Tiến Về Server Nhật Bản


Người đăng: ollie.malikah@

Nhìn dòng chữ Vũ Hán, hắn biết hướng về Nhật Bản, nghĩ nghĩ, theo kiến thức
Lớp 1 của hắn thì muốn đến Nhật Bản thì phải đi hướng Đông. Tuy nói hắn là một
thằng tự kỉ nhưng ít nhất hắn vẫn biết kiến thức “phổ thông”.Chần chừ với cái
suy nghĩ của mình thì cuối cùng hắn cũng đứng lên hướng về phía Đông mà đi tới
.

Bước bước.

Đi được một đoạn đường thì trong não hắn vang lên tiếng nói.

“Chúc mừng người chơi nhận ”

Wtf? Hệ thống chẳng lẽ bị chập mạch

Cái suy nghĩ kia nổi lên trong hắn “ Đúng có khi là bị chập mạch, định lừa
lão tử lần nữa sao, đâu có dễ dàng !”

Cái giọng không cao không thấp kia lại tiếp tục nói

“Xin người chơi kiểm tra túi đồ”

“Haizz, có lẽ cũng nên tin cái hệ thống này một lần thôi”Cánh tay hắn chuyển
chuyển trong không khí, lập tức có cái bảng 100 ô xuất hiện trước mặt hắn ,
mà ngay ô đầu tiên có hình ảnh một cái hộp quà . Mở

Bấm mở xong ngay lúc này có một màn ánh sáng như mặt trời rọi vào mắt hắn .
“**, mù mắt ta rồiiiii” cái màn ánh sáng này rất chói mắt, làm hắn cảm thấy
như hắn sắp mù đến nơi . Lúc này cái giọng kia lại vang lên “Chúc mừng người
chơi nhận được...”

Nghe đến đây nội tâm hắn như muốn nở hoa, trời ạ, ta không ngờ ngươi tốt như
vậy, hệ thống a! Ta xin lỗi vì nghĩ sai về ngươi. Lúc này đây, hắn cảm thấy
trời đất dung hoa vạn vật sinh sôi, một lời không thể tả hết tâm tư của hắn
lúc này, vẫn là cái giọng lạnh lùng không cao không thấp đó nhưng giờ đây lại
cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.

“Chúc mừng người chơi nhận được váy của Felix Argyle”

“... mừng người chơi nhận được giày của Felix Argyle”

“...người chơi nhận được phụ kiện tóc của Felix Argyle”

( Ai không biết Felix thì tra Google nhá )

Nghe đến đây, hắn, không còn gì để nói, hắn như rơi từ thiên đàng xuống cửu
u địa ngục . Hắn khóc, khóc như khi bị người yêu cắm sừng . (tui bị cắm sừng
nhiều lắm – tác giả said)

Sau hồi lâu hóa đá thì cuối cùng hắn cũng khôi phục lại một chút . “haizz ,
cái hệ thống này thực quá mức rác rưởi đi” hắn tự nhủ với mình rằng hắn không
phải như “cô nàng” Felix kia, tuy vẻ ngoài hắn giống gái nhưng tuyệt đối
thẳng chứ không cong.

Hồi phục thần trí xong hắn mới nhấn xem chỉ số của cái váy.

Tên Vật Phẩm : Váy lam của Felix Argyle

Khi trang bị vật phẩm sẽ tăng 20 điểm mọi chỉ số, khi trang bị cùng với Phụ
kiện và giày sẽ mở kỹ năng trang bị và tăng 100 chỉ số mọi thuộc tính.

Cái này cũng làm hắn ổn hơn được chút 100 mọi thuộc tính sẽ làm hắn trâu bò
hơn rất nhiều, tuy hắn không đành lòng nhưng vẫn đành phải mặc cái bộ đồ ngớ
ngẩn này.

Hoàn tất mọi thứ hắn lại “xách balo lên và đi”.

Nửa ngày cứ thế trôi đi, sau khi hắn mặc bộ đồ này thì có vẻ hắn đi nhanh hơn
rất rất nhiều . Lúc này trời đã chuẩn bị đêm, hắn dự định kiếm một chỗ nào đó
nghỉ ngơi thì trước mắt hắn xuất hiện một ngôi làng, ngôi làng không lớn
không nhỏ, nhà tất cả xây bằng gỗ và rơm, ở giữa ngôi làng có một cái nhà
lớn xây bằng gạch kiến trúc có 2-3 phần giống nhà thờ phương Tây.

Hắn cứ thế tiến vào trung tâm ngôi làng, vì giờ đã rất khuya nên hắn cũng
không muốn làm phiền Đại Địa Nhân ở đây, hắn dự định kiếm chỗ nào đó nghỉ ngơi
qua đêm rồi sớm liền rời đi. Hắn vừa đi đến trung tâm ngôi làng thì bỗng ngôi
nhà cách đó vài trăm mét đột nhiên có một tiếng hét lớn, hắn tò mò nên tiến
lại ngôi nhà đó, khi hắn cách ngôi nhà đó còn vài mét thì cái cửa ngôi nhà
bỗng bật tung cùng với đó là hai người, một người thì chạy người này thì chậm
chạp đuổi theo, trông cái người kia da dẻ tái nhợt nên hắn cũng thấy kì quái.

Hơn nữa thanh trạng thái của hắn rất kì lạ, lúc xanh lúc đỏ, hai cái đè lên
nhau.

Tên : ?

Chủng tộc : Người ( Zombie )

Cấp Độ : 31

Khi hắn thấy dòng thì hắn không do dự nữa, lao lên tay không đánh cái nam tử
kia, một quyền kia vừa chạm thì hắn cũng thu lực để không giết người này. Chỉ
một lúc sau, một đám người đã bu đến xung quanh thanh niên kia.

Một đám này cứ to nhỏ với nhau, lúc này Hitomi mới mở mồm hỏi

“C.c.có chu.chuyện gì x.x.xảy r.r.ra vậ.y, a.a.a.aiii c.có theeeể gi.ải
thíc.h cho ta đ.đ.đuuược khôngg?” Khi hắn thẩm du tinh thần hoặc khi nói
chuyện với hệ thống hắn rất hổ báo nhưng bản chất là một cái thanh niên tự kỉ
thì giao tiếp với người lạ là vấn đề lớn nhất của hắn.

“Ngươi là Mạo Hiểm Giả? Tại sao lại đến làng lúc nửa đêm như vậy” Một cái lão
già râu tóc bạc phơ nghi hoặc nhìn cái tiểu Loli trước mắt này, cùng với đó
là vài trăm ánh mắt đổ dồn lên người hắn

“T...t...ta đang tiến về phương Đông, trong lúc tìm chỗ nghỉ ngơi thì lạc vào
làng này” giọng Hitomi còn run hơn trước vì đang có rất nhiều người nhìn hắn.

“Ừm, vậy ngươi đến nhà ta nói chuyện một chút” lão già kia nhẹ giọng đề nghị.

( Tạm thời hiện giờ 1c rất ngắn, sau này em sẽ bạo! :')


Nhị Thứ Nguyên Vô Danh Hệ Thống - Chương #4