Gia Nhập Hải Quân


Người đăng: Cross

Simon mang theo hành lý chuẩn bị lên đường

"Luffy, anh ra khơi trước đây!"

Simon trên miệng nở một nụ cười, vẫy tay chào tạm biệt Luffy. Sau khi Simon
nói sẽ gia nhập hải quân, hắn đã được Grap đưa đến sống chung với Luffy và
ACE. Thời gian thấm thoát trôi qua, Simon giờ đã là một thiếu niên tuấn tú,
bụng sáu múi, khỏe mạnh.

ACE đã ra khơi sớm hơn Simon hai tháng, trước đó ACE đã hỏi Simon có muốn trở
thành một thành viên trong băng của cậu không nhưng hắn đã từ chối. Hắn giống
với Luffy, có ước mơ trở thành vua hải tặc. Hắn muốn có những thuyền viên của
riêng mình, có cuộc phưu lưu của riêng mình.

Trước quyết định đó của Simon, ACE cũng không nói gì, cậu chỉ hẹn Simon một
ngày không xa gặp lại nhau tại đại hải trình, lúc đó cả hai đều phải là những
hải tặc khét tiếng. Lớn lên cùng nhau nên ACE biết Simon rất mạnh. Simon vì
biết trước số phận của ACE nên trong lòng cảm thấy có chút buồn bã. Đã nhiều
lần hắn định nói với ACE nhưng hắn lại luôn phân vân, kết quả hắn đưa ra quyết
định là sẽ không nói với ACE.

Simon sinh ngày 18 tháng 9, hắn có một mái tóc màu đỏ, thường mặc một chiếc áo
sơ mi hoa lá màu mè, vũ khí của hắn là một thanh katana màu đen. Theo như lời
Grap nói, thanh katana này chính là thanh kiếm đã theo bố hắn nhiều năm, trước
lúc qua đời ông đã nhờ Graph mang thanh kiếm này trao lại cho Simon.

"Luffy!! Đừng quên ước định của chúng ta! Anh nhất định sẽ đá đít em rồi trở
thành vua hải tặc!!" - Simon nói lớn

"Em sẽ đá đít anh rồi trở thành vua hải tặc!!" - Luffy hét lớn

"Hahaaa"

Simon trên miệng nở một nụ cười thoải mái, suốt khoảng thời gian chung sống
cùng với Luffy, ACE và cả Sabo nữa. Hắn đã có khá nhiều kỷ niệm với những
người này, đối với hắn bọn họ cũng giống như anh em vậy.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Simon cảm thấy muốn tiến vào Grand Line hắn trước hết
nên kiếm thêm một vài thủy thủ đoàn. Hắn hiện tại cần một hoa tiêu, một thợ
đóng thuyền và một bác sĩ. Simon khá tự tin về khoản nấu ăn của mình nên hắn
có thể vừa làm thuyền trưởng vừa đảm nhận vị trí đầu bếp.

Nói đến một hoa tiêu tài ba thì phải nói đến Nami thế nhưng thời điểm này hắn
ra khơi sớm hơn Luffy rất nhiều, làm thế nào hắn có thể tìm ra tung tích của
Nami? Theo thời gian, càng trưởng thành những ký ức kiếp trước của hắn càng mờ
nhạt, hắn không thể nhớ được quê hương của Nami ở đâu. Simon khẽ thở dài một
tiếng, trước nhất vẫn phải kiếm một chiếc thuyền lớn hơn.

"Simon!!!"

Một tiếng gọi lớn phát ra từ phía sau Simon, hắn quay lại thì thấy một con tàu
hải quân lớn đang hết tốc lực đuổi theo hắn. Chiếc thuyền hải quân nhanh chóng
đuổi kịp thuyền của Simon, đứng trên mũi thuyền không phải ai khác mà chính là
Graph. Graph bộ dạng có chút tức giận, ánh mắt đầy thất vọng nhìn về phía
Simon.

Simon mắng thầm một tiếng, thật không ngờ hắn muốn lén lút ra khơi trở thành
hải tặc, còn chưa tới được Đại Hải Trình đã bị Graph bắt được. Graph thở dài
một tiếng rồi nói

"Simon, không còn cách nào khác ta sẽ đưa cháu đến tổng bộ hải quân ngay hôm
nay"

Simon mặt mũi tối sầm lại, hắn muốn trở thành vua hải tặc nhưng nay lại sắp bị
bắt đem tới tổng bộ hải quân để gia nhập hải quân. Simon được đưa lên thuyền
hải quân, hắn cũng không nói một lời nào. Thấy bộ dạng này của Simon, Graph
nhắc nhở

"Không lẽ cháu quên lời nói năm đó đã nói với ta hay sao?"

Simon được đưa đến Tổng Bộ Hải Quân, sau đó hắn theo Graph tới gặp Sengoku.
Sengoku vừa nhìn thấy Simon trên miệng lập tức nở một nụ cười

"Graph, đây là đứa trẻ mà ông luôn tự hào sao?"

"Đúng vậy!" - Graph cười

Sengoku đảo mắt nhìn Simon một hồi rồi nói

"Simon, trước tiên cháu hãy viết đơn xin gia nhập hải quân, còn về cấp
bậc...."

Simon trong lòng suy nghĩ, nếu đã không thể làm hải tặc vậy thì chi bằng trở
thành một người ở trong hải quân có một chỗ đứng. Nếu không thể trở thành vua
hải tặc, vị trí Thủy Sư Đô Đốc cũng không tệ. Suy nghĩ kỹ một hồi, hắn nói

"Sengoku đại nhân, về cấp bậc chi bằng hãy để thực lực quyết định. Nếu như
cháu đánh thắng được một Đại Tá, vậy thì cho cháu làm đại tá. Ngài thấy như
vậy liệu có được không?"

Cả Graph lẫn Sengoku đều tỏ ra ngạc nhiên trước lời nói của một cậu thiếu niên
chưa đầy mười năm tuổi, nhưng rồi cả hai cười phá lên. Sengoku nói

"Được, cứ quyết định như vậy đi!"

Sengoku dùng sên truyền tin cho gọi Đại Tá Hina tới với hy vọng cô sẽ nhẹ tay
với Simon. Một lát sau Hina đến, Sengoku gọi cô lại gần rồi thì thầm dặn dò cô
vài câu. Simon biết Sengoku chắc hẳn đang dặn dò Hina nhường hắn, hắn đối với
việc này cũng không để ý, ai nhường ai vẫn còn chưa biết.

Trận đấu diễn ra tại một khoảng đất trống tại Tổng Bộ Hải Quân, xung quanh là
vô số các sĩ quan hải quân khác tụ tập lại xem trận đấu. Sengoku lúc này vẻ
mặt đầy nghiêm túc, ông vẫn thường nghe Graph kể về Simon, hôm nay chính là cơ
hội tốt nhất để ông quan sát năng lực của hắn.

Trận đấu do Graph làm trọng tài, cả hai đứng đối diện nhau. Hina nói

"Cậu bé, lát nữa đừng trách chụy đây nặng tay!"

Simon không nói gì mà chỉ cười khẩy một cái, tay phải tuốt thanh katana ra
khỏi vỏ chuẩn bị chiến đấu. Graph thấy đôi bên đều đã chuẩn bị xong xuôi, ông
hô lớn một tiếng

"Trận đấu bắt đầu!"

Hina dùng sức mạnh của trái ác quỷ, hai tay phóng ra hai cái hàng rào sắt muốn
đem Simon khóa lại thế nhưng trước mắt cô Simon giống như hoàn toàn biến mất.
Hina bỗng nhiên cảm thấy vật thể sắc bén đang kề trên cổ mình, điều này khiến
cô vã mồ hôi lạnh. "Quá nhanh! Tốc độ của thằng nhóc này quá nhanh!", Hina
nuốt nước bọt ực một cái, trận chiến này xem ra cô đã thua rồi.

Simon sinh ra trong một gia đình có truyền thống sử dụng kiếm nên hắn thiên
bẩm dùng kiếm đã rất ưu tú. Hơn nữa trong suốt bao nhiêu năm qua hắn không
ngừng khổ luyện, trình độ kiếm pháp hiện tại của hắn đã đạt đến mức xuất quỷ
nhập thần. Theo như những gì Graph kể với Sengoku, một ngày có 24 tiếng thì
Simon chỉ ngủ bốn tiếng, trong suốt thời gian còn lại hắn dùng để luyện kiếm
và Haki.

Simon hiện tại đã sử dụng được haki sắc màu vũ trang và haki quan sát. Haki
quan sát của Simon tuy không thể sánh được với các Đô Đốc nhưng có thể được
xem là khá tốt.

Sengoku bộ dạng bên ngoài vẫn không một chút thay đổi thế nhưng bên trong ông
đang vô cùng ngạc nhiên. Simon dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, lúc nãy hắn nói
" Nếu như cháu đánh thắng được một Đại Tá, vậy thì cho cháu làm đại tá. Ngài
thấy như vậy liệu có được không?", ông còn nghĩ hắn là do quá tự tin vào khả
năng bản thân nên mới nói như vậy. Cũng vì vậy mà Sengoku muốn dạy cho Simon
một bài học đầu tiên về thế giới này, đừng giống như ếch ngồi đáy giếng.

Thế nhưng thực không ngờ Simon lại quả nhiên có bản lĩnh đánh bại một Đại Tá
hải quân, hơn nữa lại chỉ cần một chiêu. "Xem ra ta đã đánh giá thấp thằng
nhóc này rồi!", Sengoku thở dài một tiếng. Grap vẻ mặt đầy tự hào, ông hai tay
khoanh trước ngực, trên miệng nở một nụ cười

"Thế nào hả Sengoku?"

"Làm tốt lắm Graph!" - Sengoku cười

Simon thu kiếm vào bao, bộ dáng lại giống như bình thường. Sengoku tuyên bố

"Ta thăng cấp cho Havy D. Simon từ Binh Bét lên Đại Tá, quân phục sẽ được gửi
tới vào tối ngày hôm nay. Còn bây giờ mọi người giải tán!"


One Piece: Tân Thời Đại - Chương #2