Người đăng: ollie.malikah@
Sau khi rời được hang động thì cuối cùng Hitomi cũng được nghỉ ngơi vì gần 4
ngày hắn chưa ngủ,Yuki cũng biết nên cũng chỉ im lặng mà ngồi một bên trông
chừng cho hắn, điều này cũng làm hắn yên tâm được phần nào.
...
Hắn cứ mân mê như vậy, thật sự không biết qua bao lâu, hắn mở mắt dậy ,
trong đôi mắt thật sâu vẫn còn mệt mỏi, hắn nhìn quanh, hắn vẫn nằm trong
cát đó, chỉ là có thêm một bàn tay đang ôm ngang bụng hắn . Hắn ngỡ ngàng
nhìn qua, một nữ hài da trắng như tuyết, một bộ dạng trông ngủ rất ngon lành
, cái nữ hài đang nằm cạnh hắn dĩ nhiên là Yuki, hắn nhìn nàng với một tia
yêu thương, rất nhanh lại thu lại.
Hắn cũng không muốn đánh thức nàng nên hết sức nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra khỏi
người của mình, nhưng nàng ôm hắn rất chặt, phải tốn chút công phu mới gỡ tay
nàng ra được, hắn rất nhẹ nhàng mà bò ra một chỗ khác bắt đầu lấy mấy quả dại
và một con heo (heo rừng) ra bắt đầu nấu nướng, hắn là tự kỉ nhưng vì phải tự
lập từ khi còn nhỏ cho nên hắn cũng học một chút nấu nướng, cũng vì hắn tự kỉ
mà không thể ra ngoài ăn, cũng nhờ đó mà tay nghề của hắn càng ngày càng cao.
Hắn lấy một que củi ra bắt đầu thử tạo ra lửa, cái này nhờ một lần xem chương
trình thực tế mà biết, đại khái hơn ba chục phút sau thì cuối cùng cũng được,
hắn lấy một cái kiếm của bọn Trư Nhân kia ra bắt đầu mổ con heo rừng này ,
không lâu lắm, rất nhanh tất cả nội tạng của con heo đã bị lôi ra hết. Hắn cắt
con heo thành 4 phần, 3 phần để hun khói ăn dần, phần còn lại để nướng ăn.
...
Yuki lúc này đã ngủ dậy, vì mắt còn chưa thích nghi với ánh sáng nên có chút
nhíu lại, khi mở mắt ra lại lần nữa thì thấy Hitomi đang chuẩn bị nướng thịt
heo, đang làm thì Hitomi cảm thấy có một cái ánh mắt đang nhìn mình, hắn
ngoái lại thì thấy Yuki đang ôn nhu nhìn hắn.
"Sáng tốt lành." hắn cười cười
"Ừm"
Hai đôi mắt chạm nhau làm Yuki có chút ngượng ngùng mà hai má đỏ lên, hắn cũng
thấy Yuki ngượng ngùng nên hắn quay qua chỗ khác để cả hai không phải ngượng.
"Ngươi nướng thịt làm gì, có list đồ ăn sẵn rồi mà " Yuki nghi hoặc hỏi hắn,
hắn chỉ đáp lại nhẹ một tiếng "Bí mật".
Rất nhanh con lợn liền đã chín, một cổ thơm lan tỏa ra xung quanh, hắn bỏ
thịt ra một cái lá rồi bưng lại chỗ Yuki, vì việc chạy trốn Trư Nhân mà mấy
ngày nay nàng đã không ăn gì rồi, rất nhanh Yuki liền bốc một miếng thịt lên
ăn, một cổ thơm ngon tràn vào mồm nàng, từ lúc đến thế giới này nàng chưa bao
giờ được ăn ngon như thế, vì tất cả đồ ăn trên thế giới này đều có một cái
hương vị giống nhau, vị giống bánh quy bị thiu.
Giờ thì nàng đã hiểu vì sao trong lúc cấp bách như vậy Hitomi còn có thời gian
đi săn quái vật.
...
Bữa ăn rất nhanh liền kết thúc, Hitomi và Yuki lại bắt đầu lên đường " Ngươi
muốn đi đâu? " Hitomi hỏi Yuki. "Ta còn chưa biết nên đi đâu nữa "
"Vậy theo ta đi!"
Yuki nghe xong không nói gì chỉ ôn nhu mà gật đầu nhẹ một cái . Hắn cũng nhìn
thấy Yuki gật đầu, nội tâm hắn giờ đang rất vui vẻ vì công sức mấy ngày nay
không đổ cho chóa ăn ( Thả thính thành công)
Hắn thao tác vào thanh trạng thái của Yuki, một cái lời mời kết bạn và một cái
lời mời vào đội được gửi cho Yuki.
Hai cái Loli bắt đầu lên đường.
Vài ngày cứ thế trôi qua, sau một đoạn vừa đi vừa nghỉ thì cuối cùng cũng đến
được một cái thành phố.
Theo như giới thiệu thì nơi này cách Nhật Bản ???? còn hai tháng đi đường, cũng
nhờ vậy mà hắn xác định được thời gian, đại khái còn 5 tháng nữa sẽ được
thành lập.
Vì có mười triệu vàng lấy được của động Băng Long kia nên cũng đủ để hắn mua
cả cái thành này, nhưng hắn là người tiết kiệm, hắn chỉ mua một căn nhà nhỏ,
tốn chỉ mười mấy ngàn đồng vàng, đúng "chỉ mười mấy ngàn thôi".
Hắn phi thường chú ý kiến trúc ở đây, trông như đã từng có một thời hưng
thịnh, nhưng giờ tất cả đều phi thường tồi tàn, hơn nữa là mọi thứ mới bị phá
hủy gần đây, ở đây cũng phi thường ít người.
...
Màn đêm buông xuống, thành này dường như không ngủ, tất cả già trẻ lớn bé đều
tất bật làm gì đó, vì thành rất rộng lớn nên rất khó để bắt gặp một Mạo Hiểm
Giả.
Hắn cũng hiểu được tình hình ở đây rồi, đây là phòng tuyến cuối cùng của phía
Đông,mỗi đêm đều có rất nhiều quái vật vây hãm thành, tuy level chỉ trung bình
từ 20-30 nhưng số lượng của chúng luôn phải đếm bằng số triệu, hơn nữa thành
Tây An còn rất rộng lớn, làm cho Mạo Hiểm Giả ở đây khó lòng mà hỗ trợ cho
nhau.
Đang trên đường thì hắn bắt gặp một cái Mạo Hiểm Giả level 100 ...
Sặc, đây là một cái Hiền Nhân của thế giới này mà, tại sao hắn lại ở đây chứ!
Người kia cũng đang quan sát xung quanh, hiển nhiên là hắn cũng phát hiện ra
Hitomi, hắn dò xét thanh trạng thái của Hitomi thì cũng như Yuki, tất cả đều
là dấu ? điều này làm hắn rất hiếu kỳ mà tiến lại gần Hitomi.
Không đợi người kia mở miệng, hắn liền nói
"Ta là Hitomi, ngươi hình như là một cái hiền nhân của thế giới này!"
Người kia cũng không phủ nhận mà nói " Ừm, không sai, nhưng chỉ là trước đây
thôi, cách đây không lâu ta đã bị trục xuất khỏi hội hiền nhân rồi "
"Tại sao?"
"Vì cơ bản thế giới này đã bị thay đổi rồi"
Nghe đến đây hắn không nói nữa, lúc này từ trên tường xuất hiện tiếng chuông.
"Quái vật công thành!!"