Mờ Ám Nội Tình


Người đăng: Saiya04

Get đến ngồi trên một cái ghế trước quầy pha chế, trầm giọng nói “Ông chú cho
một ly cốc tai, ta chưa đủ 18 tuổi không được uống rượu!”

Bên trong quầy pha chế người kia nhất thời khẽ cười, một bên tay cũng bắt đầu
theo Get yêu cầu làm.

“Ông chú là chủ ở đây à, có biết cái gì tình báo về núi Kyuru con thú dữ kia
không?” Get mở miệng nói, sau đó đối với ly cốc tai thưởng thức một cái “Không
tệ!”

“Đúng, ở đây ai cũng gọi ta là Daniel, còn về phần ngươi nói con kia thú dữ…”
Ông chủ nhún nhún vai nói, bất quá được vài chữ bỗng ngập ngừng, ý nói phải có
cái gì cái gì đó Get cũng hiểu mà!

Get tay nhẹ nhàng đặt lên mặt bàn một xấp Beri, ước tính giá trị 7 con số, đẩy
nhẹ về phía trước, lúc này ông chủ mới vui vẻ nói tiếp “Nói thú dữ cũng không
đúng, phải nói là Quái Vật đúng hơn, cả núi Kyuru về đêm đều là địa bàn của
nó, động vật khác cũng không dám bén mảng tới gần, ai tới đó đều mất tích. Tuy
nhiên nó lại không có vào thời điểm ban ngày xuất hiện, tựa như là sợ ánh nắng
mặt trời giống vậy, lúc này dù ngươi có đến nơi đó quậy tưng bừng nó cũng
không bao giờ ló mặt.”

“Thế nó không có mở rộng lãnh thổ sao?” Get hỏi.

“Ta từ nhỏ đã sống ở đây, lúc đó đã nhận thức nó tồn tại, chưa bao giờ nghe
nói có dấu hiệu đó xuất hiện, thậm chí có tin đồn nó chính là Sơn Thần núi
Kyuru, về đêm hiện hình bảo vệ ngọn núi, miễn là ngươi không có bén mảng tới,
nó tuyệt đối không có hại ngươi!” Ông chủ trả lời.

Hèn gì người dân cũng không quá để tâm đến nó, cái này sự tình xảy ra đã từ
lâu, thời gian lâu năm dài tháng khiến bọn họ đã quen thành một cái bình
thường sự tình, không đúng, là tất yếu sự tình!

Get trong đầu nhất thời thông suốt, thì ra là vậy a, con hổ dù có mạnh thế
nào, miễn là nó nước sông không phạm nước giếng, người ta cũng chỉ đối với nó
đề phòng chứ không có để tâm.

Huống chi cái này sự tình nghe như đã lâu tồn tại, từ nhỏ đã thấm nhuần vào
từng người ý nghĩ, cũng khó trách người ngoài xem như lạ còn bọn họ xem như
thường.

“Vậy còn nó diện mạo?” Get tiếp tục hỏi, tiền hắn đưa so với bình thường giá
cả tình báo nhiều không ít, bao nhiêu thông tin nhất định phải moi.

“Không ai biết cả, hoặc là nói người biết được cũng đều bị nó thịt, khác không
nói, thời điểm trước đây gần một tháng, một đám Hải Quân nào đó nhân số chừng
một trăm người tới núi Kyuru nói cái gì lí do tới bắt Quái Vật… Đến nay nửa
cái mạng cũng không thấy một quay lại!”

Get khẽ nhíu mày, tâm lí không khỏi nghi ngờ, ngoài Hải Tặc ra hễ cái gì có
Hải Quân đụng tới cũng là vấn đề không thể xem thường, cũng không phải nói có
người mở lòng từ bi đi diệt con kia Quái Vật cứu giúp chúng sinh, mà là tuyệt
đối có nào đó mục đích khác muốn thực hiện nhất định phải diệt trừ Quái Vật
đi.

Vô luận có cái nào nguyên do, cũng là có mờ ám!

Vu vơ mấy câu tào lao sau đó, Get cũng chuẩn bị ra về, trên tay một tờ Beri ép
xuống bàn.

“Không cần, xem như phần thưởng cho đấu sĩ chiến thắng!” Ông chủ không đợi Get
rút tay ra khỏi, trong chớp mắt mở miệng ngăn cảng nói.

Get thật không hiểu ý tứ trong câu nói, mờ mịt hỏi “Đấu sĩ chiến thắng?”.

“Là ở kia!” Theo ông chủ tay chỉ một hướng, Get ánh mắt nhất thời nhìn trên
vách tường treo một cái bảng, phân biệt đề từng cặp tên, nhìn một cái cố gắng
có thể dễ dàng nhận ra, trong cặp tên một cái bị gạch chéo là người thua, còn
lại bình thường là người thắng.

Bất quá, trên đó cái cặp tên ở vị trí viết vừa mới nhất, “độc nhãn vs đười
ươi”, thì “độc nhãn” lại bị phấn màu đỏ khoanh xung quanh.

Không cần Get hỏi, ông chủ liền nói “Cái đó màu đỏ vòng chính là những người
được đánh giá cực mạnh!”

Ở một bên Get ánh mắt nhìn chằm chằm vào bảng, cũng không phải là hắn đang
nhìn tên mình, mà là ở trong đó hắn nhất thời thấy được một cái tên quen thuộc

“Clara!” Get trong miệng bất tri bất giác nói ra, nếu không phải trùng tên thì
chính là cô gái tóc đỏ hắn gặp hồi ban ngày.

“Ha hả! Cậu cũng nhận thức cô ta sao? Cô ta quả là rất hấp dẫn a, giống y như
mẹ cô ta hơn 20 năm về trước, phải nói nếu tôi không phải ở thời điểm thiếu
niên rất lâu trước đây từng gặp qua mẹ cô ta, thực sự tôi còn tưởng là một
người đây!” Ông chủ Daniel khẽ cười, một bộ dáng hoài niệm nói.

Phành!

Một thanh âm vang lên, không có gì báo trước Get đột nhiên trên tay một sấp
Beri nện xuống bàn, vẻ mặt ngoạn vị nói “Ông chú, một cái địa chỉ nhà hẳn là
biết chứ?”

Trong thời gian ngắn ngạc nhiên, ông chủ Daniel ánh mắt chợt có một tia hiểu
ra, sau đó khóe miệng không khỏi treo lên nụ cười, đối với Get đảm bảo nói “Dĩ
nhiên!”

Cùng đêm hôm đó, tại một vùng biển nào đó!

Trên một chiếc Quân hạm Hải Quân, một thân ảnh đứng ở phía mũi tàu, người mặt
ngân sắc quân phục, tóc ngắn màu vàng gợn sóng, chỉ thấy sau lưng chữ lớn
chính nghĩa áo khoác không xỏ tay áo, theo gió biển phiêu dật, bộ dáng phảng
phất như đang suy nghĩ điều gì xa xăm.

“Thưa Đô đốc Ginryu, ngài có cuộc gọi đến, là Thủy Sư Đô Đốc Kong!” một Hải
Quân thủy thủ cung kính nói, dáng vẻ có chút khẩn trương.

Trong thời gian ngắn, không thấy vị kia Đô Đốc lên tiếng, chỉ đứng một chỗ bất
vi sở động, tên này Hải Quân thủy thủ mới chạy đến, trên tay đưa điện thoại
trùng giữ bên cạnh tai ông ta, để cho nó hét lớn, thanh âm nhất thời vang
vọng, phảng phất như cả khoảng cách mấy km xung quanh đều phải nghe thấy

“Daisuke!”

Đô Đốc Hải Quân Daisuke Ginryu nhất thời tỉnh dậy, bị gọi lớn như thế, có điếc
mới không thức dậy, tuy nhiên vẫn còn có chút lim dim nói “Ha hả! Là ngài Kong
à!”

Điện thoại trùng một bên phát ra thanh âm, giọng có chút giáo huấn nói “Ngươi
tật xấu ta không bàn nữa, liệu mà sửa đi, đừng có như Garp!”

“Ha ha, sẽ sửa!” Ginryu cười trừ nói đảm bảo, bất quá hắn lời hứa cảm giác rất
không đáng tin.

Bên kia đầu dây Kong nhất thời trầm giọng nói “Nói tới việc chính, Ngũ Lão
Tinh đã nhất trí hạ lệnh, nếu gặp được ‘nó’, bằng mọi giá xóa bỏ!”

Đô Đốc Ginryu nghiêm túc đáp “Tuân lệnh!”

Giữa mênh mông biển khơi, Chiếc này Quân Hạm vẫn đang đi trên mặt biển, bên
cạnh là một chiếc Quân Hạm khác, sau lưng cũng là một chiếc khác,… nói tóm lại
là, ở đây có 10 chiếc Quân Hạm cùng đi.

Và phương hướng đi tới nếu không có gì sai biệt thì chính là đảo Tails.


One Piece: Hệ thống siêu cấp hãm - Chương #54