3


Người đăng: love_trap2001@

-Lớn băng này tuổi rồi mà suốt ngày cứ nhí nha nhí nhảnh như con nít . Thành thục 1 tý đi sau mới có người dám lấy
ông ta ngẩng đầu nhìn cô với khuôn mặt nghiêm nghị nhưng trong ánh mắt lại
toát ra sự ấm áp tràn đầy yêu thương
-Hứ ! Con ko cần lấy chồng ,con muốn ở với ba ,chăm sóc ba suốt đời cơ
-Mong có ai rước mày đi sớm cho ba đỡ khổ thì có . Thôi ! Nhà đang có khách để khách đứng chờ hoài là ko hay đâu
ông ta cười vỗ vỗ tay Cát Tường đứng lên và đi về phía hắn . Đến gần ông ta
mỉm cười ,ánh mắt chân thành và cảm ơn về phía hắn ,gật nhẹ đầu và đưa tay ra
-tôi là Hàn Tùng Lâm . Cảm ơn cậu đã ra tay kịp thời ko ngại nguy hiểm mà cứu 2 đứa con gái của tôi
Nhìn ông ta trong tâm trí hắn giằng co " Hắn là hậu bối của Hàn gia, từ hắn
mình cảm nhận được khí tức của kẻ làm chủ bá khí va ngạo mạn ,ko thể để hắn
sống ngáng chân gia tộc được . Nhưng hắn giờ là ba của cô ấy, mình ra tay thì
cô ấy sẽ hận mình . Phải làm sao ......? Ko ! Có lẽ chỉ là trùng họ mà thôi .
Có lẽ vậy ,chắc mình đa nghi quá thôi ". Trong mắt hắn thoáng chốc có tia sát
ý rồi vụt tắt . Hắn bắt tay ông ta
-Cháu chào bác ,cháu là Phong Thời Thiên . Chuyện của 2 cô ấy cháu chỉ tình cờ nhìn thấy và hô hoán mọi người giúp thôi
Khi nghe tên của hắn tay ông ta siết lại ,khuôn mặt cười trở nên cứng ngắc
,ánh mặt lộ ra toàn sát ý thay thế sự chân thành vừa rồi
-Cậu họ Phong ?
Ông ta hỏi hắn với giọng đanh thép
-Vâng! Cháu họ Phong . Có gì ko bác ?
-Lão Ngô tiễn khách
một người đàn ông áo lam chạy vào đưa tay ra làm thế mời trước mặt hắn
-Ba ! Sao ba lại làm thế . Anh ấy là ân nhân của chúng con mà
Như ý tranh thủ đi lên cằm tay ông ấy nói ,còn Cát Tường 1 mặt mộng bức ko hỉu
gì cả
-Về phòng ,ở đây ko có chuyện của 2 đứa
2 cô lần đầu thấy ba tức giận như vậy thì cũng rất sợ ,đành lẳng lặng đi vào
trong . Bước đến cửa Như ý quay đầu lại nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy xin lỗi
. Thấy 2 cô khuất bóng hắn hỏi
-Dạ thưa bác ,cháu đã làm gì sai ạ
-Vì cậu họ Phong . Người họ Phong ko được phép bước chân vào trong nhà này . Cậu nên cảm thấy may mắn khi còn sống bước ra khỏi đây vì đã cứu con gái ta ! Tiễn khách
Khi nghe xong hắn quay người đi trong đôi mắt ẩn chứa hận ý và sát ý nồng đậm
. 1 lúc sau lão Ngô quay lại
-Thưa lão gia ,khách đã đưa đi . Có nên ....
lão ngô đưa tay lên cổ làm động tác gạch ngang nhìn về phía ông ta
-Bỏ qua đi ! Điều tra kẻ định bắt cóc 2 đứa
ông ta lạnh nhạt nói
-Vâng ! Thưa lão gia
Lão Ngô cúi đầu chào và lui ra ngoài . Ra ngoài biệt thự đi được 1 đoạn ko
thấy ai hắn lấy điện thoại ra gọi
-Thưa cụ tổ ! Có chuyện gì sai sử ạ ?
-Điều tra cho ta Hàn Tùng Lâm là ai ? Thành phố X đầu địa xa là kẻ nào ? Ngày sinh tháng đẻ của Hàn Như Ý và Hàn Cát Tường !
Sau gần 3 phút bên đầu dây trả lời
-Tất cả đã điều tra xong thưa cụ tổ . Hàn Như ý sinh vào 23h 55 ngày 11 tháng 1, Hàn Cát Tường sinh vào 0h ngày 12 tháng 1 . Thành phố X là trung tâm hạch nhân đia bàn của Hàn gia . Hàn Tùng Lâm là gia chủ đời 189 của Hàn gia hiện tại
Nghe xong hắn bóp nát điên thoại ngửa mặt lên trời hét to
-A A A ! Tại sao ? Tại sao ông lại oái ăm với tôi vậy hả ? Tôi đã phải chờ 1000 năm cho tới bây giờ chỉ để ở bên cô ấy thôi mà . Vì sao hả ông trời ? Vì sao ....?
Hắn nhắm mắt lại mún cảm nhận nước mắt của mình nhưng lại hoàn toàn ko có ,
hắn chợt nhớ ra mình là cương thi
-Vì tôi là cương thi sao ? Vì tôi đi trái với quy luật tự nhiên sao ?" Hắn mở mắt "Hahaha tôi đã nghịch thiên 1 lần rồi ,tôi ko sợ đâu ,tất cả sẽ có cách giải quyết, ông càng cản tôi thì tôi càng mún có
Ánh mắt hắn kiên định nhìn về phía trước và bước đi.


Nước Mắt Cương Thi - Chương #3