Người đăng: Nhionelove
Kurono chỉ cười như thể cô đang nói đùa nhưng vẫn không hề đổi ý.
“Dù sao thì quyết định này cũng đã được chấp nhận rồi. Cũng có một số trường
hợp trai gái chung phòng khác như vậy nên ba đứa không có quyền lựa chọn đâu.
Vermillion, tôi sẽ không cho em bất kì sự đối xử đặc biệt nào chỉ vì em là một
công chúa. Nếu em không đồng ý với sự sắp xếp này, tất cả những gì em cần làm
là rời khỏi trường, em hiểu chứ?”
Rời khỏi trường. Stella rõ ràng đã giật mình vì câu nói đó. Cô đã đắn đo rất
nhiều mới chuyển đến châu lục này và nhập học tại một học viện Nhật Bản. Dù
Sword và Ikki không rõ mục đích hay nguyên nhân tại sao cô làm vậy nhưng cô
chắc chắn không muốn rời khỏi trường.
Cuối cùng, Stella không còn cách nào khác ngoài nhượng bộ.
“Em hiểu rồi.”
Sword nhìn vào gương mặt cam chịu của Stella.
“Cậu thực sự chấp nhận ư?”
“Nếu đó là đường lối của học viện thì ta đâu còn lựa chọn nào khác, phải
không?”
Cô nói với giọng chán nản và giơ ba ngón tay lên.
“Nếu muốn sống chung phòng với ta thì hai ngươi phải tuân thủ ba điều kiện.”
Sword và Ikki vẫn không quá thoải mái với sắp xếp mới này của trường nên hai
người không có nghĩa vụ phải làm theo yêu cầu của cô nhưng hai người là con
trai, lại lớn hơn một tuổi nên hai người nghĩ ít nhất mình cũng nên thử hợp
tác.
“Nếu đó không phải những điều vô lí như có điểm số đứng đầu học viện, có thu
nhập cao hay tăng chiều cao lên thì tôi sẽ cố.”
“Ta không cần những thứ đó. ĐIều kiện của ta rất dễ thôi, dù là hai ngươi cũng
có thể làm được.”
Cô gập từng ngón tay lại.
“Đừng nói chuyện với ta, đừng mở mắt và đừng thở.”
“Nếu hai người bọn họ làm thế, hai người đó chắc chắn sẽ chết, phải không?”
Nhưng Stella phớt lờ lới nhận xét của Kurono.
“Nếu tuân thủ những điều trên, hai ngươi có thể ở chung phòng với ta.”
“Vậy là đến cuối cùng hai người bọn tôi vẫn bi đuổi ra ngoài sao?”
“Sao, ngươi không làm được ư?”
“Tôi không thể làm theo những điều kiện vớ vẩn này được. Ít nhất cậu cũng phải
để cho tôi thở chứ?”
“Không thể nào! Ngươi chỉ kiếm cớ để hai ngươi có thể hít mùi hương của ta
thôi, tên háo sắc!”
“Hai người bọn tôi sẽ thở bằng miệng! Như vậy hai người sẽ không ngửi mùi
hương của cậu-“
“Không được! hai Ngươi sẽ nếm vị của ta trong không khí, đồ biến thái!”
(Lời Tg: mình dịch mà cũng thấy đoạn này muốn phun cả máu, đọc đau cả bụng
nhưng bản mình làm như vậy, mình cũng chịu.)
“Hai bọn tôi sẽ không làm vậy! Tôi với cậu ta đâu có bị cuồng công chúa đâu!”
“Vậy hãy rời khỏi trường đi! Nếu hai ngươi đi ta có thể sống một mình ở phòng
đó!”
“Sao cậu không chịu nói lí lẽ vậy?”