Chạy Trốn


Người đăng: Rei

Mọi người trong quán trố mắt nhìn thiếu niên kia, cậu ta thì dường như hoàn
toàn không biết mình vừa gây ra chuyện, tiếp tục thúc giục ông chủ quán.

"Ách, được rồi." Ông chủ bối rối đưa lên một phần cơm rang đặc biệt, một suất
mì xào siêu lớn, một con vịt nướng, một con cừu quay và bánh mì súp.

"Cảm ơn. Chúc ngon miệng." Thiếu niên vui vẻ nói, không chờ thức ăn đặt xuống
liền dùng tay tóm thịt nướng ăn.

"Luffy?" Ace và Sabo kinh ngạc, đồng thanh kêu lên.

"Ưm ưm?" Bởi vì trong miệng bị nhồi đầy thức ăn, Luffy chỉ có thể ưm ưm hai
tiếng, từ trong đống thức ăn ngẩng đầu lên.

"KHỤ... ACE?!!!!! Sao anh lại ở đây? Còn hai người này là ai?" Vừa nhìn Luffy
liền nhận ra Ace, cậu kích động phun thẳng đống thức ăn trong miệng ra, sau
khi nhảy tới ôm lấy Ace mới đem ánh mắt nhìn về phía Gaki và Sabo.

"Khoan đã... Trông anh quen lắm." Cậu nghiêng đầu đánh giá Sabo, càng nhìn lại
càng mờ mịt, không xác định hỏi: "Anh là... Sabo? Anh là Sabo đúng không??"

Sabo hiếm khi thu lại vẻ không tim không phổi bình thường, mỉm cười trịnh
trọng gật đầu.

Nhận được cái khẳng định của Sabo, miệng của Luffy há to, chỉ trong nháy mắt
nước mắt đã tụ lại bên khóe mắt. Thiếu niên hét to một tiếng "Sabo!!! " Sau đó
liền từ trên người Ace chuyển tới trên người Sabo.

"Hức...Hức. Là anh thật đó à? Em...em cứ tưởng anh chết rồi chứ?" Luffy treo
trên người Sabo, nước mắt nước mũi tùm lum vừa khóc vừa nói.

"Chuyện dài lắm, anh sẽ kể cho hai người sau. Nhưng trước tiên... em có thể đi
xuống khỏi người anh được không?" Sabo vỗ vỗ đầu thiếu niên an ủi, vẻ mặt bất
đắc dĩ nói.

"Này, không phải lúc này chúng ta nên chạy trước à?" Bị ba anh em bỏ qua một
bên nãy giờ, Gaki nhìn Smoker vẻ mặt toàn bụi đất đi trở lại, tốt bụng nhắc
nhở. Những người dân thường trong quán cũng chẳng biết lúc nào chạy tán loạn.

"Các ngươi... Luffy Mũ Rơm!" Vừa lúc Smoker đã đi tới đằng sau của ba người
họ, lập tức nhận ra Luffy. "Hay lắm. Không ngờ hôm nay ta lại gặp được cả bốn
tên tội phạm các người, đừng hòng có tên nào có thể trốn thoát!"

"Á... Là... là tên Người Khói! Sabo, Ace, em phải đi trước đây! Hẹn gặp lại
mọi người sau!"

Nói rồi Luffy đem tất cả thức ăn nhét vào trong miệng, khiến hai má phồng to
nhìn trông rất quái dị, thế rồi vụt một tiếng thiếu niên đã biến mất.

"Mũ Rơm, ngươi đừng hòng chạy thoát!"

Thấy Luffy đã bỏ trốn, Smoker lập tức đuổi theo, còn ba người Gaki thì bị bỏ
mặc.

"Chúng ta cũng đuổi theo đi." Ace quay đầu nhìn hai người còn lại nói.

"Cậu thấy sao Gaki?" Sabo biết bọn họ còn có chuyện nên không dám tự tiện hành
động.

"Không sao. Đó chẳng phải là người quen của cậu sao? Chuyện kia để sau cũng
được." Gaki mỉm cười nói, đương nhiên làm sao hắn lại đi ngăn cản chứ, mục
đích hắn lôi kéo Sabo tới đây chính là vì chuyện này mà.

"Vậy chúng ta mau đuổi theo!"

Ba người nhanh chóng đuổi theo Smoker và Luffy, chẳng mấy chốc thì đã tìm thấy
Luffy đang bị Smoker đuổi theo phía sau.

"White Blow! (Cú đấm khói!)" Smoker gầm lên một tiếng, cánh tay hóa thành một
cột khói trắng bay về phía Luffy.

Trong lúc nguy cấp, Ace vội vàng biến thành một đoàn lửa đỏ rực bay thẳng tới
chặn đòn tấn công của Smoker, "Kagerou! (hơi nóng!)"

Cú va chạm của hai đòn tấn công nổ tung, đợi khi khói lửa tản ra, thân hình
của Ace dần dần tụ tập lại trước ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người.

"Ace. Ngươi có ý gì?" Smoker dừng lại, lạnh lùng nhìn Ace.

"Bỏ cuộc đi. Ta là Lửa, còn ngươi là Khói. Chúng ta không thể đấu với nhau
được." Ace thu tay lại, chỉnh lại mũ, nhếch miệng cười nói.

"Ace! Sabo!" Luffy vui mừng hét lớn khi thấy ba người Gaki đứng trước mắt.
Phía sau của Luffy còn có năm người và một con vịt nữa. Chắc hẳn đó là nhóm
Luffy và công chúa Vivi.

"Em vẫn chẳng thay đổi gì cả Luffy à. Suốt ngày đều chỉ biết gây rắc rối." Ace
trêu chọc.

"Luffy, ba người này là ai?" Một thiếu niên dáng người cao lớn, khuôn mặt góc
cạnh và mái tóc màu xanh rêu ẩn hiện dưới lớp mũ trùm lên tiếng hỏi.

"A, mọi người, để tớ giới thiệu, đây là Ace, đây là Sabo, còn đây là..." Đến
khi giới thiệu Gaki, thiếu niên đột nhiên ngừng lại, khó hiểu nhìn Gaki một
hồi lâu, cũng cùng không chút để ý nói "Người còn lại thì tớ không biết."

Nụ cười tao nhã trên mặt Gaki bỗng chốc cứng đờ, hắn cố gằng đè ép gân xanh co
giật nơi thái dương xuống, mỉm cười giới thiệu, "Tôi là Gaki, bạn của Sabo."

"Mau mau mau! Đem bọn chúng vây quanh lại!" Trong khi đám Gaki đang nói chuyện
thì những hải quân khác rất nhanh liền tập hợp lại đem bọn họ vây quanh.

"Luffy, em đi trước đi để anh cầm chân chúng cho, sau anh sẽ đuổi kịp em sau."
Thấy tình hình không tốt, Ace nhanh chóng quyết định.

"Vậy nhờ anh nhé!" Lần này Luffy cũng rất ngoan ngoãn nghe lời, hướng những
người còn lại nói, "Đi thôi!"

Đợi khi Luffy và đồng đội của mình rời khỏi, Ace, Sabo liền sát vai đứng cạnh
nhau, chuẩn bị tư thế chiến đấu, còn Gaki vẫn thản nhiên bình tĩnh đứng ở một
bên, không khí trở nên giằng co đứng lên.

"Ta không hiểu. Tại sao đội trưởng băng Râu Trắng và tham mưu của Quân Cách
Mạng lại muốn giúp đỡ một tên hải tặc chứ?" Smoker rít một hơi thuốc, giọng
nói khàn khàn không hề phập phồng.

"Những người làm anh giúp đỡ em trai mình còn cần phải có lý do sao?" Sabo
xoay xoay ống nước trong tay, làm ra trả lời.

"Ngươi nói "em trai"? Vậy là..."

"Mấy người không định đứng đây bàn chuyện nhà cả buổi chứ?" Cảm thấy nếu còn
không ngăn cản rất có thể ba người này còn có xu hướng tiếp tục nói chuyện vô
nghĩa, Gaki nhún nhún vai xen ngang.

"Được thôi, nếu ngươi đã nóng vội chịu chết như thế, vậy thì đến thử cú đấm
của ta đi." Smoker rút thanh kiếm làm bằng Hải Lâu Thạch nắm trong tay, Ace và
Sabo cũng lập tức rút ra vũ khí.

"Đợi đã. Ai nói chúng ta muốn đanh nhau với các ngươi?" Trước khi hai bên
chuẩn bị lao vào nhau, Gaki nhanh chóng tóm lấy Ace và Sabo lại.

"Hả? Vậy rốt cuộc cậu muốn làm gì?" Một tay bị Gaki giữ chặt, Sabo khó hiểu
nhìn hắn.

"Tất nhiên là... Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách!" Dứt lời, dưới chân sinh
phong lập tức kéo hai người chạy về hướng Luffy vừa đi.

"Này này! Còn đám hải quân thì sao?" Sabo và Ace bị Gaki kéo theo một đường,
mãi một lúc sau mới phục hồi lại tinh thần vừa bị động tác của Gaki làm cho
không hiểu ra sao.

"Yên tâm." Gaki khí định thần nhàn tiếp tục chạy về phía trước, trong lòng âm
thầm cầu nguyện cho bọn họ đừng để mất dấu băng Mũ Rơm mới tốt. "Ao, giúp ta
chặn bọn họ lại."

[Vâng, thưa chủ nhân.]

Sau đó bọn họ chỉ thấy cái"vòng tay" trên cổ tay Gaki động đậy rồi trườn xuống
biến thành một con rắn. Con rắn màu lục kim bò về phía đám hải quân, kích
thước thân thể bỗng biến lớn đến hơn 20m, đem cả một con đường đều ngăn chặn
lại.

"Để Ao đối phó bọn chúng không có vấn đề chứ?" Sabo vẫn có chút không yên
lòng.

"Không sao, cậu đừng coi thường tiểu sủng vật của tôi." Gaki mỉm cười trả lời.
Chỉ là một đám hải quân bình thường, Ao đương nhiên là có khả năng giải quyết.
Ngay cả Smoker bây giờ cũng tuyệt đối không có khả năng làm gì được nó. Dù sao
Ao là Rắn Thần cũng đã sống cả nghìn năm, đâu phải chỉ là một con rắn tầm
thường.

"Con rắn đó..." Ace kinh ngạc nhìn về phía Ao.

"Đó là sủng vật của tôi."

"Thật thú vị!"

Gaki mỉm cười không đáp.

Ba người im lặng một đường đuổi theo nhóm Luffy tới bến cảng, lần này may mà
Luffy không bị thu hút bởi cuộc chiến giữa Khói và Lửa nên không có đi lạc,
rất nhanh Gaki đã thấy bọn họ vừa ra khơi.

Dưới chân ba người tăng nhanh tốc độ, Ace nhảy lên thuyền của mình, Gaki và
Sabo cũng đều tự lên thuyền của mình đuổi theo.

"Luffy. Nhìn kìa, là ba người lúc nãy. "

Khi thuyền của ba người tiến lại gần Going Merry, Gaki liền nghe thấy tiếng
của Nami kêu lên.

Vì thế Ace và Gaki, Sabo trực tiếp liền nhảy lên thuyền của Băng Mũ Rơm.

"Ace, Sabo! " Luffy cũng nhanh chóng quay đầu lại, kinh hỉ hướng ba người hô.

Hết chương 7


[One Piece Đồng Nhân] Hải Ký - Chương #7