Người đăng: Rei
Chương 5. Gia nhập Quân Cách Mạng. Thẳng tiến tới Alabasta
(Khụ, mọi người có thấy Ao rất giống xà quái Basilisk trong Harry Potter không
? Kỳ thực tác giả rất thích Basilisk cho nên mới đem con rắn nhỏ đó bê qua đây
đấy. Muha ha ha.)
"Dragon - sama!" Ba người trong phòng, trừ Lục Cố Niên đồng thời hô lên.
Người nọ gật gật đầu, bỏ đi mũ áo choàng, chậm rãi đi tới bên bàn ngồi xuống,
dưới ánh đèn, Lục Cố Niên cuối cùng cũng nhìn rõ diện mạo của người đàn ông.
Đó là một nam nhân vẻ ngoài hơn 30 tuổi, còn thực tuổi trẻ, nếu tính cả hai
kiếp của Lục Cố Niên thì người này còn nhỏ tuổi hơn cả hắn. Dưới lớp áo choàng
màu xanh là gương mặt chữ điền, cặp mắt đen thâm thúy khiến người ta không dám
nhìn thẳng, một bên mắt có xăm hình thoi, sát khí quanh thân như hóa thành
thực chất lấy người đàn ông làm trung tâm, hướng bốn phía lan tràn, thật là
một người nguy hiểm!
Lục Cố Niên cứng ngắc thân thể theo bản năng, nhưng rất nhanh liền điều chỉnh
cho vẻ mặt trông giống như bình thường, may mắn hắn đứng trong góc tối, nên
cũng không có người nhận ra hắn mất tự nhiên. Đặc điểm rõ ràng như thế, cộng
thêm một tiếng "Dragon sama" khi nãy, thân phận người này không cần nói hắn
cũng đoán được.
Vị trí ngồi của Dragon vừa vặn đối diện với Lục Cố Niên, cho nên khi hắn ngẩng
đầu liền chạm ngay vào ánh mắt của người đàn ông. Mặc dù trong lòng có chút bị
áp lực, nhưng Lục Cố Niên cũng không sợ hãi, nhiều năm là tổng tài của một tập
đoàn đứng đầu, khí thế trên người hắn cũng không so với Dragon kém, chẳng qua
đối với nguy hiểm hắn vẫn sẽ theo bản năng mà đề phòng thôi.
"Chào ngài, tôi là Gaki." Lục Cố Niên bình tĩnh nói.
"Gaki..." Dragon đem tên của hắn lặp lại một lần, như có điều suy nghĩ nhìn
hắn một cái, "Lời đề nghị của tôi vừa rồi cậu thấy sao?"
"Ngài chính là lãnh đạo Quân Cách Mạng, Dragon?" Cũng không trả lời câu hỏi
của người đàn ông, Lục Cố Niên hỏi ngược lại.
"Đúng vậy."
"Ông không sợ tôi là gián điệp của Chính Phủ sao?" Đây là điều mà hắn cảm thấy
nghi ngờ. Hắn cũng sẽ không cho rằng lãnh đạo của Quân Cách Mạng lại dễ dàng
để cho một người thân phận không rõ gia nhập như thế.
Những người khác đều không nghĩ rằng Lục Cố Niên sẽ trực tiếp hỏi ra câu này,
nhất thời không có ai mở miệng nói chuyện.
Mà Dragon càng là dùng một loại ánh mắt nghiên cứu đánh giá Lục Cố Niên, sau
một hồi lâu, ông mới lên tiếng, "Ta tin tưởng vào trực giác của mình. Không
thể phủ nhận ban đầu ta có hoài nghi, nhưng sau 5 ngày quan sát, ta có thể
khẳng định, cậu không phải là người của Chính Phủ."
"5 ngày? Ngài cũng ở trên thuyền?" Lục Cố Niên cả kinh, không thể ngờ được
người đàn ông này lại nguy hiểm như thế. Rõ ràng ông ta đã quan sát hắn trong
mấy ngày qua, thế nhưng hắn lại hoàn toàn không biết gì. Nếu như người này
muốn lấy mạng mình...Lục Cố Niên không dám nghĩ tiếp nữa, nhưng hai bàn tay
giấu dưới ống tay áo lại nắm chặt. Quả nhiên bản thân vẫn rất yếu sao?
Dragon gật đầu.
".. Tôi muốn có một cái điều kiện." Lục Cố Niên suy nghĩ trong chốc lát, cuối
cùng hắn vẫn dựa theo kế hoạch ban đầu đi làm.
"Điều kiện gì?" Dragon có hứng thú hỏi.
"Tôi muốn hợp tác, mà không phải phụ thuộc."
Nghe Lục Cố Niên bình tĩnh nói xong, vẻ mặt mỗi người đều lộ ra một tia suy
nghĩ.
"Được, chào mừng cậu gia nhập Quân Cách Mạng." Sau một lúc tự hỏi, Dragon lộ
ra một nụ cười với Lục Cố Niên, sau đó lại kêu lão Nobi đi cùng mình ra ngoài,
để lại ba người Koala, Sabo và Lục Cố Niên ở trong phòng.
Sabo và Koala đối với quyết định của Dragon không có ý kiến, rất nhanh liền
thừa nhận Lục Cố Niên trở thành đồng đội của mình.
"Được rồi Gaki, nhờ có cậu nên nhiệm vụ lần này mới hoàn thành xong nhanh
chóng như vậy đấy. Tôi sẽ nói lại mọi chuyện cho cậu sau, còn bây giờ chúng ta
nên trở về rồi."
Khi ba người trở lại thuyền, Dragon và những người khác cũng đã trở lại. Bởi
vì Dragon vừa dịp có chuyện phải tới đây nên mới đi cùng Sabo và Koala. Sau
khi mọi người đã đầy đủ, con thuyền lại một lần nữa giương buồm ra khởi.
----Ta là đường phân cách----
Đảo Bartigo, tổng hành dinh của Quân Cách Mạng.
Trong phòng làm việc của Quân Cách Mạng, có một vài người đang cúi đầu xử lý
tài liệu chất thành chồng dày trên bàn, có người đang bận rộn tiếp điện thoại
Den den mushi, những người khác lại bận rộn đi ra khỏi phòng hoặc là cầm theo
những tập tài liệu khác mang tới những căn phòng, vô cùng bận rộn.
Lúc này cửa đột nhiên mở ra. Một thiếu niên tuấn mỹ nhưng gương mặt vẫn chưa
bỏ đi hết tính trẻ con, làn da trắng nõn, bên ngoài khoác một cái áo choàng
rất dày có thể che kín toàn thân.
Vẻ mặt thiếu niên lạnh lùng đem một túi vải đặt lên trước bàn một người đàn
ông khoảng hơn 30 tuổi đang xử lý đống tài liều. Người đó ngẩng đầu lên nhìn
thiếu niên, mở túi vải ra xem xét một lát, sau đó hài lòng gật đầu.
"Gaki, nhiệm vụ lần này cậu làm tốt lắm." Jinny đem túi vải gói ghém lại một
lần nữa, mỉm cười nhìn thiếu niên.
"Không có gì, Jinny san." Thiếu niên, cũng là Lục Cố Niên không biểu tình gật
đầu đáp lại, sau đó không chờ Jinny nói gì, liền xoay người trở về phòng của
mình.
"Aiz, đứa bé này, rõ ràng là một đứa trẻ đáng yêu a, thật không hiểu tại sao
nó lại luôn thích bày ra một bộ người sống đừng lại gần như vậy." Jinny thấy
Lục Cố Niên nhanh như một trận gió biến khỏi tầm mắt của mình, nhìn không được
than thở với người bên cạnh, thành công nhận được một cái gật đầu tán thành.
Đó là vì mấy người đấy!
Mặc dù đã đi xa, nhưng Lục Cố Niên vẫn rõ ràng đem những lời này của Jinny
nghe vào trong tai, nhịn không được ở trong lòng trào phúng một chút.
Đem cửa phòng thô bạo đóng lại phát giận, Lục Cố Niên nhanh chóng đi vào phòng
tắm rửa sạch một thân bụi cát, sau đó đem mình thả lại trên giường.
[Tê~ Chủ nhân~ Ngài có muốn ăn cái gì không?] Ao từ cổ tay của Lục Cố Niên bò
tới bên tai của hắn, dùng đầu lưỡi phân nhánh của mình giúp Lục Cố Niên liếm
liếm mặt.
[Ta muốn ngủ một lát, ngươi tự kiếm thức ăn đi Ao.] Lục Cố Niên quả thật lười
đến mức không muốn di chuyển một đầu ngón tay, biết Ao kỳ thật chỉ là đang ở
nhắc nhở mình cho nó ăn, cho nên cũng lười để ý đến nó.
Con rắn nhỏ hơi bất mãn tê tê vài tiếng, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn trườn ra
khỏi phòng, mục tiêu thẳng tới nhà bếp.
Từ khi hắn gia nhập quân cách mạng tới bây giờ đã 2 năm. Trong hai năm này,
nhờ vào kinh nghiệm và thủ đoạn quyết đoán của mình, Lục Cố Niên thành công
lấy được sự coi trọng của những người trong Quân Cách Mạng, trở thành một vị
trí trong số ba tham mưu!
Thử nghĩ, trên thế giới sẽ có mấy cái thiếu niên mới mười bảy tuổi, lại có khả
năng biến một cửa hàng nhỏ bay lên quy mô liên quốc gia, hơn nữa chỉ cần là kế
hoạch do người thiếu niên này tham dự, đều sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách
xuất sắc. Về phần chiến lực, cho dù chưa ai từng thấy hắn ra tay, nhưng cũng
không có ai dại dột cho rằng một thiếu niên thủ đoạn lôi đình như thế lại là
một kẻ yếu ớt mặc người khi nhục. Người như vậy, làm sao có thể không khiến
cho người ta sợ hãi?
Thả lỏng toàn thân, Lục Cố Niên đem đầu óc của mình thanh không, chẳng mấy
chốc liền chìm vào giấc ngủ. Thật sự mệt chết hắn.
Khi hắn thức dậy đã là cuối chiều, 5h tối.
Vừa mở cửa vào trong phòng lớn, Lục Cố Niên đã thấy rất nhiều người tập trung
ở đây. Họ đang bàn về nhiệm vụ mới nhất.
"Người của chúng ta ở Alabasta vừa truyền tin đến, tình hình bên đó rất không
xong." Jinny san, cũng là người phụ trách xử lý tình báo, trên vẻ mặt vui cười
thường ngày lúc này khó được nghiêm túc.
"Tin tức trở về thế nào?" Người đàn ông ngồi ở ghế chủ vị, Dragon, hai tay đan
vào nhau chống trên bàn, sắc mặt nhưng trái lại vẫn bình tĩnh như thường.
"Nhiều năm hạn hán khiến cho rất nhiều người chết bởi đói lạnh và bệnh dịch.
Điều này càng làm cho mâu thuẫn giữa hoàng tộc và dân chúng trở nên gay gắt
hơn. Gần đây bọn họ còn phát hiện có người ở trong bóng tối âm thầm cung cấp
vũ khí cho quân phiến loạn nổi dậy ở Alabasta." Jinny cầm bản tài liệu trên
tay, một hơi tóm tắt lại những tin tức chính. "Hiện tại vẫn đang điều tra xem
người kia là ai, nhưng dựa theo phán đoán và tin tức chúng ta nhận được, rất
có thể người đó là một trong Thất Vũ Hải, Crocodile."
Mắt của Dragon không có tiêu cự nhìn vào không trung, ngón tay có quy luật gõ
lên mặt bàn, không biết được ông đang suy nghĩ gì.
Lục Cố Niên lúc nãy đã im lặng ngồi xuống, một bên nghe Jinny báo cáo, một bên
âm thầm đem kịch tình liên hệ với thực tế.
Phiến loạn ở Alabasta, Crocodile, bây giờ hẳn là đến lúc Luffy nhận lời hộ
tống công chúa Vi Vi trở về, cũng gặp Ace----- anh trai của Luffy đang trên
đường đuổi theo Râu Đen Teach đi? Hơn nữa, sau sự kiện lần này, Luffy cũng gặp
được một đồng đội của mình, đứa con của quỷ Nico Robin nữa a.
Hắn nhất định cũng phải tham gia!
"Nhiệm vụ lần này ai muốn nhận? Chúng ta cần người tới dò xét tình hình và
ngăn cản chiến tranh nổ ra. Với tình hình ở Alabasta hiện giờ, thật sự không
thích hợp xuất hiện chiến tranh."
"Dragon sama, nhiệm vụ này tôi sẽ nhận." Lục Cố Niên hắn việc tốt không nhường
ai, trước khi có người lên tiếng giành trước trả lời.
"Gaki? Cậu cũng mới vừa làm nhiệm vụ trở về, tôi nghĩ cậu nên nghỉ ngơi một
thời gian đi." Dragon nhướn mày nói.
"Tôi không sao, Dragon sama, cứ giao cho tôi đi." Đừng nói đùa, hắn hiện tại
một chút cũng không mệt.
"Gaki, cậu vẫn là nên nghe lời của Dragon sama đi, còn chuyện Alabasta tôi sẽ
đi. Gần đây tôi cũng rất rảnh rỗi." Thiếu niên ngồi bên cạnh cười vỗ vỗ bả vai
của Lục Cố Niên, một đầu tóc vàng mềm mại, nếu không nhìn vết bỏng trên mặt
thì diện mạo của thiếu niên đúng là rất đẹp trai.
"Không được, tính cách của cậu nóng nảy, không thích hợp." Dragon lập tức phản
bác.
"Vậy hay là thế này, tôi và Sabo cùng nhau đi, vậy là có thể giải quyết được
rồi. Có Sabo ở tôi cũng không phải lo nhiều việc, có tôi ở cũng sẽ kiềm chế
được cậu ta. (Ở đây tuyệt đối không có JQ đâu! )" Lục Cố Niên đúng tình hợp lý
nói, nhưng ánh mắt kia, muốn bao nhiêu giả dối có bấy nhiêu giả dối a!
"Nếu không có ai phản đối thì cứ quyết định như thế đi. A, tôi cảm thấy có
chút đói bụng, đi trước." Nói xong, giống như một trận gió cuốn ra cửa, khiến
người trong phòng không ai kịp phản ứng. Đương nhiên, cũng không ai kịp lên
tiếng phản đối.
Cứ như vậy, chuyện này liền định ra như thế.
Lục Cẩm Niên tao nhã nhấp một ly rượu sau khi đã ăn no xong, khóe môi treo lên
một tia cười gian xảo. Không biết hắn đem theo Sabo đến gặp anh em Luffy, hai
người này có thể cảm thấy kinh hỉ hay không? A, có lẽ là kinh càng nhiều hơn
hỉ một chút.
(Tác giả có lời muốn nói : Không thể không thừa nhận là văn phong của mỗ viết
quả nhiên là rất non kém mà. Thế cho nên mới không có ai chịu đọc truyện của
mỗ có đúng không đúng không đúng không? bi thương 3s
Khụ,dù sao sắp tới cũng là vào mạch truyện rồi, ta sẽ cố gắng nhiều hơn, hy
vọng mọi người có thể ủng hộ. )