Tập Kích


Người đăng: Nhionelove

Gặp rồi mới biết, thật khó để hiểu mấy người như cậu ta nghĩ gì. Ikki biết
không nên tò mò về những thứ mà mình không thể hiểu, do đó cậu nhanh chóng
thay đổi chủ đề.

"Còn mấy chuyện cậu nghe về tôi và Word từ Shizuku, đó là những chuyện kiểu gì
vậy?"

"Đó là bí mật giữa những cô gái."

Arisuin đặt một ngón tay thon dài như của một nghệ sĩ piano lên môi mình. Có
lẽ mình hơi thô lỗ, Ikki nghĩ. nếu cứ tiếp tục làm phiền cậu ta thì chẳng lịch
sự chút nào. May mắn là, Arisuin vẫn thông cảm.

"…Nhưng cô ấy nói với tôi là hai người rất mạnh và rất thú vị. Hôm nay, sau
khi gặp hai người, tôi đồng ý với điều đó. Cậu đúng như những gì Shizuku nói,
nhưng cậu ta thì không . Nhưng tôi vẫn còn thắc mắc một điều. Tôi hỏi cậu được
chứ? "

"Chắc chắn rồi."

"Có đúng hai cậu không thể tham gia những giờ học thực chiến năm ngoái vì sự
can dự của gia đình không?"

"Đúng thế, quy chế của trường đã cấm tôi làm thế. Cả lý thuyết thực chiến trên
lớp và những trận giả chiến nữa."

Ikki tự hỏi liệu Shizuku có nói về vấn đề của cậu với gia tộc Kurogane không.
Dù cậu bị gia tộc ghét bỏ là sự thật nhưng nó cũng không phải chuyện nên
truyền ra ngoài cho người khác bàn tán. Shizuku vẫn còn là một thành viên của
gia tộc, hẳn cô sẽ không nói, trừ phi cô cực kì tin tưởng Arisuin.

"Nhưng năm nay sẽ ổn thôi. Hiệu trưởng mới đã thay đổi quy chế rồi."

"Không phải nó chỉ đơn thuần là may mắn thôi sao? Cậu sẽ làm gì nếu cô Hiệu
trưởng không đến hay giả sử là người khác?"

"Cũng giống mọi khi thôi, làm bất cứ điều gì tôi có thể. Dù sao, tôi cũng
không hề biết về cách thức làm việc hay kế hoạch của cô ấy tại học viên này
khi tôi quyết định học lại cả."

"Cậu không nghĩ rằng làm lại điều này là vô ích sao?"

"Không hề. Tôi nghĩ cậu cũng biết, các giáo viên ở học viện đều là những
chuyên gia. Chỉ liếc qua, họ cũng có thể nắm bắt được sức mạnh của học sinh.
Vầ đối với một học viện đào tạo hiệp sĩ ma thuật, không có già đáng chú ý hơn
là đào tạo nên một Thất Tinh Kiếm Vương, do đó, tất cả những gì tôi cần làm là
chứng minh cho họ thấy tôi có thể đạt được nó. Tôi cần phải mạnh hơn để họ tin
vào điều đó, cho dù chuyện đó có tốn rất nhiều thời gian đi nữa thì cũng chẳng
hề gì."

Bằng sự nỗ lực, Ikki sẽ khiến mình xứng đáng với Học viện Hagun vì đã thu nhận
cậu sau khi rời khỏi gia tộc Kurogane. Niềm tin của cậu vẫn luôn mạnh mẽ như
vậy, chưa bao giờ dao động.

"Nhưng tôi rất biết ơn cô Kurono. Nếu cô ấy không thay đổi quy chế của trường,
tôi sẽ gặp rất nhiều rắc rối."

"Tôi hiểu. Giờ thì tôi đã hiểu rồi."

Trong một khoảnh khắc, Ikki đã thấy điều gì đó trong mắt Arisuin khi cậu ta
nhìn cậu bằng con mắt khách quan của một người ngoài cuộc. Đó là… sự thương
hại.

"Ikki… cậu… cậu đã quá quen với việc bị tổn thương rồi."

"Alice?"

"Đây là trải nghiệm cá nhân của tôi, có thể nó sẽ không đúng với cậu. Sức nhẫn
nhịn, nói cho cùng, là khả năng chịu đựng nỗi đau của cậu. Nếu cậu chỉ tiếp
tục gánh lấy những nỗi đau mà không để chúng được phát tiết ra ngoài, thì đến
một ngày nào đó, chúng sẽ khiến cậu gục ngã mà không thể gượng dậy được nữa.
Bình thường, trái tim luôn gào thét trong sự giận dữ, đau buồn của nó và không
ngừng lặp lại rằng 'tôi muốn ai đó biết tới sự đau đớn của tôi' và 'tôi muốn
ai đó hiểu được nỗi đau của tôi'. Nhưng cậu đã kìm nén nó quá lâu nên giờ
chính cậu cũng không còn nghe được tiếng gào từ trái tim của mình nữa."

Ikki vô cùng kinh ngạc trước những lời đó. Cậu không hiểu được chúng, cho dù
nét mặt của Arisuin không hề giống đang đùa chút nào.

"….Ca-Cái đó, tôi nghĩ không đúng trong trường hợp này đâu."

Những cảm giác đó Ikki đâu có lạ gì. Cậu đã giận dữ và đau buồn không biết bao
nhiêu lần rồi. Nhưng Arisuin lắc đầu.

"Không, cậu vẫn không thể nghe thấy nó. Ít nhất là vào lúc này. Ý tôi là, nếu
nghe được, sao cậu có thể bình thản đến thế? Cậu sẽ cười nhẹ nhàng như vậy
được sao?"

Mình vẫn chưa trải nghiệm cuộc sống được nhiều như cậu ta.

Nhưng Ikki vẫn nghĩ rằng, Arisuin chỉ là cả nghĩ mà thôi. Cho nên, cậu vẫn
trưng nụ cười thản nhiên cố hữu của mình trên mặt, cho dù gương mặt Arisuin
lúc này cực kì nghiêm túc. Arisuin thở dài trước thái độ vô tư lự của Ikki.

Xem ra cậu ta không tiếp thu ý kiến của mình rồi.

Ý kiến của cậu sẽ có bao nhiêu sức nặng? Ikki chỉ là một người lạ mà Arisuin
vừa mới gặp hôm nay, nhưng dù Arisuin biết nó không mấy có tác dụng, cậu vẫn
muốn thử. Cậu muốn thay đổi cách nhìn của Ikki theo hướng tích cực hơn, không
chỉ vì Kurogane Ikki quan trọng đối với Shizuku, mà chính cậu cũng thấy Ikki
là một người tốt.

Cuối cùng, Arisuin nở một nụ cười khích lệ với Ikki và hôn nhẹ vào bông hồng
mà bản thân vẫn mang theo.

"Thật tốt nếu cậu có ai đó để giúp cậu nghe được tiếng gào thét từ trái tim
mình. Với tư cách là bạn, từ tận đáy lòng, tôi cầu nguyện cho người đó sẽ đến
với cậu."

Nhưng Ikki không hiểu được lời cầu nguyện đó, nhưng Sword ở một bên thì nghe
hiểu. Cậu có nên cảm ơn Arisuin? Cậu không khỏi cảm thấy bối rối, những lời
của Arisuin vẫn còn trong tâm trí cậu, vang vọng như một sự cảnh tỉnh vậy.

Đột nhiên, nét mặt của Arisuin trở nên nghiêm trọng. Đó không phải là giả bộ
như Ikki đã thấy vài lần, mà là cực kì lo lắng. Ánh mắt cậu ta quét khắp xung
quanh.

"Alice?"

"hai người, mau theo tôi."

Arisuin chộp lấy tay hai người và lao đi. Sword biết có truyên rồi, vì cậu
biết trước kịch tình và làm một vài điều gì đó.

"Hả!?"

"Cứ chạy đi."

Không hề để ý tới Ikki, Arisuin lao vào phòng rửa mặt mà họ định đi tới lúc
trước. Cậu ta sao vậy?

Khi Ikki vẫn đang suy nghĩ―cậu nghe thấy một tiếng nổ, kính vỡ… và tiếng súng
kèm những tiếng la hét vang lên.


Nhi Thứ Nguyên Truyền Nhân Sáng Thế Thần - Chương #48