Người đăng: anhcodo123
Chương 1:Mon trở về tương lai,kế hoạnh bắt đầu
Trong phòng nhỏn,một cậu bé tầm 12 tuổi đang ngủ rất say . Cách đó không xa
cánh tủ kéo từ từ mở,đi ra một thứ tròn tròn được tao hình như con mèo mầu
xanh.đó là chính là doemon,hôm nay là buổi cuối cùng câu được ở lại đây 0H
điểm là câu phải về tương lai Thế Kỉ XXII.Nhưng cậu vẫn không yên tâm được với
cậu nhóc 12 tuổi kia, vừa hậu đậu lại lời nhác được cái thật thà tốt bụng.Mon
đến chỉnh lại trăn cho cậu.nhỏ giọng nói :
"Nobita ak,mình phải về tương lại rồi không được cùng ở với cậu nữa.hãy cứng
cỏi lên mình biết cậu xẽ làm được những gì câu mong muốn.mình tin tưởng ở cậu
Nobi Nobita"
Hơi đừng một chút Mon lại nhìn đồng hồ,cung ngần 0H.lại nói tiếp:
"Mình về tương lại nhưng trắc cậu xẽ bi chaien và xeko trêu trọc,nêm minh để
lại cho câu cái này!mong nó xẽ giúp được cậu "
Rồi mon đi lại bàn học, chèo vào ngăng kéo rồi biến đi đến tương lại nơi mà
cậu được "sinh ra" .ngay khi Mon vừa đi cạu nhóc đang ngủ say như chết tinh
lại mim̉ cười thật quái đị . cậu là Nobi Nobita mà cũng không phải nobita,thực
ra câu là một thanh niên của thế kỉ 21.của 1 thế giới khác trông lúc không may
gặp nạn cậu xuyên không tới đây.nơi mà ở chỗ cậu chỉ là 1 cuốn truyện
tranh,lúc cậu đến thì cung là lúc Mon chuân bị về tương lai.làm cậu tức nuốn
nổ ruột :
" con mẹ nó các cuộc phiêu lưu thì mày ăn hết còn tao thì phải làm các kiếp
người thường này !me nó thằng Nobita "
.sau đó cậu mới nhớ là mon khi đi có để lại 1 món bảo bối chỉ cần nói j là
được cái đó làm cậu yy.rồi cậu bắt đâu giả vờ như 1 nobita thứ thiệt.cậu chỉ
chờ giây phút Mon đi thôi.
Bật đèn lên cậu đã tìn được món bảo bối của Mon để lại.đúng như cậu đoán
"Thuốc nói dối" mà công đung éo khác khiểu "nói gì được đấy " cậu làm một ngụn
nửa chai luôn, theo như Mon nói thì một chai công dụng 3h với cậu 1h30' là ok
rồi.nghĩ 1 chút cậu nói :
" Mon chắc cậu xẽ không cẩn thân quên túi thân đự phong nhé!" (^o^)
Cậu chạy lại vào câm cái túi lên kiếm đồ.cậu lấy ra
" thế giới trong gương ","đồng hô ngưng đọng thời gian".đầu tiên câu bấm "đồng
hô ngưng đọng thời gian" rồi tiến vào "thế giới trong gương" bưác đầu cho khế
hoạch của câu