Người đăng: Nhionelove
Mỗi khi Sword nhìn cô bằng ánh mắt mãnh liệt đó, gương mặt cô lại đỏ bừng và
nóng ran như phát sốt. Ánh mắt cậu quét khắp người cô giông như đang chiêm
ngưỡng một bức tượng điêu khắc vậy.
Xấu hổ đến chết… mất thôi…
Nhưng nó lại không khiến Stella khó chịu. Ngược lại, cô còn thấy nhẹ nhõm vì
đó là bằng chứng cho thấy không phải Sword không thích cô, hay ít nhất cũng
không phải không có chút cảm giác nào. Thân hình cô cũng có thể khiến tim
Sword đập loạn nhịp. Stella cảm thấy được an ủi vì điều đó, và cô rất vui. Cô
sẽ không thua. Cô chắc chắn sẽ không chịu thua em gái của bạn thân cậu.
"Rồi, tiếp đến… là lưng của anh…."
Stella xoay người, tiến ra sau lưng Sword.
"Ư-Ừm, vậy nhờ em."
Sword cẩn thận không nhắc tới chuyện Stella bỏ qua chân và hông cậu. Tất
nhiên, cậu cũng không ngốc tới mức đó. Nếu rơi vào tình huống trớ trêu như
vậy, chắc cậu phải phá tường bỏ chạy quá.
Chỉ còn cái lưng thôi. Rồi mình sẽ sống sót qua chuyện này…
Chỉ cần không nhìn thấy thân hình của Stella, việc kiểm soát bản thân cũng
giống như thường ngày mà thôi. Cọ lưng khiến cậu có hơi khó chịu nhưng ít nhất
cũng không cần phải cử động ngực hay bụng. Sword có thể kiền trì được. Cậu có
thể vượt qua được thử thách cam go này. Và sẽ quên hết toàn bộ, không bao giờ
nhớ lại chuyện này hay nói bất cứ một lời nào về nó. Cậu sẽ chôn giấu nó xuống
nơi sâu nhất trong kí ức của mình.
Khi mà Sword vừa đưa ra quyết định về chuyện này, Stella đột nhiên lên tiếng
từ phía sau, giọng cô nhỏ như tiếng cánh bướm trong đêm vậy.
"Này, Word."
"Chuyện gì vậy?"
"Ừm. Anh, biết đó… erm, ý em, là em có chuyện… muốn hỏi… anh…."
"Ổn mà. Là gì vậy?"
"Word… anh… có phải anh… thích con gái ngực lớn một chút không?"
Câu nói của cô như một nhát búa tạ đập vào sau gáy Sword vậy.
"Cái! Em―! E-E-Em đang nói gì v…!"
"Ý em… vì nãy giờ anh…cứ nhìn ngực em suốt."
Waaaaaaah!
Mình bị bắt quả tang rồi! Cô ấy đã thấy mình nhìn trộm!
Sword muốn được chết, Biến mất. Hoặc tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống. Sao
cũng được. Cậu không còn đủ can đảm đối mặt Stella lúc này.
"Anh xin lỗi! Anh biết nhìn trộm như vậy là rất không phải với em! Nhưng em
phải hiểu rằng―!"
"A-Anh không cần phải xin lỗi đâu. Chỉ cần trả lời câu hỏi của em thôi."
Câu hỏi đó ư? Sword vùi mặt vào hai bàn tay, nhìn xuống sàn, suy nghĩ câu trả
lời sao cho ổn thỏa. Bị một cô gái đang ở ngay bên cạnh hỏi về mấy sở thích
loại này, đây là loại hình phạt điên rồ gì chứ? Kinh khủng, thực sự quá kinh
khủng. Chẳng lẽ cậu đã làm điều gì sai trái để thần linh giáng tội sao?
Tuy rất xấu hổ, nhưng―Sword không có lối thoát nào khác, cậu thở dài cam chịu
và thì thầm câu trả lời.
"Anh… có thích."
"…Hmph."
…
……
………Hãy-nói gì đi!
"N-Này, Stella―"
Sword suýt chút đã bị sự yên lặng đáng sợ này làm ngộp chết, nhưng đúng vào
lúc cậu đang gọi tên Stella thì―
Bộp!
―hai khối cầu căng tròn, sự đàn hồi cực cao và vô cùng mềm mại, ép chặt vào
lưng cậu. Cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng và truyền lên não, khiến ý thức
của Sword đình trệ ngay tức khắc.
Cậu không thể nào hiểu nổi nữa. Mọi chuyện diễn ra từ sau lưng, là điểm mù. Dù
thị lực của Sword có tuyệt vời tới mức nào chăng nữa thì cậu cũng không thể
nhìn thấy phía sau lưng mình trong tư thế này. Nhưng cho dù hoàn toàn không
thể thấy, cậu vẫn biết chuyện gì vừa diễn ra.
"S-Stella… vừa rồi… em…!"
Trước khi cậu kịp nói thêm gì khác, Stella đã lao ra khỏi phòng tắm với tốc độ
ánh sáng, mặt cô đỏ tới tận mang tai.
"Chuyện gì vậy!?"
Đầu tiên là Shizuku, và giờ là Stella. Thực sự thì con gái khó hiểu tới mức
này sao!?
Sword không thể hiểu nổi bất cứ một điều gì kể từ khi thức dậy sáng nay nữa.
Nhưng có một điều mà cậu hoàn toàn chắc chắn: cậu sẽ không bao giờ quên cảm
giác vừa rồi.