Người đăng: ➻❥๖ۣۜHoài ๖ۣۜLinh ✔
Khi tỉnh lại đập vào mi mắt hắn là một trần nhà, nhìn quanh bốn phía đơ sơ
không thể đơn sơ hơn, một chiếc bàn và hắn đang nằm trên chiếc giường gỗ.
Khi nghĩ đến thế giới này hắn lại ánh mắt sáng lên, phải, hắn tìm được chủ
nhân thế giới này là One piece.
Hắn ý nghĩ đầu tiên là phải mạnh lên, sau đó đi khắp nơi trên thế giới mạo
hiểm, nhìn thế giới này, đủ loại chủng tộc người, cùng các cường giả giao thủ,
ăn các nơi mỹ thực nhất trên thế giới.
Còn như mỹ nữ, hắn vẫn quan niệm là tuỳ duyên liền tốt, hắn không phải ngựa
giống giống các thanh niên xuyên việt khác, hắn muốn là thoải mái, theo ý mình
chứ không phải sống bằng nửa người dưới.
Còn như hải tặc hay hải quân, hắn cân nhắc vẫn là làm người như mắt diều hâu
tốt, thích đi đâu đi đó, không bị câu thúc tất cả.
Đủ loại ý nghĩ trong đầu của hắn, đang suy nghĩ lung tung, cánh cửa mở ra, hắn
trông thấy một cô gái đi vào, tuổi không lớn lắm tầm 10,11 tuổi.
Trông thấy hắn nhìn mình tiểu cô nương cầm bát cháo để lên bàn rồi đi phía hắn
ngồi xuống chiếc ghế.
“ Ngươi dậy rồi, cha ta thấy ngươi nằm trên bãi biển lên đưa về đây, cứ tưởng
ngươi chết rồi cơ chứ”
Vừa nói tiểu cô nương còn bĩu môi ra vẻ ghét, nhưng phối hợp với nét mặt chưa
thành thục xem ra rất có vẻ đáng yêu.
Vừa định ngồi dậy nhưng không có tí sức nào.
“ Cảm ơn, xin hỏi đây là chỗ nào”
“Đây là thôn Thunder”. Cầm bát cháo tiến đến bên cạnh Lâm.
“Ngươi tự ăn được chứ” hỏi xong cô cũng mặc kệ hắn trả lời hay không để xuống
giường rồi đi ra ngoài luôn.
Cố gắng ngồi dậy húp bát cháo vào trong miệng, Lâm như được tân sinh lần thứ
2. Qua 15 phút lấy được chút sức lực.
Lâm đi ra ngoài trông thấy một người đàn ông trung niên đang sửa lại chiếc
lưới đánh cá. Hắn đoán chắc là người trung niên đã cứu hắn.
“Cảm ơn ân cứu sống, ngày sau có cần gì trợ giúp xin cứ nói, tôi sẽ cố gắng
hoàn thanh”
Tiếng nói non nớt mà thành thục đáng lẽ không lên xuất hiện từ trong miệng một
đứa bé 6 tuổi.