Hải Quân Và Hải Tặc


Người đăng: AnhhYeeu

“Oanhh!..”

Đang suy nghĩ thì End chợt nghe tiếng đại bác nổ, lượng tức cậu phi như bay ra
chỗ có tiếng động.

Cách chỗ tiếng động 1000m thì End đã có thể “thấy” và “nghe” mọi thứ trong bán
kính 1000m.

“Hahaahha!.. Kenbunshoku quả nhiên lợi hại..!!”

End vừa chạy vừa cười như đứa trẻ được cho kẹo. Cậu phát hiện mình có
Kenbunshoku trong lúc đánh nhau với một con hắc hùng. Có lẽ do sống với Titan
Và Flash từ nhỏ, được uống máu tươi của nhiều cự thú và được truyền thừa của
Titan mà khi thức tỉnh Kenbunshoku thì End đã có thể “nhìn” thấy mọi thứ trong
vòng bán kính 500m.. Sau gần 2 tháng rèn luyện thì Kenbunshoku đã mở rộng ra
bán kính 1000m.

Bằng vào Kenbunshoku mà End đã thấy phía xa ngoài vịnh đảo có 4 chiếc thuyền,
trong đó có 1 chiếc cỡ liền thuyền hải tặc, 1 chiếc cỡ lớn và 2 chiếc cỡ trung
tàu hải quân đang công kích nhau. End có thể nghe rõ được mọi thứ trong trận
chiến đó.

“Sengoku! Ta đã lui về Bắc hải rồi mà vẫn còn đuổi giết là sao? Hả?!” Vị
thuyền trưởng năng hải tặc có dáng người to béo, cao tầm 2m đang giằng co với
1 vị mặc quần áo hải quân, phía sau khoác chiếc áo thêu 2 chữ “chính nghĩa”.

“Thật xin lỗi! Big Bird! Thả ngươi thì ta sẽ không tiện bàn giao với chính phủ
bên kia!” Sengoku nói dứt khoát.

“Nếu đã vậy thì..”

“Anh em đâu! Gr..àoo...! Tiến lên giết hết bọn chó săn của chỉnh phủ!.. dù
chết cũng phải lôi theo mấy thằng làm bạn!”

Big Bird rống to 1 tiếng biến thành 1 con chim cỡ bự với cái đầu nhỏ có hàm
răng sắc nhọn, cặp cánh bé tí để trưng cho đẹp và cặp chân to lớn đầy cơ bắp,
bộ lông màu nâu ngắn.

“OHh!.. ai mà ngờ lại gặp zoan cổ đại chủng “Moa khổng lồ” cơ chứ!!”

End ngồi trên ngọn 1 cây cách khu vực giao chiến 900m vì sợ tới gần sẽ bị loại
kia đại tướng Sengoku phát hiện cảm thán nói.

“Hừ!.. Bó tay chịu trói đi! Hoá phật!”

Sengoku hét lên 1 tiếng bỗng hoá thành kim phật hướng về Big Bird tiến đến.

“Vũ trang - Moa cước!”

“Vũ trang - Xung kích!”

Sengoku và Big Bird va chạm tạo thành tiếng nổ lớn khiến mọi người cả kinh, dư
âm hướng tới tận gần chỗ End đang núp.

“Fuck! Mạnh vậy?! Sengoku vẫn đi bắt hải tặc, tức là chưa lên nguyên soái? Tức
là Roger chưa tự thú?! Haahaa!.. Càng ngày càng thú vị!”

End cảm thán, 1 bên quan sát trận chiến giữa Big Bird và Sengoku sắp tới hồi
kết.

“Hahaa.. xin lỗi các huynh đệ! Là ta làm liên lụy đến các ngươi!” Big Bird
bỗng lên tiếng.

“Không! Đại ca...”

“Chúng ta có phúc cùng hưởng.. có họa cùng chịu..!”

“Bọn em sẽ mãi mãi theo đại ca...”

“Đại ca là nhất...”

Nghe được lời Big Bird nói thủy thủ đoàn hải tặc xôn xao lên tiếng.

“Hahaa.. đời này có các ngươi làm anh em thật không tệ!... Aaaaa! Vũ trang -
Thiên thạch Moa Moa !”

“Đại ca...!”

“Đừng...!”

“Hừ! Ngươi thua rồi!.. Vũ trang - Siêu sóng trùng kích !”

Sengoku hét đánh vào đang lao tới như thiên thạch Moa cự thú.

“Bùmmmm..!!”

1 tiếng nổ vang trời rơi xuống.. sau vài phút đi ra từ trong vụ nổ là một vị
to con với chùm râu tết trên cằm, mặc trang phục hải quân có phần rách rưới và
tay đang kéo lê Big Bird. Trận chiến kết thúc.

“Báo cáo thương tổn đi!” Sengoku nói với vị sĩ quan bên cạnh.

“Báo cáo! 12 người chết, 30 người bị thương và 7 người bị phế!” Vị sĩ quan
nhanh chóng báo cáo tổn thất.

“Đã tìm thấy chưa?” Sengoku hỏi.

“Báo cáo! Vẫn chưa tìm được!” Sĩ quan đáp.

“Được rồi, chuẩn bị trở về bản bộ!” Sengoku nói.

“Cuối cùng cũng xong! Haiz.. về nhanh 1 chút để ta còn thu lượm! Không biết
bọn Sengoku tìm gì mà đuổi giết tận cùng băng hải tặc này nhỉ?!” End ngồi ẩn
giấu mình 1 bên thúc giục.

Sau 30p thì hải quân đã toàn bộ rời đi.. End chạy gần khu vực giao tranh để
kiểm tra, sử dụng toàn lực Kenbunshoku thấy trong vòng bán kính 1000m không có
dấu hiệu hải quân tồn tại thì mới yên tâm đi lục soát thu gom chiến lợi phẩm..

“Ta thảo!! Dmm bọn hải quân!! Lục soát đến không còn cái gì giá trị trên tàu
hải tặc! Ghê thật!” Ngồi trong boong thuyền hải tặc End chửi thầm..

Định đứng lên đi về thì End khựng lại.. “Có mùi kim loại ở đâu đây!” Thấy mùi
kim loại End liền thu hẹp phạm vi Kenbunshoku bao trùm con thuyền.. điều này
khiến cho Kenbunshoku phát huy được tối đa hiệu quả, kết hợp với ngũ giác nhạy
bén phi thường của mình tìm kiếm khắp thuyền.

“Fuck you Big Bird!! Làm sao mà phải giấu kĩ như vậy chứ! Âhhaaha..!”

End tìm được dưới gậm giường khoang phòng Big Bird thấy có thông đạo liền cảm
Khái nói.
Mở ra thông đạo End liền vui mừng không thôi.. bên trong có một khỏa tái cây,
1 thanh kiếm và 2 quyển sách. Lôi đồ vật bên trong lấy ra ngồi xem xét:

“Ta thảo!! Hahahaa.. ai ngờ lại có Df ở đây cơ chứ!” End nhìn khỏa Df cười
thích thú. Đây là một quả dứa, có màu xanh ngọc với những đường xoắn ốc tinh
xảo..

Để sang 1 bên, End tiếp tục cầm lấy thanh kiếm.. Đây là một thanh katana loại
ngắn, chiều dài chỉ có 37cm, toàn thân mang màu xanh lam hơi tối, có những
đường nét giật giật giống như lôi điện..

“Thanh kiếm này trông thật đẹp! Khí của nó toán ra hoàn toàn là 1 thanh đại
bảo kiếm 24 công, cũng có thể là 1 thanh cực phẩm đại bảo kiếm 12 công!
Ahaaa.. lời to rồi! Từ nay tao sẽ gọi mày là Chidori nhé!”

Nói xong End đeo Chidori xuống đai lưng, đặt bên cạnh thanh Bone Bone. ( Bone
Bone là thanh katana main tự chế bằng xương của nhiều con cự thú.. không nhớ
xem lại chương trước! Có giá trị tinh thần cao và treo để cho ngầu dù main éo
biết chơi kiếm! )

Xử lý xong thanh kiếm End liền nhìn tới 2 quyển sách bên cạnh. Mang tiếng
quyển sách mà mỗi quyển có 3 trang.. End mở ra thì thấy giật mình

"Omg!! Cái của nợ gì vậy trời?!!..."


One Piece: Hành Trình Của End - Chương #7