Khách Đến Thăm


Người đăng: dauphaivay

Edit: Thảo Nguyễn

Beta: ✘ ๖ۣۜWɧisКƴ

“Cũng được.” Hỏa Nha chỉ uống một ngụm liền đặt bát xuống bàn, không thấy có
chỗ nào không bình thường, lúc này thần kinh Tề Hoan mới thoáng buông lỏng một
chút.

Hỏa Nha đã tới, đương nhiên Tề Hoan sẽ không tiếp tục làm bóng đèn, nàng nhanh
chóng rời khỏi phòng ba nữ nhân kia.

Đan độc mà Tề Hoan hạ dường như không có tác dụng gì với hắn, cho nên Tề Hoan
rời sự chú ý sang thanh lộ mà Hỏa Nha uống mỗi ngày.

Thanh lộ phải qua tay ba nữ nhân kia, người bình thường căn bản không thể tới
gần, đương nhiên Tề Hoan cũng không thể, nhưng ai bảo chỗ ở của nàng gần, có
một số việc không nhất định phải đích thân mình ra tay.

Đối với Tề Hoan mà nói, điều khiển lôi ti từ xa không khó, chỉ là những lôi ti
kia còn mỏng hơn sợi tóc, duy trì hình dáng của chúng khiến Tề Hoan hao phí
không ít sức lực.

Lúc này, nếu Hỏa Nha ở đây, hắn nhất định có thể thấy trên nóc nhà ba thị
thiếp của mình phủ đầy lôi ti màu bạc y như mạng nhện.

Đan độc hóa thành chất lỏng theo lôi ti di chuyển từng chút một qua chén thanh
lộ, từng giọt nhỏ từ trên cao xuống, nhưng chưa rơi xuống đã biến thành một
làn sương mù, hoà tan trong chén thanh lộ ngay trước mặt ba nữ tử kia, vậy mà
các nàng không hề phát hiện ra.

Từ sau khi Hỏa Nha trở về, buổi tối Tề Hoan không dám lén lút đi gặp Thuần Vũ
một mình nữa, nhưng thỉnh thoảng nàng vẫn sẽ đi nội thành dạo chơi. Viên đan
độc Thuần Vũ cho nàng gần như toàn bộ đã vào bụng Hỏa Nha, song, cho đến bây
giờ Tề Hoan vẫn chưa phát hiện Hỏa Nha có chỗ nào không bình thường.

Dường như, tu vi của hắn còn có xu hướng tăng lên.

“Hình như gần đây số người trong nội thành càng ngày càng ít rồi.” Tề Hoan
ngồi bên cạnh Thuần Vũ, thờ ơ nói chuyện phiếm với hắn, bên ngoài còn có một
người canh giữ do Hỏa Nha mới phái tới gần đây, cứng đơ y hệt tên đầu gỗ.

“Bên Ma giới truyền tin đến, có phản đồ trốn vào Quan Vân Giản.” Sau khi Thuần
Vũ nói xong, trên mặt đất viết hai chữ, Kiều Xảo.

“Phản đồ nào, đến nỗi phải sử dụng lực lượng lớn như vậy.” Xóa chữ trên mặt
đất đi, khóe miệng Tề Hoan nhếch lên, xem ra đồ đệ nhà mình đã làm ra một
chuyện kinh thiên động địa ở Ma Giới rồi.

“Nghe nói người nọ trộm đi binh khí bên người của Ma Tôn, nhân tiện còn đánh
nát tấm Lục Đạo thiên bi thứ ba của Ma Giới.”

… Quả nhiên rất dũng cảm, ngay cả binh khí bên người của Ma Tôn cũng dám trộm,
nhưng Tề Hoan càng ngày càng hiếu kì, đồ mang theo bên mình đó, nha đầu Kiều
Xảo kia rốt cuộc trộm như thế nào đây?

Đối với cuộc đối thoại giữa Tề Hoan và Thuần Vũ trong phòng, người canh giữ
ngoài cửa không hề lộ ra vẻ mặt kỳ quái gì, chuyện này cũng không phải bí mật,
trên thực tế, rất nhiều người ở hai giới Tiên Ma đều đã biết, nhưng điều mọi
người hiếu kỳ hơn chính là thực lực của Ma Tôn ngang hàng với thần tướng, rốt
cuộc vì sao lại đánh mất vũ khí đây?

Hơn nữa, sau khi sự việc kia xảy ra, Ma Tôn lại trực tiếp hạ lệnh tuyên bố tấn
công Quan Vân Giản, nói là tìm người, chi bằng nói là quấy rối Tiên Giới, thái
độ của hắn khiến tất cả mọi người đều đoán không ra.

Sau khi ở chỗ Thuần Vũ một lúc lâu, Tề Hoan rời khỏi phòng hắn đi về. Trong
thành, trên mặt nhóm Tiên binh vãng lai hơi mỏi mệt, đánh nhau liên tiếp không
ngừng khiến thể xác và tinh thần bọn họ rã rời.

Nhưng không ai dám lười biếng, trên chiến trường chỉ cần buông lỏng chẳng khác
nào mất mạng.

Đang đi về phía trước, đột nhiên có mấy người xông tới, trong số đó Tề Hoan
chỉ biết một người là thị vệ thiếp thân của Hỏa Nha – người lúc trước vẫn theo
sau nàng, khuôn mặt hai người còn lại hoàn toàn xa lạ, nhưng khí tức phát ra
trên người họ lại vô cùng mạnh mẽ, là hai Thiên Tướng, hơn nữa hai người kia
chắc chắn là Thiên Tướng có phong hào giống Hỏa Nha.

Sau khi ba người trông thấy Tề Hoan cũng không dừng lại, Tề Hoan không có ý
chào hỏi bọn họ, mọi người nhường đường tiếp tục đi về phía trước. Nhưng Tề
Hoan không phát hiện sau khi nàng rời khỏi, một Thiên Tướng tóc dài màu đỏ rực
quay đầu nhìn nàng một cái, ánh mắt vô cùng quỷ dị.

Đêm hôm đó, Hỏa Nha mở tiệc đãi khách, không biết vì sao cũng mời Tề Hoan tới.
Nói là mời, chẳng qua chỉ là điểm tô cho đẹp thôi, Tề Hoan cảm giác mình bị ép
buộc đến, hơn nữa trước khi đi ba thị thiếp của Hỏa Nha còn đặc biệt trang
điểm cho nàng một lần.

Tề Hoan cảm thấy mình giống như một miếng thịt mỡ, bất cứ lúc nào cũng có thể
bị người ta ăn. Quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, người được gọi là
khách kia chính là hai kẻ nàng đụng phải ở trong thành.

Trông thấy Tề Hoan xuất hiện, ánh mắt hai người lập tức chuyển sang nhìn chằm
chằm nàng, không biết Hỏa Nha nói gì với bọn họ mà ánh mắt bọn họ nhìn Tề Hoan
càng ngày càng càn rỡ, khiến Tề Hoan phải nhíu mày.

“Nhĩ Nhã, ngồi bên này.” Hỏa Nha chỉ chỗ ngồi bên tay trái hắn, cho dù Tề Hoan
không hiểu rõ lễ nghi của Tiên Giới thì cũng biết vị trí kia nàng không nên
ngồi.

Tuy không biết Hỏa Nha có ý đồ gì nhưng lúc này cự tuyệt hắn trước mặt mọi
người rõ ràng không phải là hành vi nhìn xa trông rộng. Tề Hoan nghe lời đi
qua, ngồi ở bên cạnh Hỏa Nha, ánh mắt hai người kia vẫn như trước dừng ở trên
người của nàng.

“Vị tiểu thư này chính là mỹ nhân tri kỉ của Ngân?” Người nói đầu tiên là gã
mặc áo màu đen, trên đầu trọc lốc còn xỏ một cái la bàn màu đen kỳ lạ.

“Lâu Nghiễm huynh đừng dọa người ta.” Nam tử tóc đỏ ngồi bên cạnh Lâu Nghiễm
cười cười mở miệng, Tề Hoan liếc mắt nhìn hắn, cảm thấy không thoải mái lắm.

“Ta tạm thời thay Ngân chăm sóc nàng mà thôi.” Hỏa Nha liếc nhìn Tề Hoan, phát
hiện nàng vẫn cúi đầu không có biểu hiện gì.

“Ta nghe nói mười ngày sau Ngân sẽ thành thân với lệnh muội, thật đáng ăn mừng
ah!” Lâu Nghiễm nhếch mép, để lộ ra nụ cười đầy thâm ý.

“Đệ nhất thần tướng đại nhân mà biết chỉ sợ sẽ rất vui mừng.” Nam tử tóc đỏ
cũng cười, hai thủ hạ đắc lực kết thành thân gia, đối với đệ nhất thần tướng
mà nói tuyệt đối là một chuyện tốt.

Hóa ra Tiểu Ngân sẽ thành thân, chả trách có chuyện ngày hôm nay, Hỏa Nha vì
chuyện này mà không thể chờ đợi nổi sao! Tề Hoan vẫn cúi đầu như cũ, không lên
tiếng.

“Thần tướng đại nhân đã truyền lệnh, ngày hôm đó lão nhân gia sẽ đích thân ra
mặt chủ trì.” Nói đến đây, trên mặt Hỏa Nha nhịn không được tỏ vẻ tự hào, đệ
nhất thần tướng tự mình chủ trì hôn lễ, đây là nể mặt vô cùng.

Đích thân đệ nhất thần tướng đi chủ trì hôn lễ của Tiểu Ngân, trên mặt Tề Hoan
nở nụ cười vui vẻ, nhưng trong mắt lại lạnh như băng. Tốt nhất Tiểu Ngân đừng
có tham dự chuyện năm đó của phái Thanh Vân, nếu như hắn thật sự giúp đệ nhất
thần tướng, vậy cũng đừng trách nàng xem nhẹ tình nghĩa những năm nay.

Nàng thật sự không có thực lực đối đầu với gã đệ nhất thần tướng kia, thực lực
năm đó của Tề Hoan vốn không mạnh, chỗ lợi hại duy nhất của nàng chỉ là tu
luyện ra Lục Đạo mà thôi.

Bây giờ Lục Đạo đã phân tán ra khỏi cơ thể, Tề Hoan không có khả năng dung hợp
nó trở lại trong cơ thể mình, nhưng chỉ cần đệ nhất thần tướng ở Tiên Giới thì
đều phải chịu sự uy hiếp của nàng.

Bốn thần thú dùng để trấn thủ Tiên Giới, nếu Tiên Giới không xuất hiện việc
lớn thì bọn họ không được phép tùy ý rời khỏi địa bàn của mình. Ngày ấy ở
trong tháp Lôi Thần, nàng cảm ứng được khí tức của bốn thần thú truyền ra, dẫu
sao bọn chúng cũng là người kế nhiệm, không đến bước cuối cùng, Tề Hoan không
muốn động đến bọn chúng.

Mặc dù trong tiệc rượu chỉ có hai người khách nhưng vẫn không ít tiết mục, mục
đích của Hỏa Nha đến bây giờ vẫn chưa thể hiện ra, Tề Hoan cũng không nói
chuyện với bọn họ, chỉ nhìn chằm chằm những vũ nương xinh đẹp đang múa.

Bầu trời đêm nay không có trăng sáng, màu đen khiến người ta hơi nghẹt thở. Xa
xa nhìn chiến trường giao chiến giữa Tiên Ma trong Quan Vân Giản, một luồng
sát khí u ám khổng lồ tràn ngập trên bầu trời. Số Tiên Ma chết ở đó đã đếm
không xuể nữa.

Buổi tối, căn bản không ai dám một mình xuất hiện ở nơi này. Chỉ riêng oán khí
kinh khủng kia cũng đã đủ để lấy đi mạng của tất cả mọi người rồi.

Nhưng tối nay ở trong chiến trường lại xuất hiện một bóng người. Người nọ giẫm
lên những thi thể vẫn chưa thối rữa hoàn toàn, đi từng bước về phía đại bản
doanh Tiên Giới, lờ mờ có thể phân biệt ra được đó là một nữ nhân.

“Nhĩ Nhã, Ngân cũng sắp thành thân rồi, để hắn tiếp tục chiếu cố ngươi thì sẽ
hơi bất tiện. Mà chỗ này của ta dù sao cũng là chiến trường, ta nghĩ ngươi sẽ
không thích ở đây, cho nên ta tự ý thay hắn đề ra một quyết định, ta nghĩ
ngươi không nên cự tuyệt.” Sau khi cơm nước no nê, rốt cuộc Hỏa Nha nói đến
chuyện quan trọng.

Việc hắn mang Tề Hoan đi vốn không phải bí mật gì, nhưng hắn thật sự không ngờ
Minh Hỏa thần tướng lại phái người đến đây đòi nữ nhân này. Dù sao ước định
của hắn và Tiểu Ngân chỉ là trước khi thành thân hắn không được ra tay đối phó
Tề Hoan, bây giờ sang tay đưa nàng cho Minh Hỏa thần tướng cũng không hề gì,
kiểu thuận nước giong thuyền này cớ sao lại không làm.

Vốn dĩ Hỏa Nha không biết nên xử lý Tề Hoan thế nào, giết nàng Tiểu Ngân sẽ
dốc sức liều mạng với hắn, không giết nàng thì Hỏa Nha lại cảm thấy Tề Hoan là
một uy hiếp. Giờ có người chịu tiếp nhận phiền toái này, hắn đương nhiên đồng
ý, huống hồ Tiểu Ngân vốn có thù với Minh Hỏa thần tướng, để hai người bọn họ
đánh nhau, chỉ cần không xảy ra tai nạn chết người thì không liên quan gì đến
hắn.

Tề Hoan ngẩng đầu nhìn Hỏa Nha, vẫn không mở miệng, nàng chờ câu nói tiếp theo
của hắn.

“Vị này chính là con thứ bảy của Minh Hỏa thần tướng – Minh Diệt, Minh Diệt
thiên tướng muốn mời ngươi đi thành Minh Hỏa làm khách.”

“Tiểu tiên không quen biết Minh Hỏa thần tướng, dường như cũng chưa từng nói
chuyện với Minh Diệt thiên tướng.” Tề Hoan nhã nhặn nói.

“Cái này không sao, Minh Hỏa thần tướng là bạn cũ của Ngân, để hắn chiếu cố
ngươi, ta nghĩ Ngân cũng sẽ yên tâm.” Hỏa Nha trợn mắt nói dối, việc Tiểu Ngân
có thù với Minh Hỏa cũng không phải bí mật gì ở Tiên Giới, nhưng hai người bọn
họ thật sự là bạn cũ.

Hỏa Nha căn bản không sợ Tề Hoan từ chối, những lời hắn nói chỉ là ra vẻ mà
thôi, hắn không quan tâm Tề Hoan có biết Minh Hỏa và Tiểu Ngân mang thù hay
không, dù sao đợi Tề Hoan rời khỏi chỗ này, tất cả đều không liên quan đến
hắn.

“Vậy thì… đa tạ Hỏa Nha đại nhân rồi.” Vượt ngoài dự kiến của Hỏa Nha, nàng
vậy mà lại đáp ứng.

“Ừ, tốt, ngày mai các ngươi lên đường đi.” Hỏa Nha ho hai tiếng, cảm thấy đầu
hơi choáng váng.

Cúi đầu nhìn đan dược màu đỏ trong tay, khóe miệng Tề Hoan nhếch lên. Độc tính
của đan độc sắp phát tác rồi, chỉ cần ngòi nổ thôi.


Nửa Kiếp Tiểu Tiên - Chương #206