Bị Trư Nhân Truy Đuổi


Người đăng: ollie.malikah@

Hắn cũng cần chỗ ngủ nên lập tức đáp ứng.

Nhìn thấy hắn đáp ứng, lão già kia xoay người hướng cuối làng mà đi đến . Hắn
theo sau lão già kia, vì làng không lớn lắm nên rất nhanh đã đến, căn nhà
của lão già này xây hoàn toàn bằng gỗ, trông có vẻ còn lớn hơn các nhà khác .
Lão chầm chậm mở cánh cửa rồi nói Hitomi vào.

Trong căn nhà kiến trúc khá bình thường, ở trung tâm bày một cái bàn và bốn
cái ghế, trong góc là một cái giường gỗ được khắc hình khá đẹp . Lão già kia
không nói gì, chỉ chầm chậm tiến lại bàn trung tâm rồi kéo ghế ngồi xuống,
hắn cũng nhanh chóng ngồi xuống phía lão già.

Thấy hắn ngồi xuống, lão già mới mở miệng “ Ta khuyên ngươi hãy ở lại đây đến
tháng sau hãy tiến về phía Đông “, lão già nói xong Hitomi dùng ánh mắt nghi
ngờ nhìn lão “Tại sao phải đợi tháng sau?”

Lão cũng nhận ra cái ánh mắt kia nhưng mặc kệ, tiếp tục giải thích “ Từ sau
quái vật có vẻ thông minh hơn rất nhiều, chúng kéo bè kết phái lại cùng một
chỗ, cũng vì thế mà dịch bệnh tràn lan, tuy thị trấn này cách rất xa nơi đó
nhưng bệnh dịch đã lan đến đây, cái người lúc nãy là một ví dụ . Còn vấn đề
tại sao phải đợi tháng sau, vì mỗi tháng một đám mạo hiểm giả lại tiến về
miền Đông, khi đó ngươi có thể đi nhờ “

Hắn nghe qua là hiểu đại khái tình hình bây giờ, nếu không nhầm còn vài tháng
nữa sẽ tổ chức họp lần đầu tiên, “Cảm ơn nhưng thời gian của ta quá gấp ,
không thể ở lại đây quá lâu!”

Nghe đến đây lão già cũng chỉ biết thở dài, cái Loli trước mắt này trông quá
mức mỏng manh làm hắn có chút lo lắng, nhưng Hitomi đã quyết định như vậy thì
hắn cũng không lí do gì mà níu kéo cả.

Hai người trò chuyện một lúc rồi cũng đi ngủ.

...

Trời mới vừa sáng Hitomi đã dậy, hắn sửa soạn một chút rồi hướng về phía Đông
mà đi.

Bước bước

Một ngày

Hai ngày

Ba ngày

Hắn cứ thế bước đi, tuy trời rất nóng nhưng vì chỉ có một mình nên hắn cũng
cảm thấy có chút lạnh lẽo, liên tục ba ngày rồi hắn chưa nghỉ ngơi nên có
chút mệt mỏi.

Khi trời chuẩn bị chuyển tối thì hắn tìm được một cái đền bỏ hoang, hắn cũng
lười suy nghĩ nên tiến vào để nghỉ ngơi, vừa tiến vào thì đập vào mắt hắn là
một cái nữ hài, trông nhìn như 13 14 tuổi, trên đầu còn có một đôi tai mèo ,
theo phán đoán của hắn thì đây là người mèo.

Trong não hắn lúc này một cái suy nghĩ đen tối nổi lên, hắn lập tức gạt bỏ
cái suy nghĩ ấy đi, hà hà, thôi cứ từ từ mà chinh phục ẻm đi . Lúc này nữ
hài kia dụi dụi con mắt, thấy có người đang chăm chú nhìn mình nên trong đôi
mắt màu lam có chút hoảng sợ mà nhìn lại quần áo mình xem có chút xộc xệch nào
không :3, nhưng đến lúc nhìn lại mới phát hiện đó là một cái nữ hài tử hơn
nữa còn hết sức dễ thương.

Hitomi cũng nhìn thấu suy nghĩ của nàng, trên mặt hiện lên một nụ cười khổ
“Ta thế nhưng là nam nhân đó”, “Nếu ngươi là nam nhân ta cũng nguyện hiến
dâng cho ngươi!” mặt nàng hiện lên một tia say mê, nhưng trong giọng vẫn có
chút châm chọc, cái này rõ ràng là không tin hắn đây mà!

“Ta muốn nghỉ ngơi ở đây chút, vị cô nương có thể cho ta “mượn chỗ” này một
chút được không ?” hắn không thèm để ý cô nương này có tin hay không tin nữa ,
nội tâm cũng bỏ qua luôn ý định chinh phục vị cô nương này

“Không được, ta đang trốn!”

“Trốn?trốn cái gì?”

“Ta..ta không nói được”

Lúc này phía cửa truyền đến một trận ầm ĩ, làm cái nữ hài kia hoảng sợ . Bỗng
một cái thân người đầu lợn lao vào trong.

“Ngươi chạy đi” cái nữ hài kia run run mà nói với Hitomi

“Vậy được” Hitomi đáp ứng một tiếng xong kéo tay cái nữ hài kia mà chạy.

Lúc này cái con lợn kia phát hiện ỉn ỉn một tiếng sau đó lao theo hắn, lúc
này lại thêm vài trăm con nữa.

Ơ ! Đậu phụ, ta là thân là một con boss lại sợ mấy con lợn này sao. Nhớ đến
đây hắn dừng lại, đặt cô nương kia sang một bên rồi lao vào đám lợn.

** hình như ta không có kỹ năng gây sát thương diện rộng. Dù sao cũng đánh
rồi, vậy khô máu với tụi này thôi.

Bạn đã giết một người lợn nhận được 29 XP

Cứ thế mấy trăm tiếng cứ liên tục phát ra trong đầu hắn

Cái đám lợn này tuy level rất thấp nhưng rất đông, muốn triết tụi này thì nên
dùng kỹ năng diện rộng. Đánh xong hắn lạnh lùng tiến đến bên cạnh cái nữ hài
kia rồi lạnh lùng ngồi xuống.

“Tại sao ngươi không chạy một mình mà kéo theo ta?” cái nữ hài kia nhìn Hitomi
với ánh mắt cảm động

“Quy tắc của ta là thấy phụ nữ bị khi dễ sẽ lập tức cứu giúp” hí hí, thật ra
là để tán ngươi thôi :v

“Vậy tại sao ngươi lại bị truy đuổi như vậy?” hắn nghi hoặc hỏi

“Trước tiên giới thiệu đã ta là Yuki”

“Tốt, ta là Hitomi”

“Ta là một cái mạo hiểm giả, khi diễn ra thì lúc đó đang diễn ra sự kiện và
không ai khác ta là người bị chọn trúng ..” đang giải thích thì phía xa có
tiếng náo loạn Hitomi lập tức cảm thấy không ổn.

Từ xa thấy mấy vạn cái Trư nhân đang đàn đàn tiến đến

Hắn không suy nghĩ gì lập tức bế Yuki lên chạy.

“Cảnh báo nguy hiểm ..."

Cái con mẹ nó, lũ lợn này lại chơi trò ruồi bâu c*t rồi !


Nhị Thứ Nguyên Vô Danh Hệ Thống - Chương #5