Người đăng: Nhionelove
Một giọng nói cắt ngang lời của Stella, trước khi cô kịp tiết lộ thân phận.
Nhìn về hướng tiếng nói đó phát ra, cô thấy một tên một tên đang đứng và mười
tên khác mang đầy đủ áo giáp đứng quanh. Khi mắt họ gặp nhau, gã đó mỉm cười,
hình xăm trên mặt giật giật.
"Đây chẳng phải là đệ nhị công chúa Vương triều Vermillion đó sao? Hehehe."
"Quần áo toàn màu đen, áo choàng bên ngoài màu vàng… là trang phục của Tông
đồ. Ngươi là chỉ huy của những gã này, phải không?"
"Hehehe, rất hân hạnh vì được cô biết đến. Đúng, hoàn toàn chính xác. Tên tôi
là Bischof. Quả là vinh dự cho tôi, thưa Công chúa."
Cái gã―tên Bischof đó― cúi đầu kính cẩn trước Stella, rồi quay về phía đám
thuộc hạ đang bao vây con tin với nét mặt khó chịu.
"Này, lũ khốn chúng mày đang làm cái gì vậy? Có mỗi việc canh chừng con tin mà
cũng không làm nổi sao?"
"Chuyện đó―"
"Không phải tao nói chúng mày đợi sao? Không phải đã nói không được động vào
con tin rồi sao? Đúng không hả?"
"Ch-Chúng tôi đã cố ngăn cản hắn! Nhưng thằng khốn Yakin đó không chịu nghe!"
"Ya~kin. Mày gây ra chuyện này hả?"
"Kh-không, chờ đã, th-thằng nhóc này làm bẩn áo tôi và―"
"Hả!? Chỉ vì chuyện đó mà… không."
Bischof có vẻ nghĩ ngợi.
"…Hehehe."
"Bischof-san?"
"Ahh, Yakin. Đây là một tai nạn. Tao rất thông cảm, thật đó."
Thái độ của Bischof đột nhiên thay đổi và hắn nói với tên bị cậu bé ném kem
như vậy. Sau đó, hắn rút súng chĩa vào cậu bé.
"Rất dễ thôi. Để tao lấy lại công bằng cho một công dân danh dự của mình nào."
Stella vội vã nói.
"N-Ngươi đang làm gì vậy!?"
"Gì cơ? Không phải nó rất hiển nhiên sao, thưa Công chúa? Tôi phải bắt thằng
bé này chịu trách nhiệm về việc mà nó đã làm. Tinh thần trách nhiệm là rất
quan trọng, phải không?"
"Không phải ngươi nói sẽ không động tới con tin sao!?"
"Đúng vậy… nhưng chỉ khi bọn họ chịu ngồi yên, còn thằng nhóc này lại không
như vậy. Ahh, nó vẫn chưa phải là người lớn nên cũng không phán tội quá nặng
được, nhưng… những gì nó làm vẫn là một tội lỗi. Nó làm vấy bẩn một công dân
danh dự của tôi, nên phải trả giá bằng mạng sống. Sám hối vì tội lỗi của mình
thì sẽ được tha thứ, đó là châm ngôn của tôi, cô biết đó!"
Bischof bất ngờ nổ súng. Hắn bắn thật, và Stella triệu hồi Lævateinn mà không
hề do dự. Sword đang giải quyết chuyện trước mắt nhìn thấy một màn này định
quay sang nói với Stella có âm mưu đã không kịp. Vì cô đã -
"Haaaaa!"
Cô đã lao tới, lưỡi kiếm trong tay chém xuống Bischof. Thấy vậy, Bischof chỉ
cười.
Hắn bẫy mình!?
Nhưng chẳng quan trọng! Cô sẽ không để có thời gian triệu hồi Device của mình.
Bischof lúc này chỉ cầm một khẩu súng ngắn. Hắn không thể nào chặn được
Lævateinn với một thứ như vậy!
Stella chém xuống, nhắm vào cả người và khẩu súng, nhưng―Bischof đã chặn được
đường kiếm của cô chỉ bằng ngón trỏ và ngón giữa của hắn.
"Cái―!"
"Hehehe, ôi chao. Cô nhanh và mạnh hệt như lời đồn nói về một hạng A vậy.
Nhưng thật đáng buồn, cô vẫn không biết thế giới này rộng lớn và đáng sợ tới
mức nào."
Stella không thể giấu nổi sự kinh hãi của mình. Một đường kiếm toàn lực của cô
đã hoàn toàn bị chặn lại chỉ bằng hai ngón tay. Đó không phải là khả năng của
con người, ngón tay và cả cánh tay đáng lẽ phải nát vụn rồi. Cho dù đường kiếm
có bị chặn lại, cánh tay đó vẫn sẽ bị ngọn lửa của Lævateinn thiêu rụi. Nhưng
Bischof hoàn toàn khộng bị ảnh hưởng bởi lực đánh và sức nóng, hắn đã chặn
được thanh kiếm của cô.
Bằng cách nào? Trước khi Stella kịp nghĩ ra câu trả lời, nắm tay phải của
Bischof đánh thẳng vào bụng cô.
"Guh… uh…!?"
Sức mạnh của đòn tấn công đó phá hủy hoàn toàn Empress Dragon's Raiment của
cô. Stella gục xuống chỉ với một đòn.
Sao có thể? Hắn không thể là một Blazer mạnh tới mức đó được…!
Vậy sức tấn công mạnh kinh khủng đó là sao? Stella suýt chút đã ngất xỉu vì
đau đớn, nhưng khi nhìn Bischof, cô chợt nhận ra bí mật đằng sau đòn tấn công
của hắn.
"Mấy cái… nhẫn đó!"
Bischof đang đeo một cái nhẫn ở ngón giữa của mỗi bàn tay, chúng phát ra ánh
sáng màu đỏ ghê rợn. Nhìn qua thì chúng như đồ trang sức mà thôi, nhưng―
"Đây là Device của tôi, Judgment Ring(Nhẫn phán xét). Chúng gồm có "tội lỗi"
và "sám hối". Chiếc bên trái sẽ hấp thụ đòn tấn công nhằm vào tôi, còn chiếc
bên phải sẽ chuyển hóa nó thành ma lực và trả lại cho kẻ địch. Hehehe, nói
cách khác, kẻ địch càng mạnh thì tôi càng mạnh."
"…Ta hiểu rồi, ta bị chính một đòn toàn lực của mình đánh trúng."
Lời giải thích của hắn là đáng tin vì lúc này, chính cô cũng khó đứng lên
được.
"Cô không nên manh động khi chưa biết đối thủ của mình có khả năng gì, công
chúa yêu quý ạ~."
"…Không phải… chính ngươi đã… gài bẫy ta sao?"
"Hehehe, cô nói trúng rồi. Đối mặt với Xích Công chúa, chỉ dùng sức mạnh thì
không đủ mà phải có kế hoạch nữa. Tôi rất xin lỗi về điều đó. Nhưng tôi cũng
rất ấn tượng. Cô, công chúa của một quốc gia khác, có thể giấu mình, vậy mà
lại ra mặt để bảo vệ thằng nhãi đó. Thật đáng kính, đó có phải điều mà người
khác vẫn nói là trách nhiệm của Hoàng gia không? Tôi, Bischof, rất cảm phục
điều đó, vậy nên tôi sẽ nói cho Công chúa Stella yêu quý một cách để cứu thằng
bé đó."
"Cách… gì?"
"Một cách rất đơn giản thôi, cô biết đó, một cách thể hiện sự ăn năn mà mọi
người đều biết: xin lỗi sau khi làm sai điều gì đó. Nhưng với địa vị cao quý
của mình, cô hãy xin lỗi thay thằng nhóc bằng cách―cởi hết đồ ra và quỳ xuống
đi! Ha ha ha ha!"