10


Người đăng: love_trap2001@

Thời gian dần dần trôi qua 1 tháng ,hắn dần dần có được tình cảm của Cát Tường
. Trong 1 tháng qua ,hắn cũng đi chơi với 2 người khá nhiều lần nhưng chưa 1
lần nào có đủ dũng khí rủ đi riêng với cô . Cứ nhắc điện thoại lên định gọi
cho Cát Tường thì tâm trí hắn lai nhớ đến Như Ý . Rất nhiều lần hắn tự dằn
lòng mình người mình yêu ,người mình đã chờ đợi hơn ngàn năm là Cát Tường thì
hình ảnh của Như Ý lại xuất hiện trong lòng hắn.
Hắn ko tin mình là kẻ phản bội ,ko tin trái tim mình đã thay đổi vì trong tâm
trí hắn vẫn còn cảm nhận được nỗi đau khi nhìn thấy vợ hắn chết trong tay hắn
.
-Tại sao mình cứ nghĩ về Như ý vậy ? Vì tình yêu với Liễu mà mình đã chờ đợi cả ngàn năm mà bây giờ trái tim mình lại .... Ko lẽ mình thật sự ko yêu Liễu bằng cả trái tim sao ? ..... Nếu ko yêu Liễu bằng cả trái tim thì sao mình lại có khả năng vượt qua được bí thuật đó và chờ đợi cô ấy cả ngàn năm ? Ko lẽ thời gian đã làm cho tình yêu của mình với cô ấy phai nhạt sao ?
Rất nhiều câu hỏi mà hắn ko tìm được câu trả lời và bây giờ hắn đang đau đầu
nghĩ quà tặng vì sắp đến sinh nhật của Cát Tường . Hắn cứ đi tìm 1 cách vô
thức mà ko có mục đích rồi hắn đi qua 1 xưởng gỗ . Hắn nhìn những người thợ
đang miệt mài đục đẽo mà trong lòng bừng tỉnh.
-Ko phải ngày xưa mình điêu khắc rất tốt sao ? Tại sao mình ko khắc hình Cát Tường tặng cho cô ấy.
Hắn đi vào xưởng gỗ mua 1 khúc gỗ tốt về . Về phòng, hắn để khúc gỗ trước mặt
,nhắm mắt cố gắng nhớ bóng dáng Cát Tường . Sau 1 lúc hắn mở mắt và bắt đầu .
Hắn chăm chú tỉ mỉ điêu khắc và khi hắn sắp hoàn thành thì nhận ra mình đang
khắc ko phải là Cát Tường mà là Như Ý đang cầm pó hoa cúi đầu ngượng ngùng .
Hắn tức giận ,định ném bức tượng nhưng hắn lại ko thể xuống tay được . Hắn thở
dài nhìn bức tượng mà hắn ko biết rằng con mắt hắn trở nên nhu hòa và trên môi
hắn hiện ra 1 nụ cười ấm áp.
Sáng hôm sau đến lớp ,rủ Cát Tường ra 1 chỗ vắng ,hắn tặng cô 1 chiếc vòng cổ
đắt tiền và cô nhờ hắn đeo hộ mình . Cát Tướng nhìn chiếc vòng rất thích ,quay
lại thơm má hắn và nói nhỏ hẹn hắn tối đi chơi rồi cô đỏ mặt quay đầu chạy đi
bỏ hắn 1 mình đứng đó . Nhìn cô thẹn thùng chạy đi và được hẹn tối đi chơi chỉ
có 2 người nhưng trong lòng hắn lại ko hề có cảm giác vui mừng . Trong lúc mơ
hồ hắn lấy bức tượng ra nhìn mà ko hề biết Như Ý đang ở sau lưng hắn . Nhìn
hắn ngẩn ngơ Như Ý định trêu ghẹo vài câu . Đi gần đến bên hắn ,cô định hù hắn
nhưng khi thấy trong tay hắn lại nhìn thấy bức tượng khắc hình mình đang cầm
pó hoa ngượng ngùng cúi đầu thì trong tâm trí cô lại ngổn ngang . Bỗng nhiên
chuông reo làm hắn chợt tỉnh lại ,quay đầu định về lớp thì nhìn thấy Như Ý đã
ở sau lưng và đang nhìn bức tượng trong tay hắn . Như Ý nhìn vào đôi mắt hắn
nhưng hắn lại ko dám nhìn vào mắt cô . Cô đưa tay về phía hắn :
-Tặng em được ko ?
-Ừ .....
Như Ý nhận bức tượng ,ôm vào trong ngực và chạy về phòng học.


Nước Mắt Cương Thi - Chương #10