Isha.


Trong lúc Mun giảng cho Ama nghe về vị Isha nữ thần cho Ama nghe, Ama bắt đầu
quan sát kĩ chân dung của bức họa.

Isha trên bức họa phong cách vẽ đối với Ama tương đối quen mắt.

Hắn biết kiểu hội họa này, đây là trường phái họa tương đối tiệm cận với phong
cách vẽ của tây phương.

Phương pháp vẽ này yêu cầu tương đối tinh tế phong cách vẽ, Ama nhìn sang Mun
rồi nhìn hắn bàn tay...... Tuy chỉ có 4 ngón nhưng cũng coi là có thể vẽ được
đi.

Ama sống tại cự ma chủng tộc giữa 10 năm, hắn tương đương biết rõ được cự ma
tiêu chuẩn về cái đẹp cùng bọn hắn văn hóa đồ đằng, Ama khẳng định nếu Amani
không phát triển tới gần trung cổ thời kì hoặc hoàn toàn lột xác khỏi bộ lạc
cơ bản văn hóa, cự ma sẽ không thể xuất hiện loại hình nghệ thuật này.

Vì sao không thể.....bởi vì phung phí a, phung phí chưa bao giờ là Amani thái
độ, một lí do khác là kiểu này hội họa yêu cầu tương đối cao cá nhân tài
năng....không có thích hợp dụng cụ khó mà làm ra được.

Ama nhìn Mun đối với bức họa bảo trì thái độ cũng liền biết đây không phải là
hàng lượng sản, đồ vật mang tính chất tôn giáo cũng thường đi cùng quý trọng
tính chất.

Nhìn Amani những thứ kia đồ đằng cùng hình vẽ lập thể trong thần điện lẫn
tượng thần, Ama cũng không nghĩ cự ma có thể làm sáng tạo được một kiểu hội
họa như này, Amani cả chủng tộc hơi thở tương đối trái ngược với bức họa Isha
nữ thần.

Ama nhìn Isha trong bức họa là một vị nữ tính lơ lửng trên nền họa thiên nhiên
của dây leo cùng những đóa hoa.

Nếu có gì trên thế giới có thể tiến gần được tới diễn tả người phụ nữ trong
bức tranh mà Ama có thể đem làm so sánh chỉ có thể là hình ảnh đức mẹ Maria
trong các nhà thờ thiên chúa giáo ở Châu Âu.

Trước khi chuyển thế thời điểm Ama là sinh viên của một trường đại học tại
Pháp và một trong các thói quen của Ama chính là việc du lịch vào thời điểm
cuối tuần giúp giải tỏa áp lực sau những ngày bận bịu học tập, một trong các
địa điểm ưa thích Ama thường tới chính là thành phố Vatican của Italy.

Isha trong bức họa mặc một bộ váy dài bao trùm từ vai kéo xuống trùm kín tới
gót chân, váy dài màu trắng, từ phần hông váy do 3 lớp lụa trùm xuốn thân
dưới, 3 lớp vải trùm sát vào thân thể hiện sự duyên dáng nhưng không đánh mất
đi tính chất cao quý.

Tại phía hông Isha được buộc lại bởi một đai lưng bằng lụa bao lấy nữ thần
phần eo cùng bụng dưới thể rõ một vòng eo thon gọn cùng với một cái nơ dây
được thắt lại phía sau lưng trôi nổi.

Phần ngực của bộ váy tương đối giống phong cách thời trang của tầng lớp quý
tộc châu âu trung đại, phần trên của bộ váy che kín phần ngực nhưng lại để lộ
một phần xương quai xanh cùng phần cổ, che lấp vừa đủ...hở vừa đủ tăng sự hấp
dẫn cũng không làm mất đi tính chất thần thánh của nữ thần.

Phần vai cùng một phần cánh tay được phủ lên một lớp vải mỏng, nữ thần đeo một
chiếc vòng cổ đính trên vòng là một viên ngọc lớn hình oval màu xanh, và cái
vòng như một bộ khung bao trùm lên thân trên thể hiện sự huyền bí cùng kì lạ
phong cách.

Hai cánh tay thon dài, ngón tay đẹp đẽ và Ama chú ý tới một việc khác , Isha
bàn tay có 5 ngón......

Ama nhìn xuống bản thân bàn tay rồi hắn quay lại quan sát Isha hình thể trong
bức họa, Ama nghĩ thầm: “Cái này tỉ lệ thân thể không phải cự ma a.....”.

Amani cự ma có tương đối dài cùng cơ bắp cánh tay, kể cả đối với nữ tính thì
điều này cũng không có quá nhiều chênh lệch, so sánh với vị Isha này cánh tay
tỉ lệ là tương đối khác biệt.

Ama thầm so sánh : “Vị này nữ thần tỉ lệ hình thể tương đối giống nhân loại
.... Có một phần nào đó còn mảnh khảnh hơn một chút.....”.

Ama so đo vấn đề này cũng bởi vì bức họa này không có mặt.

Ama đối với Mun hỏi: “Tại sao bức tranh không có mặt?”.

Mun nhìn xuống bức tranh rồi nói lại với Ama : ”Vị kia Shaman nói với bộ lạc
rằng Isha phủ xuống lúc giáo cho hắn những thứ kia kiến thức toàn bộ thời gian
thời gian đều ở che giấu bản thân diện mạo ”.

Mun dừng lại một chút: “Thứ duy nhất mà hắn được thấy trên Isha diện mạo là nữ
thần ánh mắt, nhưng kể cả khi làm ra bức họa này hắn nói tác phẩm hắn làm ra
đều không hoàn toàn lộ tả được Isha thần thái ”.

Vì vậy vị kia Shaman không thể đối với nữ thần khuôn mặt không có phương pháp
hoàn toàn diễn tả lại nên phần khuôn mặt chỉ có hai con ngươi đặt ở đó.

Ama gật đầu coi như chấp nhận cái giải thích này : “Thần mà tùy ý cho kẻ khác
biết diện mạo của mình mới có vấn đề...Người ta dù sao vẫn là thần a”.

Ama trong lòng bồi thêm một câu: “Siêu minh tinh...có ai mà dễ dàng đâu”.


Old World - Chương #62