Người đăng: Nhionelove
"Ồ, có vẻ mọi người đang rất kích động. Nhưng chúng ta có thể làm gì đây? Giấc
mơ viển vông của ngươi đã khiến họ tức giận đó."
Kirihara không ngừng thêm dầu vào lửa, khi Ikki đang gục đầu, cả người đầy
máu.
"Sao ngươi không chấp nhận sự thật đi? Một tên không có gì ngoài tăng cường
khả năng vật lí của cơ thể, mà vẫn muốn chiến đấu trong tình trạng này sao? Vì
Hunter’s Forest của ta, tứ chi của ngươi đều không thể dùng được nữa. Đây
chính là thực tế, hiểu không? Khả năng của một Blazer đã được quyết định ngay
từ khi sinh ra, nỗ lực chẳng là gì so với tài năng thiên bẩm cả. Dù ngươi có
nỗ lực thế nào, lúc này vẫn thật thảm hại. Này, mọi người có nghĩ vậy không!?"
「Đúng như Kirihara-kun nói!」
「Mày thực sự rất chướng mắt! Không phải Shizuya-kun hoàn toàn áp đảo sao!?」
「Chỉ là một thằng ỷ vào danh tiếng của gia tộc!」
「Mày chỉ là một thằng bất tài vô sỉ! Mày còn muốn kéo dài sự thảm hại đó tới
bao giờ nữa?」
Dưới sự dẫn dắt của Kirihara, khán giả càng gây thêm sức ép cho Ikki đang
thương tích đầy mình. Cảm giác này khiến cậu nhớ lại những ngày tháng còn ở
ngôi nhà đó.
Mình rất thảm hại sao?
Chính xác, ít nhất là bề ngoài. Ngay lúc này, câu không có kế hoạch hữu dụng
nào có thể chống lại Hunter’s Forest, một khả năng có thể che giấu hoàn toàn
các âm thanh, dấu hiệu, mùi và hình dạng. Khi biết đòn tấn công đến từ hướng
nào thì đã quá muộn. Liệu có thể làm gì để chống lại một đối thủ như thế này?
Cậu không hề có chút ý tưởng nào, thực ra, cậu còn đứng được chỉ là nhờ ý chí
mà thôi. Nhưng, ngay cả ý chí không đầu hàng cũng sắp tới giới hạn của nó rồi.
Nếu lúc này từ bỏ, bóng ma thất bại sẽ không thể rũ bỏ được, nhưng có lẽ nó
vẫn tốt hơn sự chua xót này chăng? Đúng vào khoảnh khắc Ikki muốn bỏ cuộc―
"TẤT CẢ CÂM Miệng!!!!!!!"
Một tiếng thét vang lên, át đi tất cả những lời chế nhạo, và tất cả không tự
chủ mà quay đầu lại. Ở đó―
…Sword.
Stella, Shizuku và Arisuin nhìn Sword đầy thắc mắc, nhưng Sword không quan
tâm. Cậu không thể chịu đựng nổi nữa. Nhìn khắp khán đài với đôi mắt đỏ tươi,
Cậu nói:
"Hạng F không thể thắng được hạng A? Điều đó do các người tự quyết định sao!?
Đó chỉ là cái cớ để biện minh cho sự từ bỏ, tự cho rằng mình không thể vượt
qua một thần đồng của các người! Chỉ là một cách tự huyễn hoặc bản thân mà
thôi. Đừng dùng cái cớ đó để phủ nhận sức mạnh của Ikki chứ!"
Cậu không thể chấp nhận, hoàn toàn không thể chấp nhận điều đó, dù thứ hạng
của cậu và Ikki thấp hơn tất cả những người ở đây, nhưng cậu và Ikki chưa từng
bỏ cuộc! Chịu đựng tất cả những lời chế nhạo, bị lăng mạ là rác rưởi, và những
lời như tài năng là không thể vượt qua, hai người vẫn không ngừng tin vào giá
trị của bản thân. Cho dù phải nếm trải sự bất công khủng khiếp đó. Đến bây giờ
cậu thì có thể đánh bại bất cứ ai, còn Ikki thì vẫn đạt được “một phút vô
địch”, không thua bất kì tài năng nào. Ý chí của Sword mà Stella thấy ngày hôm
đó cũng mãnh liệt như ngọn lửa trong mắt cô, bây giờ cô cũng có thể thấy được
Ikki giống như Sword ngày hôm đó. nhưng Sword chưa từng ngưỡng mộ ai nhiều như
thế, vì Ikki cho tới bây giờ chưa bao giờ từ bỏ để tăng sức mạnh của mình,
trước đây chưa có nhưng giờ thì Ikki là người đầu tiên và cũng là bạn cậu vậy
nên―
"Cậu ấy không có mấy thứ như tài năng, nhưng những kẻ chỉ biết bám víu vào thứ
vô vị đó như các người thì không thể nào hiểu được sức mạnh của Ikki! Không
thể nào thấy được nó! Những kẻ thùng rỗng kêu to các người, không có tư cách
chế nhạo người bạn thân của ta!!!"
"Sword…."
Những lời đó như một nhát búa tạ đập vào ngực Ikki, cậu ngước nhìn lên khán
đài, nơi Sword đang đứng, gương mặt của Cậu mang theo một thứ tin tưởng và tín
nhiệm cùng với lòng tin.
"Tại sao cậu lại làm bản mặt khó coi như vậy chứ…!?"
Ikki lúc này cực kì yếu đuối, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Sword có thể hiểu
điều đó. Cho dù đã trải qua rất nhiều chuyện, cậu vẫn còn rất trẻ. Dù tâm trí
mạnh mẽ thế nào, quyết tâm kiên định cỡ nào―cậu vẫn là con người máu thịt có
tình cảm, không phải sắt đá. Trái tim cậu đã bị những lời chế nhạo, khinh bỉ
làm tổn thương quá nhiều. Nếu Kurogane Ikki có thất bại và gục ngã tại đây, có
lẽ đó cũng là một cách để cậu nghỉ ngơi. Nhưng―nhưng…!
"Ikki, cậu đã nói với tớ rồi mà, phải không? Mặc kệ người khác nói gì, cậu sẽ
không từ bỏ bản thân…! tớ biết Cậu sẽ làm được, vì tớ là bạn thân nhất của cậu
và là onii-sama của Shizuku, Shizuku sẽ luôn ở bên cậu cho tới khi tốt nghiệp!
Bọn họ chỉ biết nói những điều họ thích thôi, đừng chường cái mặt như Cậu sắp
từ bỏ đó ra! Tớ sẽ không cho phép cậu bỏ cuộc! Vì… tớ và cũng là vì Shizuku.
Kurogane Ikki! ―Vậy nên…
"KHI ĐỨNG TRƯỚC MẶT TỚ VÀ EM GÁI CẬU, CẬU HÃY LUÔN LÀ NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT MÀ
TỚ BIẾT, VÀ LÀ ONII-SAMA MÀ EM GÁI CẬU THÍCH. IKKI CHIẾN THẮNG TRẬN ĐẤU NÀY ĐI
RỒI CẬU SẼ ĐƯỢC BƯỚC LÊN VŨ ĐÀI CỦA MÌNH!!!"
Có một nơi mà Sword muốn cùng Ikki đạt tới―đó là lí do tại sao cậu dồn vào
tiếng la của mình như vậy. Lúc này, Ikki không còn là người duy nhất tin tưởng
vào giá trị của Kurogane Ikki nữa. Vào khoảnh khắc đó―
Bốp! Ikki tự đấm vào má mình, mạnh tới mức âm thanh phát ra có thể nghe thấy từ xa.
「Cái!?」
Tất cả đều hét lên trước hành động đột ngột và kì quái của cậu. Cái quái gì
vậy? Dưới những cái nhìn khó hiểu của họ, Ikki―
"Cảm ơn, Sword và Shizuku. hai người đã cứu sống tớ đó."
―đứng đậy, từ từ nhưng vững vàng.