Notis và Shokan khỏe mạnh hơn người thường. Cộng thêm sức
khỏe của Tokeru nữa, ba người trên cơ bản đã khống chế tốt con
thuyền.

Đây coi như là khó khăn đầu tiên mà thuyền của Tokeru phải đối mặt.
Một cơn bão cỡ vừa, xuất hiện rất bất ngờ. Nó chắn ngang tuyến
đường mà Tokeru đang đi, bây giờ Shokan đang lái thuyền đến khu vực
đảo nhỏ để tránh trú bão.

Biển Đông tương đối yên bình, thiên tai cũng ít xuất hiện hơn so với
Đại Hải Trình. Tuy nhiên hằng năm số tàu chìm do thiên tai ở biển
Đông cũng không hề ít. đặc biệt với những tàu cỡ trung bình như tàu
của Tokeru thì rất khó chịu được bão lớn.

Vì thế mà Tokeru đành chấp nhận trú tránh, kéo dài thời gian đi
đường.

Nhờ có Shokan nên rất nhanh tàu của Tokeru đã đậu trong một khu vực
an toàn, cạnh một hòn đảo vô danh.

Đây là một hòn đảo không người, diện tích tương đối nhỏ. Loại đảo
như thế này rất thường thấy, trên đảo cũng có chút tài nguyên. Các
băng hải tặc có thể lên đảo kiếm nước sạch, rau củ gì đó.

Tokeru kiếm được một cái hang tương đối rộng, bốn người nhanh chóng
thắp lửa, tránh trú. Gió bên ngoài cũng đã lớn dần lên, cơn bảo đêm
nay sẽ ập đến.

“Shokan, cột chắc chắn thuyền chưa ? “.

“Yên tâm đi thuyền trưởng “.

“Cơn bão này xuất hiện bất ngờ, không biết sẽ có bao nhiêu thuyền
gặp nạn đây “.

Sáng hôm sau, trời nắng đẹp.

Đoàn người Tokeru cũng ra ngoài hít thở không khí, kiểm tra tàu
thuyền. Cơn bão đi qua rất nhanh, tuy nhiên sóng gió nó tạo ra thật
sự không nhỏ. Trên đảo nhỏ có không ít cây cối đã ngã rạp xuống,
bật cả gốc.

Shokan đi kiểm tra tàu, ba người Tokeru thì tranh thủ thu nhặt chút
vật tư cần thiết, chuẩn bị ra khơi.

Sau cơn bão, không ít mảnh tàu thuyền đắm bị đánh dạt vào bờ tuy
nhiên lại không thấy có người chết. Có lẽ những người chết rơi
xuống biển đã trở thành mồi cho cá hết.

“Thuyền trưởng, có một con tàu đang đến đây “.

Shokan nói to, hắn đã phát hiện ra gì đó, ba người khác cũng nhanh
chóng xuất hiện cạnh con tàu.

Cùng lúc đó, trên con tàu kia, hoa tiêu cũng đã thấy hòn đảo nhỏ,
đồng thời cũng thấy thuyền của Tokeru đang neo đậu.

“Tin tốt thuyền trưởng, trước mắt có đảo nhỏ, có thể đổ bộ. Hơn
nữa còn có một con thuyền khác, không thấy cờ hải tặc, có thể là
thương nhân “.

“Chuẩn bị đổ bộ, còn nữa, chuẩn bị vũ khí để… đánh cướp “.

Người được gọi là thuyền trưởng vóc dáng cao nhưng rất gầy, hàng
ria mép mỏng, da ngăm đen, mắt híp. Tuy nhiên nhìn bộ dạng có vẻ mệt
mỏi, yếu ớt. Tên của hắn là Bod

Một người khác ngồi bên cạnh, khuôn mặt có chút tương tự, vừa sờ
râu vừa chơi một cây súng trường. Khác với người thuyền trưởng, vóc
dáng tên này rất thấp và lùn. Hắn chính là em trai thuyền trưởng,
cũng là thuyền phó của tàu hải tặc này. Tên của hắn là Joe.

“Đại ca, chúng ta trải qua cơn bão, nhiều người có chút mệt mỏi,
chiến đấu bây giờ không hay lắm a “.

“Hừ, các ngươi có bao giờ rơi một giọt mồ hôi khi đánh cướp chưa ?”.

Đám thuyền viên cũng cười to, thuyền trưởng quá mạnh mẽ, là thuyền
viên nhưng bọn họ chủ yếu là vung đao giết người, sau đó vận chuyển
chiển lợi phẩm mà thôi.

“Nếu quyết định đánh cướp thì giương cờ lên, chuẩn bị tiễn đối thủ
của chúng ta xuống địa ngục “.

Thuyền càng ngày càng đến gần đảo, gã thuyền trưởng đã nhìn thấy
ba người đứng ngay bãi biển. Trong đó một người mặc áo vest đỏ thêu
hoa hồng đứng giữa, tay chống một thanh kiếm trắng cực dài.

Ánh mắt của kẻ ày đang ngẩn ngơ nhìn lá cờ hải tặc. Thuyền trưởng
này đắc ý không ngớt, hắn rất ưa thích cảm giác khiến cho người
khác kinh hãi khi đối đầu với băng hải tặc của mình. Phản ứng của
kẻ vest đỏ này không nghi ngờ gì rất hợp ý hắn.

Tokeru đích thật đang ngẩn ngơ nhìn cờ hải tặc, hơn nữa hắn cũng
thật sự kinh hãi. Tuy nhiên không phải kinh hãi vì băng hải tặc này
có cỡ nào uy danh, mà là kinh hãi với cuộc gặp gỡ này.

Khi điều tra về thành viên của CP-0 kia, Tokeru đã biết đến băng hải
tặc có chữ ‘D’ trên là cờ. Bởi vì băng hải tặc này quá bí hiểm,
hơn nữa còn liên quan đến chữ cái bí ẩn nhất trong truyện nên Tokeru
có nhiều suy đoán.

Rất có thể băng hải tặc này tập hợp những kẻ có chữ ‘D’ trong tên,
những kẻ mạnh nhất. Những kẻ có che mặt hoặc khăn chùm đầu, tràn
đầy bí hiểm. Thuyền viên mạnh mẽ đến mức chỉ cần đứng im thôi đã
dọa cho người khác phải run rẩy, kể cả Seaking cũng không ngoại lệ.

Theo mạch suy nghĩ này, Tokeru đã đoán đây có thể sẽ là một băng
hải tặc mạnh mẽ nhất trong One Piece. Rất có thể hắn sẽ gặp được
băng hải tặc này vào một ngày nào đó, ở địa điểm kinh khủng nào
đó trong tân thế giới. Sau đó Tokeru sẽ đích thân trao đổi với họ về
ý chí của chữ ‘D’ và ý chí của bản thân mình.

Nhưng đi ngược lại với phán đoán của Tokeru, bọn họ gặp nhau trên
biển Đông, trên một hòn đảo nhỏ vô danh. Hơn nữa nhìn trận thế này,
chắc cũng không có cuộc trò chuyện gì về lí tưởng hay ý chí gì
diễn ra. Đây chỉ thuần túy là cuộc đánh cướp mà thôi, họ đang thực
hiện đúng tinh thần của hải tặc, đó là đánh cướp.

“Tiểu tử, ta biết ngươi sợ hãi uy danh của chúng ta. Trong ánh mắt
của ngươi, ta thấy được sự kinh hãi, sợ sệt, run rẩy. Nhưng ẩn sâu
bên trong, ta còn thấy được sự khát khao được gia nhập một tổ chức
lớn để truy tìm mộng tưởng. Với tư cách thuyền trưởng, ta cho phép
ngươi và hai người kia được gia nhập “.

“Im miệng Joe, ta mới là thuyền trưởng “.

Bod đứng lên đạp thẳng vào người của em trai, gầm thét nói. Người em
trai này của hắn thường xuyên cầm đèn chạy trước, lần nào cũng
thành công cướp lời kịch của hắn. Rất nhiều người không biết rõ
cũng coi Joe là thuyền trưởng, quả thật là làm hắn mất hết mặt
mũi.

Tokeru nhìn băng hải tặc đang nội loạn trước mặt, trong đầu như có
một đàn ngựa đang gào thét chạy qua.

Có vẻ như mấy tên này không có chút nào giống với tưởng tượng của
Tokeru a. Không có che mặt cũng chẳng có khăn chùm đầu, nhìn mấy
thuyền viên kia cũng chẳng có chút bí hiểm nào.

Tokeru nhìn đám người này, không thấy có chút gì dính dáng đến cao
thủ a. Nếu là cao thủ, trên thuyền chắc chắn sẽ có hộp quà nhưng
Tokeru không thấy hộp quà nào xuất hiện, kể cả hộp quà cấp C thấp
nhất cũng không có.

Đây đúng là lá cờ trên tờ truy nã a. Chẳng lẽ lại có kẻ mạo danh ?
Nhưng danh tiếng của băng hải tặc chữ ‘ D’ cũng không lớn lắm, tỉ lệ
mạo danh rất thấp a.

Những kẻ mạo danh băng hải tặc cũng không có hiếm lạ gì, băng mũ
rơm giả, băng tóc đỏ giả cũng có. Những băng hải tặc bị mạo danh
thì phải có đủ danh tiếng cũng như thực lực. Băng hải tặc chữ ‘D’
không có danh tiếng gì nổi bật, thuyền trưởng cũng chỉ treo giá 23
triệu Belly.

Chẳng lẽ mấy kẻ mạo danh này lại chọn mục tiêu nhỏ như thế sao ?

“Đừng nhốn nháo, những kẻ giả danh. Các ngươi không qua mắt được ta
“.

Im ắng.

Vẫn là im ắng.

Tiếp tục im ắng.

Tất cả mọi người đều mặt mũi ngơ ngác nhìn Tokeru. Bod và Joe nghe
được cũng tắt tiếng, tạm thời mất năng lực suy nghĩ.

“Kẻ giả danh ?”.

Giả danh ai ? chúng ta tuy là cướp biển nhưng cũng là cướp biển có
nguyên tắc. Chưa bao giờ nói dối, không bao giờ lừa lọc người khác.
Làm sao có thể đi giả danh người khác được.

Với lại, thuyền trưởng mạnh như vậy, chúng ta còn đang sợ kẻ khác
giả danh mình trong nay mai a.

Tokeru nhìn khuôn mặt đầy ngốc trệ của đám hải tặc trước mặt, cũng
cảm thấy có gì đó sai sai. Gương mặt này không giống với kiểu bí
mật bị vạch trần. Tokeru không tin những người này có thể diễn đạt
đến mức như vậy. Chẳng lẽ trước mắt là hàng thật ?

“Chúng ta từ khi ra biển luôn không đổi tên họ, là thành viên của băng
hai tặc Dalton cao quý, chúng ta đâu cần phải mạo danh người khác “.

“Thuyền trưởng, giết chúng đi “.

“Chỉ có kẻ khác mạo danh chúng ta chứ chúng ta không bao giờ thèm
làm chuyện như thế “.

Tokeru thấy phản ứng quá khích của đám hải tặc, gãi đầu hỏi :

“Tên của ngươi là gì ? “.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #100