Đầu Năm Nay Xuyên Không Cũng Thực Thịnh Hành Nga.


Người đăng: Climbingrosa

Trong một căn biệt thự xa hoa, một cô gái khoảng 25 tuổi ngồi trước cái máy
tính. Cô có mái tóc màu hạt dẻ dài đến thắt lưng bao quanh thân hình mê người
không có một tì vết nào của cô. Người con gái này có một khuôn mặt trái son,
làn da như da em bé, cái trán cao trơn bóng đẹp đẽ, mày lá liễu, mi dài cong
hình cánh quạt, con ngươi màu lam trầm tĩnh ngập nước như hồ mùa thu, cái mũi
quỳnh xinh xắn cùng đôi môi hình trái tim mọng nước khẽ mở làm người ta thèm
muốn, chậc, thật đúng là hồng nhan họa thủy mà. Nàng cứ ngồi như vậy, tạo nên
một bức tranh tuyệt phẩm đẹp đẽ hiếm có nhất trên đời.

Vâng, đúng vậy nếu như không ai nghe thấy những lời nói được phát ra từ đôi
môi đỏ mọng mê người của nàng.


  • "Móa nó chớ, đúng là cẩu huyết mà, truyện vậy mà cũng có thể được xếp vào
    truyện được mọi người đón đọc nhiều nhất trong tuần là sao. Cái gì mà nữ chính
    bạch liên hoa, ta phi. Còn có, rõ ràng nữ phụ xinh đẹp tốt bụng ngây thơ như
    vậy lại nói độc ác, vậy thì thôi đi còn dám lấy tên bà đặt cho nữ phụ có kết
    cục bi thảm nhất truyện, thực tức chết người mà, bà đây có thù oán gì với
    ngươi chắc, thật ... "(lượt bỏ 1000 từ).

Sau khi chửi cho bỏ tức tên tác giả dở hơi kia thì cuối cùng cô cũng nguôi
giận. Sau đó cô liền lên chiếc giường rộng rãi êm ái mà đi tìm chu công.

-------------------------------- ta là tuyến phân cách

Trên một chiếc giường màu trắng tinh rộng rãi, một thiếu nữ đang vùi trong tấm
chăn ấm áp, không nhìn thì thôi, nhìn rồi thì không khỏi hít một hơi rồi chậc
lưỡi cảm thán. Nàng nằm nơi ấy, như một thiên thần rơi xuống trần gian đầy dơ
bẩn, mái tóc dài màu nâu óng ả trải dài trên giường, cái trán cao ráo trơn
bóng xinh đẹp, mày lá liễu hoàn mỹ, đôi mắt nhắm nghiền cùng với hàng lông mi
rậm rạp dài hình cánh quạt, có thể tưởng tượng được khi mở mắt ra, đôi mắt kia
sẽ đẹp đẽ chừng nào, cái mũi quỳnh xinh xắn, đôi môi anh đào mọng nước khẽ mở
làm người ta nhìn vào đều phải thèm thuồng muốn chiếm lấy. Khuôn mặt cô hình
trứng cùng với làn da trắng hồng nõn nà như trứng gà. Cô chính là vưu vật, là
tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất của thượng đế tạo ra.

Bỗng nhiên, đôi lông mi rậm rạp khẽ chớp, cô "ưm" một tiếng, đôi mắt được hiện
ra, một đôi mắt to tròn hắc bạch phân minh hé mở, đôi con ngươi tĩnh lặng như
nước hồ mùa thu, êm ả mà trầm tĩnh, vì mới thức dậy mà vẫn còn mơ màng làm
tăng thêm vẻ quyến rũ đầy yêu mị của mình.

Hoa Lam Tuyết nhíu mi, đôi mắt mơ màng bỗng lập tức trở nên thanh tỉnh. Đây là
đâu, sao cô lại ở đây? Chẳng lẽ bị bắt cóc? Không đúng, căn biệt thự nhà cô
được lắp đặt toàn là thiết bị tiên tiến nhất, chưa kể xung quanh luôn có bảo
vệ tuần tra, con kiến còn không thể lọt chứ đừng nói là con người. Nghĩ như
vậy cô liền quan sát xung quanh, đây là một căn phòng rộng lớn, đầy xa hoa
nhưng không cầu kì kiểu cách, tông màu chính của phòng màu trắng và tím tạo
nên vẻ trong sáng đầy huyền bí.

Cô bước vào nhà vệ sinh soi gương và... mắt trợn to, miệng thì há muốn rớt
quai hàm, vẻ mặt đầy kinh hoảng, tay thì chỉ vào trong gương run run giọng
thất thanh kêu "ma... ma..." thì thấy nó cũng chỉ tay vào cô (vâng, vì nó
chính là hình ảnh của tỷ đấy tỷ à), cô làm mặt quỷ nó cũng làm mặt quỷ. Cô cảm
thấy kì lạ liền quan sát lại cơ thể mình. Làn da mềm mại như chỉ cần bấm một
cái liền chảy ra nước vậy. Ngực thì là cup D, vòng eo nhỏ gọn chỉ một nắm tay
là có thể cầm hết, cái mông căng đầy tròn trịa, cặp đùi thon dài, ân, cũng
phải cao tầm 1m7 mới là, thật là họa thủy mà.

Cô nhéo mình một cái, ân, đau, không sai, vậy là cô không phải nằm mơ. Trong
đầu cô liền hiện lên một suy nghĩ, cô xuyên rồi, nga, xuyên không, cô gật gù
nghĩ.

Nga, đầu năm nay xuyên không cũng thực thịnh hành nga.

Thịnh cái con khỉ á! (Mỗ nữ nào đó hiện tại chửi rủa xối xả trong đầu). Người
ta không bị người yêu thì cũng là người thân phản bội, không thì là tai nạn
chết, vân vân và mây mây. Còn mình ngủ không mà cũng xuyên là sao.

Hít một hơi thật sâu, cô quan sát lại cái túi da mới này của mình (vâng, chính
là quan sát lại vì lúc nãy cô 'hơi' bất ngờ khiến khuôn mặt thiên thần đã trở
thành ác quỷ).

Híttt !

Vâng, lại là hít, khụ, à không là bất ngờ, cô giật mình nhìn gương mặt tựa
thiên thần trong gương. Thật đẹp nga, ui chu choa, không ngờ mình lại đẹp như
vậy nga, thật sự vưu vật trời sinh mà, chậc chậc (1' tự kỉ của Tuyết tỷ).

Khụ khụ, quá lố rồi, ai, trước kia mình được xem là sắc nước hương trời thế mà
cũng không bằng một nửa bây giờ. Ân, xem như bồi thường tổn thất đi.

Ân, không còn việc gì nữa vậy đi ngủ thôi, oáp. Thế là mỗ nữ nào đó liền đi
tìm chu công báo danh ("trong thời gian ngắn mà có thể tiếp thu được mọi việc,
muội phục tỷ sát đất rồi". Ai đó hất cằm : "chứ sao, tỷ là ai chứ" "chứ
không phải tỷ lười nghĩ sao", ai đó liếc mắt sang chỗ khác : "khụ, làm gì
có").

Lần đầu viết truyện, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua cho. Mình lấy ý tưởng
từ rất nhiều truyện khác nhau nên nếu có giống các thể loại các nàng đọc thì
bỏ qua cho.

Cầu không ném đá, cầu cmt. Thanks.


Nữ Phụ Là Ảnh Hậu - Chương #1