Người đăng: tlbbsky2@
Vì là đang ở rừng sâu nên Vô Mệnh chọn tìm mảnh kho báu ở thác nước vả lại khi
tìm được thác nước chứng tỏ Vô Mệnh đã tới được chính giữa bản đồ lúc đó đi
tìm mấy mảnh còn lại dễ dàng hơn là đi từng góc từng góc
Sau mấy ngày, Vô Mệnh đã tới được nơi có thác nước. Nhìn xung quanh phong cảnh
cũng thật hữu tình, có chim chóc hót quanh, khác hẳn với những nơi khác. Vô
Mệnh đi vào trong thác nước, thật kì lạ là khi mới bước chân vào nước, trọng
lực đột nhiên tăng lên, cứ đi thêm một bước thì trọng lực càng tăng, đi được
khoảng 10 bước, Vô Mệnh không bước nổi nằm xuống đất, trên lưng là Mộng Mộng
đã nằm từ hồi bước thứ 5. Nó không chịu nổi nữa nên đã được Vô Mệnh cõng đi.
" Quái lạ, không lẽ ở trong kia có vật gì ngoài mảnh bản đồ còn có thứ khác"
Cắn răng bước từng bước tới thác nước, trọng lực có lẽ tăng gấp 10 lần rồi.
" Chủ nhân, có nhiệm vụ mới"
"Mở nhiệm vụ "
Nội dung nhiệm vụ
Đứng dưới chân thác nước 1 ngày, trọng lực phải chịu là 30 lần.
Thưởng : 2000 BSP . Thức tỉnh luyện thể tầng 2
Luyện thể được chia làm 11 tầng
Tầng 1: Da bắt đầu cứng rắn, tăng sức phòng thủ, kháng quyền pháp thuật độc
dược
Tầng 2 : Tăng giống tầng 1, lúc này phàm khí bất xâm
Tầng 3: Tương tự giống tầng 2, linh khí bất xâm ( Mấy cái tăng khỏi nói lại
nha tầng nào nó cũng tăng như vậy khác nhau ở chịu vũ khí thôi)
Tầng 4: Pháp khí bất xâm
Tầng 5: Bảo khí bất xâm
Tầng 6: Hoành khí bất xâm
Tầng 7 : Vương khí bất xâm
Tầng 8: Đế khí bất xâm
Tầng 9: Thánh khí bất xâm
Tầng 10 : Tiên khí bất xâm
Tầng 11 : Thần khí bất xâm, độc dược bất xâm
" Cái gì muốn giết ta à "
Tuy nói vậy nhưng Vô Mệnh vẫn cố gắng đứng dưới thác nước, sau 1 ngày, hắn còn
đứng 40 HP Mp còn 40 . Tuy vậy hắn vẫn đạt được luyện thể tầng 2.
Ngày hôm sau hắn mới đi vào trong khe thác nước, đường đi càng lúc càng tối
bỗng thấy ánh sáng cuối con đường. Hắn nhanh chân bước tới và ngạc nhiên vì
phía sau ánh sáng đó là một thung lũng thơ mộng tuyệt đẹp . Hắn lần đầu tiên
thấy con người. Những người dân đang lao động, đang đưa con đi chơi vv.
Hắn tới ngồi tại một quán ăn, lâu lắm rồi hắn mới được ăn . Vì kể từ khi giết
xong con sư tử vương thì hắn với Mộng Mộng chả ăn gì cả.
Chủ quán là một cô gái, cô gái này khoảng 18-19 tuổi. Cô gái này có dung nhan
khá thanh tú. " Vâng, có ngay"
Sau khi ăn xong Vô Mệnh hỏi :
"Trong làng này có cái gì quý báu không cô chủ ? "
"Ồ chắc anh ở xa tới, ở đây có một cây thập giá tượng trưng cho hòa bình là
quý giá nhất "
" Cảm ơn cô"
Vô Mệnh nghĩ : "Thập giá là cái vẹo gì ?"
Vì Vô Mệnh sống ở thời tu luyện thì chưa có thập giá
" Đi xem thập giá thử coi sao "