Em Tự Nguyện Cho Anh.


Người đăng: tuberose

Hôm qua mình phải đi làm đến 10h tối mới về tới nhà, viết xong 1 chap là nằm
ngủ lun.

cảnh báo dưới 16t nhe, đáng lí ra là dưới 18t. Nhưng t.g thấy xã hội giờ phát triển quá rồi =))

Pi chạy theo sau Ken, khi ra đến cổng thì nhìn thấy Rin đã lên một chiếc xe
hơi trước trường, cảm thấy thật lo lắng cho Rin. Cô nhấc máy gọi, một lúc sau
Rin cũng nghe máy.


  • Rin, cậu đi cùng ai vậy?


  • À, mình đi với người quen thôi, cậu không phải lo ình. Cậu về lớp lấy giúp
    sách vở ình nhé.


  • Ok, giờ cậu đi đâu vậy?


  • Mình nghĩ mình nên về nhà.


  • Ok, ngày mai gặp cậu ở lớp nhé.


  • Ok


Lúc nãy khi đang ngồi đợi Rin, cô nghe mọi người bàn tán về việc có một nhóm
nữ sinh kéo nhau về phía sau trường. Nhớ lại Rin cùng tên HM cũng đi về phía
đó, đoán có chuyện không hay nên cô đi tìm Ken. Sau khi cùng Ken đi đến đó thì
mọi chuyện xảy ra, Pi có một chút buồn khi biết Ken thích Rin vì cô từ lần đầu
nhìn thấy Ken đã đem lòng yêu anh. Nhưng thân phận của cô và anh quá cách xa
không thể xích lại gần nên cô đành giấu tình cảm vào trong lòng. Khi nghe anh
nói thích Rin, lòng cô chợt đau từng hồi nhưng rồi cũng trùng xuống. Anh và
Rin thật xứng đôi và hai gia đình họ thật môn đăng hộ đối.

Pi nhìn Ken đứng nhìn về phía chiếc xe đã chạy đi, ánh mắt buồn rượi vẻ đau
thương. Nhìn anh buồn, cô cũng cảm thấy buồn, cô lên tiếng


  • Anh Ken, Rin bảo về nhà trước rồi. Rồi bạn ấy cũng sẽ hiểu tình cảm của anh
    thôi. Em về lớp trước đây, Tạm biệt.


  • Cô tên gì nhỉ? - Ken nhìn Pi rồi lên tiếng hỏi


  • Tên là Minh Thư, mọi người hay gọi là Pi. - Cô cười như hoa trả lời anh.


  • Ukm… Pi, tâm trạng tôi không tốt, cô muốn đi giải khuây với tôi không?


  • Dạ, em sẽ đi cùng anh.


Ken gọi điện thoại cho tài xế mang xe tới. Rồi cùng Pi chạy đến trung tâm mua
sắm cao ốc RoYal, Pi nhìn Ken ngạc nhiên hỏi


  • Anh muốn giải khuây ở đây sao?


  • Cô nhìn bô dạng của mình đi, muốn đi với tôi ít nhất phải thay đổi bộ dạng
    bên ngoài của cô.


Cô cảm thấy xấu hổ vô cùng. Trên người cô bây giờ là một chiếc áo thun đơn
giản cùng chiếc quần jean đã hơi cũ. Còn anh, một chiếc áo sơ mi hiệu Gucci,
chiếc quần jean cùng hiệu, cùng đôi giày thể thao màu trắng tinh tươm. Anh
khoác lên vẻ lịch lãm và vô cùng thu hút, cô cảm thấy bản thân mình thật thấp
kém và tủi thân vô hạn.


  • Mau xuống xe. - Kan lạnh lùng nói

Cô xuống xe bước theo Ken, đi vào trung tâm thương mai RoYal này mọi người đều
nhìn Pi như vậy thể lạ. Ở đây ai nấy đều sang trọng, nếu như không phải đi
cùng Ken thì cô đã chẳng qua được cửa bảo vệ. Phía xa có những lơi thì thầm to
nhỏ


  • Xem con nhỏ kia kià, tại sao nó lại được vào đây nhỉ?


  • Nhìn bộ quần áo rẽ tiền của nó cũng biết là hàng chợ đêm rồi, bảo vệ trung
    tâm chết hết rồi sao.


  • Nó sao lại đi chung với một thiếu gia đẹp trai đến như vậy. Ôi, anh ấy thật
    lịch lãm.


Những lời nói đó đều vô cả tai Pi và Ken. KEn vẫn lạnh lùng đi về phía trước,
cô cúi gầm mặt xuống đi theo sau chân Ken. Vì Pi cứ cúi mặt xuống đất mà đi
nên khi Ken dừng lại trước một cửa hàng quần áo nữ thì cô cứ thế lao vào Ken,
cô bất ngờ ngã về phía sau tưởng chừng như cú ngã này gãy lưng như chơi thì
được Ken dùng tay kéo lại về phía anh. Hết bị té ngược về phía sau, bị anh lôi
lại nên cô cứ thế mà ngã vào vòng tay anh. Cô hoàng hồn thấy cảnh tượng này
liền lấy lại thăng bằng đứng về một phía lí nhí nói.


  • Thật xin lỗi, cảm ơn anh.


  • Không sao, lần sau đi đứng nên cẩn thận hơn. - Anh không nhìn cô mà quay
    qua nói với nhân viên bán hàng. - Cô mau dẫn cô gái đi lựa cho cô ấy một bô
    váy hợp với cô ấy.


  • Vâng thưa quý khách. - Cô nhân viên trong cửa hàng lên tiếng.


Pi được chị bán hàng đi đưa vào phòng thử đồ. Cô khoác trên mình bộ đầm màu
vàng chanh, ôm sát cơ thể nhỏ nhắn của mình, bộ đấm trễ vai ẩn hiện đôi vai
thật gởi cảm của cô. Chiếc váy dài qua gối nhưng xẻ tà phía sau lên tận đùi.
Trong cô thật quyến rũ, bước ra ngoài chị nhân viên nói với hắn.


  • Tiểu thư có dáng người rất đẹp, nhưng khuyết điểm của cô ấy là chiều cao.
    Bô đầm này là mẫu mới nhất của cửa hàng, tiểu thư này chỉ cần phối vào một đôi
    giày cùng màu sẽ thật nổi bật.

Ken nhìn cô rồi quay lại nói với chị nhân viên:


  • Được, tôi lấy bộ này, quần áo cũ kia vứt đi giúp chúng tôi.


  • Không, gói lại cho tôi mang về. - Pi tiếc nuối lên tiếng.


  • Cô, tôi không muốn mang rác vào xe.


Anh không nói gì, quẹt thẻ trả tiền cho cô rồi đưa cô qua cửa hàng giày dép kế
bên. Nói với nhân viên: Mang cho tôi một đôi giày hợp với bộ đầm này của cô ấy

Nhân viên liền mang một đôi giày cao 12 phân, màu vàng chanh đính những hạt
thật lấp lánh, trên mũi đính những hạt màu trắng lấp lánh thành một bong hoa
to rất đặc biệt. Nhưng thật là nó quá cao với cô. Cô liền hốt hoảng.


  • Tôi, tôi không thể mang một đôi giày cao như vậy.


  • Cô phải mang, tôi chưa bao giờ phải đi với người có chiều cao khiêm tốn như
    cô.


Cô nghe vậy, đành cố gắng mang đôi giày cao vào, đứng không vững liền ngã qua
ngã lại trông thật buồn cười. KEn thấy vậy liền đi đến bên cô, lấy tay cô đưa
qua khuỷa tay mình, như dìu cô đi.


  • Ok, như vậy mới xứng đi bên cạnh tôi.

Ken lái xe thẳng đến Ciz Bar. Pi cùng Ken đi vào Ciz Bar trền tầng cao nhất,
cô cùng anh ngồi trên bàn Vip. Anh gọi một chai Chivas 18 và cứ thế mà uống
không nói một lời với Pi. Cứ như thể anh ta dùng Pi lam cảnh ình uống rượu. Pi
ngại ngùng hỏi Ken:


  • Anh, anh dẫn em đi mua những thứ nay chỉ để đến chổ này.


  • Vậy cô muốn tôi dẫn cô đi đâu. - Ken có hơi men nhìn Pi nói.


  • Không, chỉ vì nơi này em không quen. - Cô hơi ngượng ngùng nói.


  • Nào, chúng ta uống đi. Cô nói tôi xem, tại sao Rin lại bỏ đi chứ. - Ken
    nâng ly cô lên đặt vào tay cô, rồi cụng ly


  • Em không biết uống rượu, anh uống nhiều rồi, chúng ta nên ra về. - Pi lo
    lắng nói.


  • Tại sao cô không trả lời hả, vì sao cô ấy lại theo tên đàn ông khốn kiếp
    kia mà bỏ lại tôi. - Mặt Ken buồn bã


Pi không trả lời câu hỏi của Ken, tự mình cầm ly rượu trên tay một hơi uống
cạn. Cô thật rất buồn vì những gì đang xảy ra, cô yêu anh nhưng thân phận
không cho phép, cô chỉ dám mơ tưởng đến anh mà thôi. Vậy mà bây giờ cô phải
ngồi đây nghe anh than vãn về chuyện tình yêu. Thật là tên đàn ông chết bằm
mà, haha vậy mà cô laị yêu anh như vậy, cô yêu anh không phải vì anh là thiếu
gia nhà họ Phạm, cũng không vì vể bề ngoài điển trai của anh. Cô yêu anh vì
cái vẻ mặt lạnh lùng của anh, vì cô cảm nhận anh là một người đàn ông tốt. Cô
cứ thế mà uống, hết ly này đến ly khác nhưng uống mãi không thấy say mà càng
tỉnh táo để đau trong tim vì những gì Ken nói.

Ken uống quá nhiều nên đã say khướt, cô dìu anh ra xe nhưng anh ta say thì ai
sẽ lái xe đây. Cô đành kêu mọt chiếc taxi, cô có gắng gọi anh.


  • Ken, nói địa chỉ nhà anh, em sẽ đưa anh về. - Pi cố gắng gọi Ken.


  • Rin, sao lại bỏ đi, nói tôi biết sao cô lại bỏ đi. - Ken say đến mức nói
    lung tung.


  • Em là Pi, anh đã say quá rồi, mau nói tôi biết nhà anh ở đâu.


Ken nằm im bất động, không biết nhà của anh ấy thì phải làm sao. Người quản lý
Ciz Bar phụ đỡ Ken với cô lên tiếng.


  • Tiểu thư, Ken thiếu gia đã say như vậy. E rằng không thể lái xe về, tiểu
    thư mang thiếu gia lên phòng khách sạn nghĩ ngơi. Đợi lúc thiếu gia tỉnh lại
    sẽ lái xe đưa tiểu thư về.

Hả, vào khách sạn với anh Ken. Không thể được, tuy mình yêu anh ấy nhưng đâu
thể không màn đến tư cách mà cùng anh đi vào nơi ấy. Nhưng anh ta say như vậy
mình lại không biết nên đưa anh ta về đâu. Được thôi, mình sẽ mang Ken lên đó
rồi về trước vậy. Cô suy nghĩ rồi nói:


  • Được, anh giúp tôi đỡ anh ta lên phòng.


  • Vâng! - NGười quản lý trả lời.


Vào phòng, cô tròn mắt nhìn cái thứ gọi là phòng khách sạn này, thật nó còn to
hơn cả ngôi nhà mà cô đang ở. Chiếc giường nêm êm ái to đên mức cả nhà cô nằm
lên vẫn còn dư, trên giường được sắp đặt chăn mền ngay ngắn và đẹp mắt. Phía
trên chùm đèn như trong các bộ phim đang chiếu xuống làm căn phòng rực rỡ hơn
hẳn. Có cả tủ quần áo thật to, cô tưởng như mình chui vào đó ngủ vẫn còn dư
chỗ. KẾ tiếp là bàn trang điểm được thiết kế rất đẹp mặt, cô nhìn mọi thứ thật
sự xa hoa và lộng lẫy. Đúng là phòng VIP thật có khác, cô cùng anh quản lý kia
đỡ Ken nằm xuống giường. Trong khi cô nhìn mọi thứ thì người quản lý đã ra
khỏi phòng và đóng cửa lại.

Cô lại ngồi gần phía Ken mà nói.


  • Ken, em đưa anh đến đây nghi ngơi, khi nào tỉnh thì đi anh tự về. Em đi
    trước đây, tạm biệt.

Cô vừa quay đi thì tay Ken đã nắm chặt tay cô mà nói.


  • Đừng đi!

Lòng cô xao xuyến, lần đầu anh lại nhẹ nhàng mà nắm lấy tay cô như vậy. Cô nhẹ
nhàng nắm lấy tay anh khẽ nói:


  • Ken, nghĩ ngơi rồi anh sẽ thấy tốt hơn. Em nghĩ mình nên đi trước.


  • Không, Rin, em đừng đi!


Cô nghe những gì anh nói, trong lòng lại nổi lên một cơn đau đớn. Trong mắt cô
khẽ có giọt nước mắt động lại, cô vội vàng rút bàn tay khỏi bàn tay anh mà
nói: Ken, em là Pi, không phải Rin. Em đi đây, tạm biệt.

Cô vừa nói dứt câu, Ken lại nắm chặt tay cô hơn rồi kéo cô nằm xuống giường đè
chặt lên người cô đặt lên môi cô một nụ hôn. Lúc đầu cô vùng khỏi bàn tay của
Ken, nhưng nụ hôn của anh quá nồng nhiệt, say đắm như muốn hút cả đôi môi nhỏ
nhắn của cô vào trong anh. Ken cứ thế mà hôn Pi, từ nhẹ nhàng đến mạnh bạo
không dứt. Pi bị chìm đăm trong nụ hôn ấy mà không còn vùng vẫy mà còn đáp trả
nụ hôn kia. Đầu lưỡi của Ken cứ thế tiến sâu vào trong miệng Pi tìm lấy đầu
lưỡi của Pi mà hút về phía anh.

Bàn tay Ken từ tư tiến về phía sau lưng Pi, tìm khoá của chiếc đầm trên người
Pi, từ từ kéo xuống một cách dễ dàng, Pi hơi hoảng hốt lên tiếng.


  • Đừng Ken.

Anh đắm chìm trong cơn mê, ngăn mọi chóng đối của Pi bằng nụ hôn triền miên
trên môi cô, bàn tay không ngừng hoạt động đã cởi bỏ được bộ đầm bó sát trên
người Pi. Bờ môi Ken từ môi Pi, từ từ hôn xuống cổ Pi rồi tiến xuống dưới chạm
phải nụ hồng trên người Pi. Ken như say mê mà cưng chiều nụ hồng ấy, bàn tay
không yên từ từ đặt phía sau tấm lưng trần của Pi. Pi như bị cuốn vào cơn dục
vọng, men rượu chảy trong người nóng rực cùng men tình làm Pi như thiêu đốt,
bàn tay cô khẽ đưa lên lưng Ken mà ôm chặt.

Ken cảm nhận được sự đáp trả từ Pi, chiếc ao sơ mi trên bờ vai rộng của anh mà
rơi xuống. Dùng bờ vai trần của mình mà áp sát vào người Pi. Anh khẽ nói: Rin,
cho anh, anh muốn em.

Pi, khẽ mở mắt, nhưng rồi đôi mắt ấy lại nhắm lại khi Ken tiếp tục tấn công
lên nụ hông trên người cô, dục vọng trong cơ thể khiến cô khẽ rên lên. Chiếc
quần nhỏ của cô bị anh kéo xuống sau đó dùng bàn tay của anh mà đùa nghịch. Pi
lại khẽ rên lên trong sự phấn khích của Ken.


  • Em tự nguyện cho anh.

Ken dùng hai chân tách đôi bàn chân của cô ra sau đó từ từ tiến vào bên trong
cô. Cô đau đớn như xé rách da thịt. Máu từ bên trong đã chảy ra, cô đã không
còn là cô gái trong trắng.


  • Á, đau quá Ken, rất đau.


  • Anh xin lỗi, anh sẽ rất nhẹ nhàng.


Nói rồi KEn lại tiếp tục hôn lên đôi môi mỏng của Pi, hạ thân từ từ di chuyển
khiến Pi đau cào xé cả da thịt. Hai đôi bàn tay nắm chặt drap giường, nước mắt
từ hàng mi khẽ rơi. Ken cứ thế di chuyển ra vào dưới hạ thân, bàn tay ôm lấy
cả thân thể cô mà vuốt ve. Ken đưa bờ môi khẽ thì thầm vào đôi tai của Pi.


  • Rin, anh yêu em.

Pi khẽ mở đôi mắt ướt nước mắt của mình, nhìn anh rồi khẽ nói trong đau đớn về
cả thể xác và tin thân


  • Ken, em yêu anh.

KEn từ từ tăng tốc độ ra vào dưới hạ thể của mình, sau đó từng đợt nóng hổi
đưa vào trong cơ thể của Pi. Anh nhìn Pi mà nghĩ rằng Rin mỉm cười. Hôn vào
trán cô rồi cứ thế mà nằm trên thân thể cô mà ngủ.

Pi vừa đau đớn, vừa mệt mỏi sau cuộc triền miên, khẽ đẩy Ken nằm sang một bên.
Cô nhắm mắt ngủ khi hai dòng nước mắt chưa kịp khô trên mi mắt.

Sáng hôm sau, sau cơn say Ken tỉnh giấc thì thấy anh đang nằm tại môt nơi xa
lạ. Vừa ngồi dậy thì thấy bên cạnh là một cô gái đang xoay mặt sang phía
tường. Ken nghĩ chắc do đêm qua say nên đã tìm một cô gái trong Ciz mà giải
quyết. Nhưng cái dáng vẻ quen thuộc này khiến anh một cơn chấn động. Vừa lúc
đó, Pi cũng tỉnh dậy, thấy toàn thân mình đau nhức. Cũng ngồi dậy mà xoay sang
nhìn Ken. Nhận ra ánh mắt hoảng hốt của Ken, cô thoáng hiểu ra mọi chuyện mà
cúi đầu.


  • Tại sao cô lại ở đây?


  • Anh không nhớ gỉ sao, hôm qua anh mời tôi đi uống rượu.


  • Tôi hỏi tại sao tôi và cô lại thành ra thế này?


  • Chuyện này phải hỏi anh chứ.


  • Tôi đã ngủ với cô sao?


Cô nhìn anh thoáng mỉm cười, sau đó quấn khăn lấy quân áo để trong balo mà đi
vào trong nhà vệ sinh.

Ken ngồi im lặng phía ngoài mà suy nghĩ mọi chuyện, đầu óc hắn bây giờ mọi thứ
đều là màu đen, quả thật không nhớ nổi chuyện gì. Nếu thật sự chuyện đó đã xảy
ra, thì nên làm như thế nào với cô ta đây? hắn cũng đã mặc lại quần áo của
mình. Thấy trên drap giường có vệt máu, đầu óc hắn lại tối sầm đi. Nét mặt tỏ
ra lạnh lẽo.

Pi tắm xong đi ra ngoài nhìn Ken đã mặc quần áo chỉnh tề, đang ngồi im lặng
một cách lạnh lùng, cô mỉm cười nói - Anh không phải lo lắng, đây sẽ là bí mật
của chúng ta. Em không trách anh, là em tự nguyện.


  • Tôi không hề lo lắng chuyện gì, được rồi xem như tôi đã ngủ với cô. Tôi sẽ
    bồi thường cho cô xứng đáng. - Anh mang một xấp tiền nhiều màu quăng lên
    giường rồi nhanh chóng rời đi.

Pi nhìn xấp tiền, miệng mỉm cười nhưng nước mắt đã rơi. Cô nhặt từng đồng tiền
trên giường, đếm hết một lượt: ba mươi triệu tám trăm nghìn đồng . Cô nhìn vào
gương tự cười bản thân mình rồi nói trong nước mắt.


  • Xem ra mày cũng thật là đáng giá.

Cô dời bước ra khỏi khách


Những Cô Nàng Và Chàng Hoàng Tử Dễ Thương - Chương #16