Người đăng: Nhionelove
Kirihara chỉ mạnh khi hắn vẫn còn an toàn. Hơn nữa, hắn luôn dùng những đòn
sát thủ để gây thương tích và đau đớn một cách không cần thiết cho đối thủ của
mình. Điều đó làm Stella muốn phát bệnh.
"Nhưng… Em đã hiểu tại sao anh nói hắn là dạng đối thủ đáng sợ nhất với bọn
anh rồi."
"Đúng. Hắn là một loại thiên địch của bọn anh."
Ikki cần một kĩ thuật tấn công tầm xa để đánh bại Hunter’s Forest, nên Sword
vẫn đang nghiên cứu, nhưng cậu lại không nghiên cứu ra nó. Đúng là cậu và Ikki
sở hữu những kiếm kĩ siêu hạng, sức bền cơ thể tuyệt vời, và cả những kĩ thuật
đấu tay đôi khác, nhưng chúng chỉ dùng được ở tầm gần, nên tất nhiên chỉ phát
huy hiệu quả khi cận chiến mà thôi. Device Oborotsuki của Kihihara là cung,
một vũ khí tầm xa, nên hắn luôn có thể tấn công trước. Và hơn bất cứ điều gì
khác, át chủ bài Ittou Shura của bạn thân cậu, Ikki chỉ có thể sử dụng một lần
trong ngày, với thời gian hạn là một phút. Nó vô dụng trước khả năng chuyên
dùng để ẩn nấp và chạy trốn của Kirihara.
Trên màn hình, đối thủ của Kihihara đã được đưa đi bằng cáng cứu thương.
Stella lo rằng đó là điều sẽ xảy ra cho Ikki vào ngày mai, nên cô cố trấn an
cậu.
"Anh ấy sẽ ổn thôi, Sword"
"Em đang lo lắng cho anh hay Ikki vậy?"
Trước câu nói vô tư lự của cậu, gương mặt Stella nhanh chóng đỏ bừng.
"Không phải em lo cho anh cũng không phải lo cho anh Ikki mà là lo cho bản
thân mình đó! Nếu
bạn thân của anh không thắng, em sẽ phải làm bạn gái của tên đó! Là người hầu
của anh đã rất tệ rồi, nhưng làm bạn gái của cái tên vênh váo đó còn tồi tệ
hơn nhiều!"
"Em đã chấp nhận vụ cá cược của hắn mà, phải không? Giờ em bắt anh và Ikki
chịu trách nhiệm cho chuyện đó thì có hơi vô lí đó. Cho dù hai anh đã can ngăn
em."
"Nhưng… nhưng… anh đúng là đồ ngốc, bực mình quá."
"Hả? Cái…?"
"Không có gì hết!"
Stella bất ngờ quay đi, tránh ánh mắt của Sword. Cho dù lời nói và thái độ của
cô có hơi trẻ con, nhưng cậu hiểu Stella muốn bạn của mình chiến thắng.
"Anh và Ikki không cần sự xin lỗi của Kirihara-kun, nhưng cũng không muốn em
nhìn thấy bạn thân của mình đánh ngang tay bị đánh bại."
"Anh có kế hoạch rồi sao?"
"Có chứ."
Sword khẳng định không chút do dự.
"Anh cũng đã nghĩ ra cách, nhưng chắc Ikki bên kia cũng đã tìm ra cách để đánh
bại hắn."
Kirihara là một trong số những tân sinh đứng đầu năm Sword và Ikki nhập học.
Một đối thủ khó nhằn, sở hữu khả năng quá mạnh, khiến cho hắn trở thành một
đại diện tham gia Kiếm hội dù mới chỉ là năm nhất. Nhưng dù vậy, Kihihara đã
không qua được vòng đấu thứ hai. Sword biết suy nghĩ của Ikki, nên biết Ikki
làm cách nào có thể trở thành Thất Tinh Kiếm Vương nếu cậu không thể thắng một
đối thủ như vậy? Bên cạnh đó, đại diện tham gia Thất Tinh Hội năm nay của
Hagun sẽ là sáu người mạnh nhất trường. Giáo viên chủ nhiệm Oreki đã nói mỗi
học sinh sẽ phải đấu mười trận hoặc hơn. ĐIều đó có nghĩa mỗi người tham gia
Lễ hội sẽ phải thắng khoảng hai mươi trận liên tiếp. Nếu thất bại, cậu có thể
sẽ không còn cơ hội nào khác nữa.
Một khi Ikki bị đánh bại ở đây, mọi đau khổ mà cậu ấy phải chịu đựng từ trước
đến nay sẽ thành vô nghĩa. Nên Sword không cho phép điều đó sảy ra.
"Ikki chắc chắn sẽ thắng."
Dù giọng nói có hơi khác so với thường ngày, nhưng lời khẳng định của Sword có
vẻ đã khiến Stella hài lòng. Thực ra, trước khi Stella về phòng, Nagi Arisuin
đã gọi cô ngay sau khi trận đấu của cậu ta kết thúc. Arisuin muốn Stella thăm
dò tinh thần hiện tại của Sword và Ikki xem cậu có lo lắng trước trận đấu
không, nhưng xem ra tất cả đều ổn. Stella hiểu rõ sức mạnh của Sword hơn ai
hết, mà cậu cũng đảm bảo Ikki đánh với mình ngang tay, nên Ikki chắc chắn sẽ
thắng.
"Có vậy chứ. Anh ấy chắc chắn phải đánh bại gã đó. Anh đã ném cái thìa đi rồi
."
"Không, không, ném cái thìa đi là hoàn toàn trái ngược với những gì mà anh
muốn làm."
Tiếng Nhật của Stella rất trôi chảy, nhưng sự hiểu biết và cách sử dụng tục
ngữ của cô vẫn còn mơ hồ, nên nhiều lúc thường gây ra hiểu lầm.
"Sao cũng được, chẳng phải tới giờ ăn tối rồi sao? Em đói rồi."
"Đúng vậy, anh đã mất quá nhiều thời gian để xem cuộn băng này rồi, chúng ta
đi nào."
"Người Nhật thường ăn cà ri và sườn heo vào những lúc thế này, phải không?"
"…Err, không, chúng ta không cần phải theo phong tục một cách máy móc đâu. Mì
ăn liền như mọi khi là ổn rồi."
Hai người rời khỏi kí túc rồi đi tới phòng ăn, và ngày thi đấu đầu tiên cũng
kết thúc giống như những ngày thứ hai bình thường khác.