Người đăng: love_trap2001@
Sáng sớm ,trước cửa ra cửa đón khách của sân bay ,Phong Chi Giao mang theo mấy
vệ sỹ đứng chờ . Nhìn thấy 1 người trẻ tuổi đeo kính râm với bộ quần áo giản
dị nhưng 2 mắt gã lại sáng lên vì trên ngực trái của người trẻ tuổi đó là gia
huy hình lốc xoáy chỉ có dòng chính mới được đeo . Gã đi nhanh đến cúi người
mỉm cười :
-Nhị thiếu gia ! Người đã đến, Chi Giao đã làm buổi tiệc tẩy trần cho ngài.
-Ko cần phải tốn kém và khoa trương đâu . Ngươi cũng biết tính ta ưa giản dị và yên tĩnh mà . Thôi ! Lên xe nói chuyện sau . Đứng đây dễ bi tai mắt của Hàn gia chú ý.
-Vâng ! Xe đã chờ sẵn ! Mời nhị thiếu.
2 người lên xe Thiếu Hoa hỏi hắn
-Lực ảnh hưởng của gia tộc ở đây rất nhỏ nên chắc mấy năm nay ngươi khá khổ cực nhỉ ?
-Được phục vụ cho gia tộc là vinh hạnh của Chi Giao tôi ! Ko biết nhị thiếu lần này đến là có chuyện gì ạ ?
-À ! Cũng ko có gì, chỉ là đi ra ngoài du lịch cho khuây khỏa thôi . Mấy năm nay Hàn gia có động tĩnh gì ko ?
-Thưa nhị thiếu ! Hàn gia mấy năm nay cũng ko có động tĩnh gì chỉ là mấy hôm trước ......
-Có chuyện gì lớn sao ?
-Haiz cũng ko dám giấu nhị thiếu . 3 hôm trước tôi phái mấy người định bắt cóc 2 đứa con gái của Hàn Tùng Lâm vì nhận được tin 2 chị em họ đi chơi hôm đó ko có vệ sỹ giám sát . Ai ngờ tự nhiên nhảy ra 1 Trình Giảo Kim phá hư.
-Ồ ! Vậy giải quyết thế nào rồi ?
-Dạ thưa nhị thiếu ! Giờ cũng chỉ chờ bên Hàn gia đòi bồi thường thế nào thôi.
-Gia tộc đang gây sức ép với Hàn gia ở các hành tỉnh xung quanh chắc nên giờ Hàn Tùng Lâm cũng khó có thời gian xử lý chuyện này . Dù sao hắn cũng ẩn cư quá lâu nên hắn cũng ko biết trong gia tộc hắn bị chúng ta mua chuộc khá nhiều người . Kể cả bây giờ hắn biết thì ko lẽ thanh trừng hết những kẻ hám tiền đó sao ? Hắn làm vậy khác nào tự đoạn tay mình thì gia tộc cũng chỉ đươc lợi mà thôi . Ngươi cũng ko cần phải lo lắng chuyện đền bù làm gị vì chắc hắn đang phải lo lắng hơn cả ngươi.
-Vâng ! Thưa nhị thiếu !
-2 gia tộc đã tranh đấu nhau quá lâu rồi nên cũng cần phải kết thúc thôi . Có cơ hội thì cứ bắt cóc 2 đứa con gái bảo bối của hắn ,cho hắn thêm 1 một kích trí mạng nữa là xong.
-Nhị thiếu nói phải ! Chi Giao quyết thành công ko để gia tộc thất vọng.
Giờ này ,trong phòng sách ,Hàn Tùng Lâm đang đọc bản báo cáo của lão Ngô mà
lông mày nhíu chặt . Hắn cũng nhận được tin bên Phong Chi Giao đưa cỗ quan tài
có 6 kẻ bắt cóc con hắn nhưng thật sự hắn ko co tâm trí xử lý . Hắn ko ngờ mới
có gần 20 năm ở ẩn mà gia tộc đã mục nát đến mức này . Gần 1/3 trưởng lão bi
mua chuộc ,chưa kể các hạng mục đầu tư ,cổ phiếu công ty của gia tộc đều có
Phong gia nhúng tay . Hôm qua hắn còn biết tin Phong gia bắt đầu gây áp lực
tất cả phương diện . Hắn ko nhịn được thở dài liên tục, hắn muốn thanh trừ
những sâu mọt nhưng sẽ làm gia tộc bị tổn thương nghiêm trọng đến lúc đó ko đủ
sức chịu nổi 1 kích của Phong gia . Nhưng ko thanh trừ thì gia tộc cũng sẽ
diệt vong chỉ là thời gian lâu hơn chút mà thôi . Đang suy nghĩ hắn nghe thấy
tiếng gõ cửa :
-Vào đi
Cửa mở hắn nhìn thấy Như Ý đang bê bát canh đi tới . Nhìn thấy con gái ,tâm
trí hắn giãn ra 1 ít.
-Như Ý à ? Hôm nay con ko đi học sao ?
-Hôm nay chủ nhật mà ba . 2 hôm nay con thấy ba bận rộn quá nên tự xuống bếp nấu bát canh nhân sâm cho ba uống tẩm bổ . Đang còn nóng ,ba uống đi.
Mới 2 ngày Như Ý nhìn ba mình già đi rất nhiều mà trong lòng cô đau xót . Thấy
con gái quan tâm ,hắn cảm thấy vui lên rất nhiều.
-À ! Lâu lắm ko để ý đến gia tộc nên có chút chuyện thôi . Con ko cần lo lắng quá đâu . Chỉ cần nhìn 2 chị em con trưởng thành ,kiếm cho cha chàng rể tốt với sinh cho cha mấy đứa cháu cho ba bế là ba vui rồi.
Như Ý mặt đỏ ửng hờn dỗi nhìn cha . Nhìn con gái thẹn thùng ông ko kìm được
cười to.